Mọi người đều chết lặng.

Ngay cả Lăng Thiên Long cũng chết lặng.

Bởi vì người bị đánh là Lăng Thiên Long.

Đây là điều không ai nghĩ tới.

Ngay cả Lăng Thiên Long cũng không kịp phản ứng lại.

“Cậu… cậu dám đánh tôi?”

Lăng Thiên Long khóe miệng run run nhìn thẳng vào Diệp Quân Lâm.

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!”

Diệp Quân Lâm giống như tên đã cung, trái rồi lại phải, tát liên tiếp vào mặt Lăng Thiên Long vài cái.

Mọi người đều nhìn tới phát ngốc rồi.

Thật sự là dám đánh…

Chẳng mấy chốc, khuôn mặt của Lăng Thiên Long đã sưng lên như đầu heo, thậm chí còn có một vết máu tràn ra nơi khóe miệng.

Hắn đứng trước mặt Diệp Quân Lâm, mở mồm thở hồng hộc.

Một cơn giận dữ trào ra từ thân thể hẳn.

“Tao sẽ giết mày!”

Lăng Thiên Long giống như bị điên, điên cuồng muốn giết chết Diệp Quân Lâm.

“Không được…”

Mấy người Khương Di Quân nhanh chóng bước tới và giữ chặt lấy Lăng Thiên Long.

Nếu cứ thế này giết chết Diệp Quân Lâm.

Vậy thì nhà họ Diệp nhất định sẽ trách tội bọn họ!

Đến lúc đó ai cũng không thể gánh nổi..

Lời thuyết phục của một số người đã dội một gáo nước lạnh vào Lăng Thiên Long, khiến hẳn ta tỉnh táo trở lại.

Nghĩ đến lời cảnh cáo của Diệp Thần, hắn chỉ có thể chịu đựng.

“Mày… mày đợi đó cho tao, sớm muôn cũng sẽ có một ngày mày chết trong tay của tao!”

Lăng Thiên Long để lại một câu và quay người rời đi.

Khương Di Quân nhìn Diệp Quân Lâm với vẻ mặt phức tạp.

Theo lý mà nói, sau khi xé bỏ hôn ước, cô không còn liên quan gì đến Diệp Quân Lâm hết.

Nhưng trong lòng cô cảm thấy không phục.

Cô thề, sẽ để Diệp Quân Lâm nhìn thấy vẻ mặt đẹp nhất của cô, khiến anh phải hối hận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play