“Cho nên là, bé Quân, con đừng nói mò, là lão thành chủ cứu được con!” “Huống chỉ ba con là người bình thường, sao có thể cứu con ra khỏi Hắc Thần Giáo được?” Vì Phó Phong Thu truyền bá tư tưởng, cho nên bé Quân chỉ có thể nghe theo bọn họ.
Có điều cô bé vẫn duy trì ý kiến.
Chính là ba cứu mình ra.
Đứng trong chỗ tối, Diệp Lâm Quân nhìn hết Nhất là ánh mắt của đám người Khương Tử Hào.
Khiến cho mấy kẻ đó cảm giác lạnh gáy.
Có hơi tê da đầu.
Bé Quân được cứu về.
Diệp Lâm Quân là người vui vẻ nhất.
“Nam Yên, em có nói chuyện này cho anh của em không đấy?”
Chí Nam Yên lắc đầu.
“Em xem đi, chẳng phải bé Quân được cứu về rồi sau? Không cần phải nói cho anh của em, chỉ thêm phiền phức.
Hôm sau, Phó Phong Thu triệu tập tất cả mọi người lại.
Anh ta muốn tra xem ai tiết lộ chuyện thiên phú của bé Quân ra ngoài.
Chuyện này anh ta đã cho người ta nghiêm ngặt giữ bí mật.
Bí mật bồi dưỡng bé Quân.
Vậy mà Hắc Thần Giáo biết: Nói rõ nhất định là có người để lộ bí mật.
Anh ta nhất định phải điều tra ra được người này.
“Bây giờ thừa nhận, ta còn xử phạt nhẹ! Nếu để ta điều tra ra, vậy thì phiền phức lớn rồi!”
Phó Phong Thu nhìn về phía tất cả mọi người trong thành Vô Song, nói.
Đám người Khương Tử Hào liền bị dọa sợ.
Đương nhiên bọn họ không ai dám thừa nhận.
“Sư phụ, con nghĩ là do môn phiệt Tây Đường và hai nhà Lý Trịnh làm lộ rồi!”
“Đúng, bọn họ là eó.khả năng nhất!”
Đám người Khương Tử Hào thành công chuyển lực chú ý.
Phó Phong Thu lập tức dẫn đám người đi về phía Giang Bắc.
Anh ta muốn điều tra rốt cuộc kẻ gian để lộ tin tức là ai.
Kêu gọi tất cả mọi người tụ tập chung một chỗ.
Phó Phong Thu bắt đầu phát biểu.
Lúc này Diệp Lâm Quân đứng dậy.
“Kẻ gian chính là mấy tên đồ đệ của anh!”
Lời nói làm cho người ta kinh ngạc muốn chết.
Diệp Lâm Quân-vừa nói.điều này xong.
Sấm sét cuồn cuộn.
Bầu không khí lặng ngắt nhữ tờ: Mọi người đều vô thức nhìn đám đồ đệ bên cạnh Phó Phong Thu.
Không ai ngờ đến điều này.
Lúc đầu tâm trạng của đám người Khương Tử Hào không tệ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT