Cộng thêm Diệp Lâm Quân có công pháp cực mạnh.

Đúng là một hệ thống hoàn hảo.

Đủ để kế hoạch Tiềm Long có thể đào tạo ra “thần”.

Những hạt giống thiên tài này nhìn thấy ba vị giáo quan, thái độ đột ríhiên khác hẳn.

Tất cả/đều oúiiđầu, vẻ mặt đầy thành’kính.

Luyện võ không giống như chơi thể thao.

Một người chơi bóng rổ có thể không biết đánh nhau, chỉ cần hiểu chiến thuật vận dụng là được, có thể đào tạo ra được nhiều siêu sao bóng rổ.

Những môn thể thao khác cũng vậy, không giống với luyện võ.

Mấy giáo quan này, chắc chắn là cao thủ đẳng cấp, như thế bọn họ mới có thể đào tạo ra thiên tài được.

Nhưng bây giò Diệp Lâm Quân là một người bình thường.

Ví dụ anh không thể tự thực hiện công pháp, thì làm sao dạy cho người khác? Chứ đừng nói là dạy ra những đạo lý sâu sắc.

Cho nên mọi người đều không tín phục Diệp Lâm Quân.

Đặc biệt là anh mang theo con gái mà còn nói những lời đó nữa.

Đó là lý do tại sao họ có thái độ hoàn toàn khác nhau đối với ba người hướng dẫn còn lại.

Trong số ba người hướng dẫn, ngoại trừ Lý Trường An, hai người còn lại cũng đang chế nhạo Diệp Lâm Quân.

Cho nên mọi người không hề tôn trọng anh.

Sau đó kế hoạch Tiềm Long chính thức bắt đầu.

Bài đầu tiên…

chọn thử có nên luyện công pháp mà Diệp Lâm Quân giao cho không.

Kết quả là không ai chọn.

công pháp này, khiến bản thân mạnh hơn.

Căn bản không hề đặt niêm tin vào nó.

Diệp Lâm Quân lần nào cũng lang thang trên bò vực của cái chết.

Ý chí mạnh mẽ và khát khao sinh tôn tràn ngập trong anh, không giống với những học viên trong kế hoạch Tiềm Long.

Bọn họ muốn học được công pháp, trỏ nên mạnh hơn, còn Diệp Lâm Quân, lúc đó anh chỉ muốn được sống tiếp.

Đó là lý do tại sao anh có thể luyện được công pháp này! Đó mới là gốc! Chẳng trách một trăm thiên tài tu luyện, đều hoài công vô ích.

Ngược lại còn khiến bản thân mình hoàn toàn phế bỏ.

Một nụ cười thoáng qua khóe miệng Diệp Lâm Quân.

Theo anh, bây giờ là thời điểm tốt nhất.

Bởi vì bọn họ đã phế rồi, một đời này chẳng còn hi vọng nữa, chẳng khác gì một con chó “Không luyện thì không luyện! Tôi đi dạy cho bé Quân, bọn họ coi thôi là được rôi!” Diệp Lâm Quân cũng chẳng thèm để ý.

Bây giờ ân sư đã cho anh rất nhiêu kiến thức rồi.

Trong tay anh đang nắm rất nhiều át chủ bài.

Chỉ cân con bé này học được một chút công phu, tương lai chắc chắn không hề thua kém ai.

“Tôi cho rằng chỉ dựa vào công pháp này không thể đào tạo ra cường giả được, phải dung hợp công pháp của trăm nhà và phương pháp huấn luyện khoa học nhất!” Kim Phụng Thiên nói ra một kế hoạch huấn luyện rất chỉ tiết tích hợp võ học của Lạc Việt, đao pháp của đảo Đông Ca và các bí thuật cổ xưa của châu Tây Phương để huấn luyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play