Nhưng xét về thực lực của Tiêu Phong, anh ta vẫn cố nhịn.

“Đây là chỗ của Sư phụ.

Chúng tôi nghe lòi Sư phụ.

Các người muốn mang người đi thì tự mình mang đi!” Tiêu Phong lạnh lùng nói.

“Các anh…”

Vương Định và Nhậm Kiêm Phàm tức muốn nổ.

Diệp Lâm Quân mim cười: “Tôi đã đưa chìa khóa cho anh, người cũng cho các anh rồi, mang đi không được lại trách tôi à?” Nhậm Kiêu Phàm và Vương Định thật muốn ói ra máu.

Đây là chuyện gì chứ? “Ngài.Jefferson, xin hãy tin tưởng chúng tôi, chúng tôi chắc chắn sẽ đưa ngài ra ngoài an toàn và đưa ngài trỏ về nước Chiến Ưng!” “Có chúng tôi ở đây, Diệp Lâm Quân sẽ không dám bắt ngài đâu!” Hai người quyết định không thèm đếm xỉa tới.

Nhất định phải đưa Jefferson ra khỏi đây.

Có điều.Jeferson ngấng đầu, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Diệp Lâm Quân.

Giông như nhìn thấy ma quỷ vậy, cả người đều run rẩy, trên mặt hiện lên vẻ không muốn.

Anh ta không hề nghỉ ngò, chỉ cần anh ta bước ra khỏi lồng sắt, Diệp Lâm Quân sẽ phá hủy hết máy móc trên người anh ta.”

“Tôi không đi ra ngoài! Ở đây rất tốt, tôi sẽ không đi ra ngoài!” Jefferson cũng tự mình đẩy Nhậm Kiêu Phàm và Vương Định ra, rồi tự khóa cửa lại.

Sau đó ném chìa khóa đi thật xa.

“Chuyện này…”

“Tôi…

Cả Vương Định và Nhậm Kiêu Phàm đều không biết phải nói gì.

Sao điều này có thể xảy ra được.

eferson sợ hãi trước Diệp Lâm Quân.

Hai người Nhậm Kiêu Phàm và Vương Định chỉ có thể có thể thất bại và quay về.

Nói với Vệ binh Viêm Long mọi chuyện.

“Thực ra, cách làm của Diệp Lâm Quân cũng không sai! Bây giờ Lạc Việt của chúng ta đúng là vô cùng mạnh rồi!”

“Đúng vậy, phạm tội ở Lạc Việt của chúng ta sao có thể dễ dàng rời đinhư vậy?”

“Tôi không thể nuốt được cục tức này!”

Hầu hết người của Vệ binh Viêm Long đều đồng ý với cách làm của Diệp Lâm Quân Vương Định và Nhậm Kiêu Phàm ngay lập tức nói: “Những gì các người nói quả thực là không sai! Nhưng vào thời điểm quan trọng này, chuyện có thể làm dịu thì nẽn làm dịu đi.”

“Đúng vậy, hiện tại cường giả cấp chí tôn đã nhập thết Nguy hiểm ở khắp mọi nơi, có thể không làm dậy lên xích mích thì nên tránh!”

Mọi người cũng cảm thấy những gì hai người này nói có lý.

“Báo cáo, Wiggins, sứ giả do nước Chiến Ưng cử tới, họ yêu cầu trực tiếp được dẫn người đi! Họ rất hung hãn! Họ thậm chí còn muốn cướp người!”

Đúng lúc này, một báo cáo từ bên ngoài truyền đến.

“Nhậm Kiêu Phàm và Vương Định, hai người đi đi! Đoán chừng sau khi nhìn thấy sứ giả của nước Chiến Ưng thì Diệp Lâm Quân sẽ thả người đi! Dù sao anh ta cũng là người thông minh, có thể nhìn rõ tình hình!”

“Đúng vậy, hiện tại xung đột ở Lạc Việt là không thích hợp! Thực lực của chúng ta không đủ, chúng ta vẫn cần thời gian tích lũy!”

Vài giờ sau, Diệp Lâm Quân lại nhìn thấy đoàn người trở lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play