Lúc này thế gia Y vương mới đồng ý, trợ giúp Lạc Việt tạo ra năm tên cường giả cấp chí tôn.

Mặt khác cũng trợ giúp Diệp Lâm Quân chữa trị võ mạch…

Đương nhiên, chuyện chữa trị võ mạch, thế gia Y Vương không có chút chắc chắn nào, chỉ là muốn kéo dài thời gian kiếm hời.

Quả nhiên, dưới thần dược và y thuật cổ của thế gia Y vương, đã trợ giúp Lạc Việt chế tạo ra năm tên cường giả cấp chí tôn.

Mặt khác, sáu người nhóm Tiêu Phong cũng nhờ hỗ trợ mà trở thành cường giả cấp Chí Tôn.

Còn có rất nhiều người đạt chuẩn bị đột phá cường giả cấp chí tôn, hoặc là tiếp cận.

Lần này thực lực của Lạc Việt được tăng mạnh.

Lạc Việt cố ý sắc phong thế gia Y Vương là Hộ quốc Y Vương.

Địa vị của thế gia Y vương nhanh chóng được kéo lên.

Đại sự Vương Không được Vệ binh Viêm Long hộ tống; cố ý tới tìm Diệp Lâm Quân, giúp anh chữa trị võ mạch.

“Nể mặt Vệ binh Viêm Long, anh không cần đập đầu cầu xin tôi.”

Nghe nói đám người này muốn chữa trị võ mạch cho mình, Diệp Lâm Quân có chút sửng sốt.

Nếu như họ chữa trị, lỡ sau này mình có thể hiện thực lực ra, nói không chừng bọn họ sẽ vô sỉ nói là do mình trị khỏi.

“Tôi không cần”

“Thần dược của các người tôi không uống, thần châm của các người tôi không châm! Làm người bình thường có gì mà không tốt chứ?”

Diệp Lâm Quân nói.

“Anh…

“Cứng đầu!”

Đại sư Vương Không tức muốn nổ phổi.

“Hạo Quân, tốt xấu gì anh cũng cho chút thể diện đi, để đại sư chữa trị võ mạch cho anh, lỡ như có hiệu quả thì sao?”

“Bây giờ anh làm người bình thường, lỡ như Lạc Việt có gặp nguy nan, hoặc là người nhà anh gặp nguy hiểm, thì anh chỉ có thể đứng nhìn thôi!”

Mọi người tận tình khuyên bảo.

Diệp Lâm Quân cười: “Yên tâm, người nhà của tôi sẽ không có nguy hiểm gì cả!”

“Đúng là quên mất, con gái anh được thành Vô Song thu nhận là đệ tử, có lão thành chủ cấp chí tôn tâng thứ sau che chở cho cô bé rồi!”

“Ngay cả vợ anh-cũng được trưởng lão thành Vô Song nhận làm đồ đệ, bọn họ đương nhiên không có nguy hiểm gì”

“Nhưng mà ngày xưa anh từng là vương giả, có thể trơ mắt nhìn con gái và vợ mình từng chút mạnh lên, còn mình thì chỉ làm người bình thường thôi sao?”

“Chẳng lẽ anh muốn ăn cơm chùa của con gái và vợ mình?”

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bi nhìn anh.

Diệp Lâm Quân cười: “Ăn bám có gì không tốt? “Nếu như các người có vợ và con như vậy, các người cũng có thể ăn bám!” Tất cả mọi người đều muốn hộc máu.

Lần đầu tiên thấy có người thoải mái tự nhận mình ăn bám như thế.

“Cảm ơn ý tốt của các người! Tôi đã không còn tâm tư đi chém chém giết giết, các người tìm người khác đi”

Diệp Lâm Quân nói.

“Anh ấy, đúng là không thấy rõ tình thế!” “Đi thôi!” Đám người Vệ binh Viêm Long tức đến thở hốn hển rời đi.

Diệp Lâm Quân không trách bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play