“Không có sao? Ở đây không phải có một người rồi sao?”
Diệp Lâm Quân cười nói.
Tây Thiên Vương và Bắc Thiên Vương đều nở nụ cười.
Chủ yếu là liên minh báo thù biết Nhất Tự Tịnh Kiên Vương rất lợi hại rất lợi hại.
Nếu như Nhất Tự Tịnh Kiên Vương đột ngột xuất hiện thì liên minh báo thù chắc chắn sẽ đi kiểm chứng thật giả.
Kết quả kiểm chứng chính là thực lực.
Nếu như thực lực không đủ thì chắc chắn là giả rồi.
Nhưng nhất thời họ vẫn chưa tìm được người nào ngang tâm với thực lực của Diệp Lâm Quân cả.
Nào ngờ lại có một Hoàng Hải Bắc ở đây.
Mặc dù ông ta không bằng Diệp Lâm Quân nhưng thay thế thì tuyệt đối không có vấn đề gì cả.
Dù sao ông ta cũng là đệ nhất cao thủ của môn phiệt Tây Đường.
“Tôi sao?
Đến bản thân Hoàng Hải Bắc cũng kinh ngạc không kém.
Bảo mình mạo danh Nhất Tự Tịnh Kiên Vương sao? “Đúng vây, không sai, chính là ông!”
Diệp Lâm Quân nói: “Thế này đi, tôi sẽ phong cho ông làm Trấn Thiên Điện Việt Thiên Vương nghĩa là Lạc Việt Đại Vương, địa vị sẽ ngang bằng với Đông Tây Nam Bắc tứ đại thiên vương!”
“Cũng xem như là ông ra sức vì Lạc Việt đó!”
Điều này khiến Hoàng Hải Bắc rất kích động.
Ông ta cứ ngõ mình chỉ đi theo Diệp Lâm Quân làm chuyện lặt vặt thôi.
Nhưng không ngờ còn có danh hiệu và địa vị cao như thế nữa.
“Tôi nguyện ví Lạc Việt dâng hiến tất cả!”
Hoàng Hải Bắc cảm thấy mình đang quay trở lại với những năm tháng hừng hực ý chí.