Dựa vào cái gì để bắt?

Chẳng lẽ để tất cả các lá bài của Thiên Sách Phủ và tộc Bảo Long lật hết ra?

Đây không phải là để cho những quốc gia nước ngoài kia được như ý sao?

Ánh mắt của toàn thế giới đang tập trung vào điều này.

Ai cũng không dám lộ bài ral Vấn đề là ở chỗ không biết là ai làm Diệp Lâm Quân bị thương!

Cho nên mọi người đều gửi gắm hết hy vọng lên một mình Sát Thần Bố Y: Bên cạnh đó Diệp Lâm Quân chạy một mạch.

Cuối cùng cũng tình cờ gặp bảy vị tà thần ở một sơn trang ở ngoại ô thủ đô.

“Chủ nhân nhỏ, vết thương của người không sao chứ?”

Bảy vị tà thần đều lo lắng khi thấy cả người đầy máu của Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân xua tay: “Không có sao, bị thương nhẹ mà thôi! Mấy vết này xuất hiện khi tôi cố gắng thoát khỏi khóa xích rồng!”

“Chủ nhân nhỏ thật đúng là thiên tài ngàn năm khó gặp! Ba người bạn của lão chủ nhân đều bị khóa xích rồng quấn chặt cũng không thể thoát ra. Đến bây giờ không biết là đã chết hay còn sống!”

“Đúng vậy, người nói khóa xích rồng vô dụng đối với ông chính là lão chủ nhân! Bây giờ chủ nhân nhỏ đã thực hiện được!”

Bảy vị tà thần không tiếc lời ca ngợi Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân sốt ruột tìm tung tích của Lý Từ Nhiệm.

“Chủ nhân nhỏ, cô Nguyên đang ở bên trong!

Chúng tôi dân người đi!”

Bảy vị tà thần dẫn đường phía trước.

“Chủ nhân nhỏ, là ở chỗ đó!”

Mọi người gặp nhau trong sơn trang.

Diệp Lâm Quân sừng sờ khi thấy Lý Từ Nhiệm, cô cũng sững sốt khi nhìn thấy anh.

Văn Hi muốn ngăn cản nhưng không kịp.

Hai người gặp nhau trực tiếp.

Không có cách nào tránh khỏi “Lê Nguyên, em đã khỏe rồi?”

Thấy Lý Từ Nhiệm khôi phục như bình thường, Diệp Lâm Quân không khỏi ngạc nhiên, mừng rỡ lên tiếng.

Nhưng Lý Từ Nhiệm lại ngây người tại chỗ.

Nhìn Diệp Lâm Quân lên tiếng.

Một giây sau, cả người Lý Từ Nhiệm phát ra sát khí đáng sợ.

Ùn ùn kéo đến bao phủ cả bầu trời quanh sơn trang.

Cả bảy vị tà thần đều sợ hết hồn hết vía!

Người cuối cùng có sát khí kinh khủng nghe vậy chính là lão chủ nhận €ũ của bọn họ, Tà Thần Hỏa Vân!

Đôi tròng mắt của Lý Từ Nhiệm cũng dần dần trở nên đỏ, toát ra sát khí khát máu.

“Diệp Lâm Quân, mày phải chết!”

Miệng Lý Từ Nhiệm nứt ra.

“Anh chạy maul Cô ấy không nhận ra anh! Cô ấy chỉ biết anh là kẻ thù mà thôi!”

Văn Hi vội vàng hét lên.

Chỉ là quá muộnrồi Lý Từ Nhiệm đã ra tay.

Nổi trận lôi đình, hạ gục Diệp Lâm Quân.

Không cho anh bất kỳ cơ hội chạy trốn nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play