Diệp Thần vui vẻ nói: “Đúng vậy, nếu thực lực của anh ta nằm trong nhóm ba người đứng đầu bảng xếp hạng Lạc Việt, thì con sẵn sàng giao cho anh ta vị trí thừa kế!”

Nhắc đến chuyện này, Diệp Minh Thiên nói: “Thần, ta quyết định sau khi vụ cá cược với Diệp Quân Lâm kết thúc, ta sẽ đích thân phong con là người thừa kết Sau đó sẽ tổ chức nghi lễ thừa kế cho con”

Diệp Thần nghe vậy vô cùng vui mừng, liên tục cảm ơn Diệp Minh Thiên.

Cho dù người trong dòng họ đều biết anh ta sẽ là người thừa kế tiếp theo.

Nhưng khi chưa có nghỉ lễ chính thức, thì anh ta vẫn không được coi là người thừa kế.

Cuối cùng, hôm nay Diệp Minh Thiên cũng quyết định thời gian tổ chức.

Việc này khiến Diệp Thần cô cùng hưng phấn.

“Ba, ngày ba chọn quá đẹp! Đúng vào ngày Diệp Quân Lâm thách đấu!”

Diệp Thần cười.

“Ta muốn cả thế giới này biết rằng con trai của Diệp Minh Thiên ta là người như thế nào!

Không phải ai cũng có thể so sánh được!”

Diệp Minh Thiên cười, nói.

“Chí Oánh luôn cho răng con trai bà ta có thể cạnh tranh với con sao? Hôm đó ta nhất định sẽ cho toàn bộ Lạc Việt biết, con trai của Long Thanh Tình ta giỏi hơn con trai của Chí Oánh rất nhiều!”

Long.Thanh Tình kiêu ngạo nói, bà ta đã không thể chờ đến hôm đó được nữa.

Chờ đến khi tin này được công bố, khắp mọi nơi sẽ xôn xao bàn tán.

Tất cả là do Diệp Minh Hạo cố ý.

Cho dù kết quả thách đấu ngày hôm đó của Diệp Quân Lâm có như thế nào thì anh đều phải đấu với Diệp Thần.

Sau khi Chí Oánh nghe được tin này chỉ biết thở dài một hơi.

Từ trước đến nay bà chưa từng hy vọng Diệp Quân Lâm sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Diệp.

Mà chỉ mong rằng anh có khả năng được nhà họ Diệp công nhận là được rồi.

“Mẹ, chúng ta không cần phải so sánh với ai cả, chúng ta sống cuộc sống của chúng ta là được rồi.”

Lý Từ Nhiệm đứng bên cạnh khuyên nhủ.

So sánh đi rồi so sánh lại, cuối cùng người phải cúi đầu tự tỉ vẫn là bản thâm mình.

Nhất là khi đối tượng được so sánh lại là nhà họ Diệp, sự tồn tại vô cùng đáng sợ.

“Cũng đúng, một nhà mấy người chúng ta chỉ cần sống vui vẻ cùng nhau là được rồi”

Chí Oánh cười, nét mặt vô cùng hưng phấn nhìn bụng Lý Từ Nhiệm.

“Mẹ, chúng ta chụp chung một tấm hình làm kỷ niệm nào!”

Dạo gần đây Lý Từ Nhiệm rất thích ghi lại những thay đổi mỗi ngày, cô chụp lại rất nhiều ảnh làm kỷ niệm.

“Diệp Quân Lâm anh cũng đến chụp cùng đị”

Lý Từ Nhiệm nói vậy.

Diệp Quân Lâm chỉ có thể chạy đến, chụp cùng hai người một tấm ảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play