Chỉ thoáng chốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bé Quân.

“Bé Quân, sao ba cháu lại là vị tai to mặt lớn đó được? Ba cháu cũng không phải là chiến thần Côn Luân!” Hoàng An Nhiên hỏi.

“Hừ, bây giờ ba cháu còn lợi hại hơn chiến thần Côn Luân! Ba là Nhất Vũ Kiên Vương!” Bé Quân đắc ý nói.

Lý Từ Nhiệm vội vàng đi lên ôm bé Quân, không cho cô bé nói tiếp nữa.

Ngô Thị Lan lập tức giải thích: “Ông Hùng, trẻ con nói lung tung, ông đừng để ý!”

“Cái này phải trách Diệp Lâm Quân, vì mặt mũi mà dám nói mình là Nhất Vũ Kiên Vương gì đói”

“Đúng đúng đúng, ông Hùng đừng để ý!”

Mọi người chỉ sợ hoàng đế Tây Đường tức giận.

Hoàng đế Tây Đường cười lạnh: “Đương nhiên là tôi không thèm để ý! Tôi có biết về Nhất Vũ Kiên Vương! Nói thế này nhé, bốn môn phiệt lớn nhất cũng không đào tạo ra được người như vậy!

Diệp Lâm Quân? Làm sao có khả năng là cậu ta được!”

Lúc này mọi người mới thở ra một hơi.

Lý Từ Nhiệm còn dặn dò: “Bé Quân, sau này con không được nói lung tung nữa!”

“Hừ” Bé Quân bĩu môi.

Môn phiệt Tây Đường hành động rất nhanh, ngày hôm sau đã có rất nhiều cao thủ cùng nhau đến Giang Bắc, trong đó có cả cao thủ Hoàng Hải Bắc.

“Để tôi xem lần này cậu có phục hay không?”

Hoàng đế Tây Đường cười to nói

Hoàng Hải Bắc xuống núi là chuyện mà tất cả mọi người không nghĩ tới.

Ba môn phiệt lớn khác và vệ binh Viêm Long lại càng không nghĩ tới chuyện này.

Đây là muốn làm gì? Vừa bắt đầu đã trực tiếp dùng át chủ bài rồi hả? Cao thủ mạnh nhất đều mời ra rồi.

Đây là muốn làm gì?

Chẳng lẽ muốn trở trời hay sao?

Dù sao Hoàng Hải Bắc quá mạnh!

Không khoa trương mà nói, nếu Hoàng Hải Bắc muốn thì ít nhất phải có đến mười mấy quốc gia mời ông ta đến làm quốc sư. Loại người có thể một mình chống lại cả một quốc gia thế này, khi xuất hiện sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

Gần như toàn bộ ánh mắt ở Lạc Việt đều tụ tập đến Giang Bắc.

Hoàng đế Tây Đường tất nhiên nhiên cũng biết lực ảnh hưởng của việc này. Lại kéo dài nữa, sợ là những người khác cũng đều biết đến sự tồn tại của chàng trai trẻ đó.

Phải mau chóng giải quyết!

Vì thế khi Hoàng Hải Bắc vừa đến Giang Bắc, hoàng đế Tây Đường mang theo ông ta hùng hổ đi đến biệt thự của Diệp Lâm Quân.

Mà trước đó không lâu, Diệp Lâm Quân đã có được thông tin về Hoàng Hải Bắc, dù sao vệ binh Viêm Long đã chú ý đến việc này, họ đã đích thân nhắc nhở anh rồi.

“Hoàng Hải Bắc – cao thủ mạnh nhất môn phiệt Tây Đường! Đã từng là kẻ mạnh trong những năm tháng chiến tranh trăm năm trước! Có danh xưng một người chống lại một quốc gia!”

“Trong hồ sơ những người nguy hiểm ở Lạc Việt, chỉ số nguy hiểm của ông ta là cấp SSSSSI Thực lực có thể tiêu diệt một đất nước cỡ nhỏ!

Một khi ông ta xuống núi, vệ binh Viêm Long nhất định phải theo dõi chặt chẽ mọi thời gian, nếu ông †a xuất hiện khuynh hướng gây hại, lập tức sử dụng tất cả sức mạnh giết chết hoặc bắt giữ!”

Tây Thiên Vương đọc tư liệu cho Diệp Lâm Quân nghe.

“Chỉ số nguy hiểm đều đã đạt cấp SSSSS rồi!

Theo tôi được biết, trăm năm qua, chỉ số nguy hiểm cao nhất từng xuất hiện trên toàn bộ thế giới cũng chỉ có cấp SSSS mà thôi!” Diệp Lâm Quân xoa cằm cười nói.

Người đạt cấp 4S này chính là anh!

Cho dù có người khác mạnh hơn cũng chỉ là cấp SSS.

‘Trăm năm qua, toàn bộ thế giới lần đầu tiên xuất hiện cấp 5S, không trách Lạc Việt sẽ chấn động như vậy.

Tin tức người này xuất hiện vừa lộ ra đã khắp nơi sôi trào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play