Những người của Lạc Việt đều giận mà không dám nói!

Căn bản không có cách nào, chỉ có thể để cho người khác kiêu:ngạo!

Ai nói với người fằng ở đây không có ai có thể chiến đấu!

Tụt lại phía’sau sẽ-bị đánh!

Tụt lại phía sau sẽ bị mỉa mail Với tư cách là chủ nhà, những thiên tài của Thiên Sách phử phụ trách giải đấu đều không quan tâm!

Bọn họ không thể để giải đấu thiên tài kết thúc sớm!

Ở lại đây một giây là đều là cực hình!

Sau ngày hôm nay, giới võ đạo Lạc Việt sẽ mất sạch thể diện.

“Được, lần này tham gia Giải đấu thiên tài, mỗi quốc gia và.khu vực sẽ-chọn ra một trăm thiên tài tham gial”

“Hả? Thật không ngờ, bên Lạc Việt tổng cộng chỉ có sáu mươi bảy người!”

Ngay sau khi thông tin này được nói ra, toàn hội trường đều rộ lên!

Đột nhiên, Thiên Sách phủ cùng với sắc mặt của mọi người đều mất đi vẻ hào hứng!

Thật xấu-hổit Bọn họ họp nửa ngày mà chỉ có thể tiến đến nhiều như vậy!

Thậm chí không thể tìm thấy bất kỳ ai có thể cạnh tranh bình thường!

Đúng là nỗi nhục quốc gial Ngay sau đó, tiếng cười vang lên: “Hahaha …các người không hiểu, đây là Lạc Việt mời chúng tôi!”

“Đúng vậy, Lạc Việt nhiều nhân tài, chúng ta có thể so sánh sao? Bọn họ chỉ cử họ để nghiền nát chúng ta mà thôi!”

“Lạc Việt, xin đừng uy hiếp chúng tôi!”

Có những lời giễu cợt và mỉa mai.

Tất cả mọi.nơi trên thế giới sẽăn mừng cảnh tượng Lạc Việt sụp đổi Bốn phía Giải đấu đều là những lời châm chọc!

Các nơi trên thế giới đều chứng kiến một màn của Lạc Việt, đều phải chúc mừng!

Giải đấu còn chưa bắt đầu, đã bị mất hết thể diện Tuy nhiên đây chỉ là sự khởi đầu!

Sẽ có nhiều khoảnh khắc xấu hổ hơn…

Tất cả mọi người ở Lạc Việt năm chặt tay, nói những lời ác ý’nhứ vậy là muốn làm ngạt chết người!

“Chúng tôi.không.có phản đối!”

“Chúng tôi.cũng không có phản đối!”

“Không biết Lạc Việt có phản đối gì hay không?”

Tất cả mũi nhọn đều chĩa về Lạc Việc, mọi người đều nhìn theo.

Chỉ có thể bấp chấp thuận theo đội khác: “Chúng tôi cũng không”

“Được, không có ý kiến, vậy giải đấu sắp bắt đầu!”

Nhưng vào thời điểm quản trọng này, một giọng nói khác vang lên.

“Tôi có.phản đối!”

Một thiên tài võ song ở đội đảo Đông Ca bước tới.

Anh talà Bắc.Trấn.Vĩnh, là thiên: tài xếp hạng ba của đảo Đông Ca.

“Tôi nghĩ những người Lạc Việt này quá yếu, không còn ai sao? Phái ra những rác rưởi này đến để tất cả rút khỏi Giải đấu thiên tài, phải không?”

Một lời nói khơi gợi cả ngàn lớp sóng!

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Bắc Trấn Vĩnh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play