Editor: Tĩnh

Sở Diệp tốn 500 đồng vàng để thuê một tiểu viện ở Tam Dương Thành có thời hạn là một tháng. Cũng để chuẩn bị cho việc tu luyện của hắn và Lâm Sơ Văn.

Sau khi dàn xếp xong mọi chuyện, Lâm Sơ Văn có chút gấp không chờ nổi mà đem dược đỉnh đem ra rửa sạch hong khô để chuẩn bị luyện chế dược tề.

Sở Diệp xem bộ dạng hưng phấn của Lâm Sơ Văn có chút buồn cười, Lâm Sơ Văn rõ ràng rất thích cái dược đỉnh này! Nhưng khi mua nó thì lại giống như cắt miếng thịt trên người hắn vậy.

Thật ra cách mấy tháng, Lâm Sơ Văn đã bắt đầu luyện chế dược tề thức tỉnh Sơ cấp.

Tổng cộng có sáu phân dược liệu, Lâm Sơ Văn tốn thời gian ba ngày, đem từng nhóm để luyện chế, xác xuất thành công đạt tới một nửa, tổng cộng thu được chín lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch.

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn chế tạo ra dược tề, có chút vui sướng nói: “Chúng ta phát tài a!”

Lâm Sơ Văn mua dược liệu tốn 4000, mà chín lọ dược tề Huyết Mạch dựa theo giá thị trường mà bán ra vậy hẳn là có thể bán được hai vạn bảy, vậy lần này tiền mua dược đỉnh cùng dược liệu sẽ thu hồi lại được rồi, “Ngươi quá ghê gớm.”

Sở Diệp thầm nghĩ: Làm Dược Tề Sư quả nhiên là dễ kiếm tiền! Dựa theo trong truyện, Lâm Sơ Văn đãcho Mộ Lăng Thiên không ít dược tề.

Mộ Lăng Thiên tên này cũng rất có tài dược tề mà Lâm Sơ Văn luyện ra đưa cho hắn hằn xài không hết liền đem cho không ít người mà nhờ đó hắn cũng tạo được một mạng lưới quan hệ không nhỏ. Vậy mà sau đó hắn lại ăn cháo đá bát.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Ta không có lợi hại như vậy, vẫn là dựa Linh Tuyền Thủy.”

Trước đó, hắn có thể thành công chính là nhờ vào Linh Tuyền Thủy, hiện tại vẫn là như thế.

Nếu không có Linh Tuyền Thủy mà nói thì sáu lần có thể thành công một lần đã là không dễ.

Loại Linh Tuyền Thủy này cũng thật sự quá thần kỳ, cũng không biết Sở Diệp rốt cuộc là từ đâu mà có được chúng. Lâm Sơ Văn cũng biết rõ Linh Tuyền Thủy là bí mật của Sở Diệp nên hắn cũng không có hỏi nhiều.

Sở Diệp cười cười, nói: “Nó cũng không lợi hại như ngươi nghĩ nếu người không có khả năng thì dùng bao nhiều Linh Tuyền Thủy cũng sẽ chẳng làm được gì.”

Lâm Sơ Văn lắc đầu bật cười, nói: “Hình như ngươi không có hứng thú với luyện dược thì phải!”

Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Sở Diệp có linh hồn lực không yếu trên tay lại có thứ nghich thiên như Linh Tuyền Thủy, nếu bây giờ hắn học luyện dược tề chất chấn sẽ có khả năng trở thành đại sư trong giới luyện dược đáng tiếc hắn lại đối với dược tề không có hứng thú.

“Có ngươi là được rồi ta học làm gì cho mệt.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Ngươi không chê trình độ của ta còn yếu là tốt rồi.”

“Ta trước giờ có chê ngươi sao?” Sở Diệp vuốt ve cằm, hỏi: “Mà số dược tề này ngươi tính xử lý như thế nào?”

Lâm Sơ Văn nghĩ nghĩ, nói: “Đưa đến nhà đấu giá đi.”

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Cũng hảo.” Đồ vật đưa đến nhà đấu giá, sẽ thường bán được giá cao hơn đưa cho cửa hàng.

Tam Dương Thành có đông đảo Hồn Sủng Sư, nhà đấu giá cũng có vài cái, mấy lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch, nếu đưa cho bất kỳ nhà đấu gia nào thì họ cũng sẽ nhận.

Trải qua suy xét, hai người lựa chọn nhà đấu giá Tề Nhạc ở Tam Dương Thành.

Danh tiếng của nhà đấu giá Tề Nhạc khá tốt, mà nữa tháng nữa ở đó lại có họi đấu giá, nếu đem dược tề đưa đến nhà đấu giá Tề Nhạc cũng có thể mau chóng thu hồi lại tiền.

Nhà đấu giá Tề Nhạc tương đối hào phóng, chín lọ dược tề Huyết Mạch được nhà đấu giá trực tiếp dựa theo giá thị trường là 3000, và đưa trước cho họ hai vạn 7000 đồng vàng làm tiền đặt cọc.

Sở Diệp nhìn tờ truyền đơm của nhà đấu giá, nói: “ Trên đây có không ít thứ tốt a!”

Nhà đấu giá Tề Nhạc lần này đem ra đấu giá không ít thứ tốt, linh thú ấu tể, các loại thiên tài địa bảo, cái gì cũng có, lại thấy dược tề thức tỉnh Sơ cấp của Lâm Sơ Văn, có chút không đáng giá nhắc tới.

Sở Diệp thầm nghĩ: Đúng là đại thành trì không thể đem so cùng tiểu thành trì được! Ở các thành trấn nhỏ thì trong các hội đấu giá thì dược tề thức tỉnh Sơ Cấp có thể được xem như vật đấu giá áp đái hồm, còn ở các thành trì lớn thì nó cũng chỉ được xem như vật thêm vào cho sự phong phú của hội đấu giá mà thôi.

“Thế nào, có nhìn trúng đồ vật trên tờ truyền đơn sao?”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Có.”

Sở Diệp có chút tò mò nói: “Cái gì a!”

“Cửu Vĩ Hồ Thảo.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp nhìn tờ truyền đơn, nói: “Cây dược thảo dược này giá khởi điểm là 3000, giá cả không thấp a!”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, Cửu Vĩ Hồ Thảo đối yêu thú hồ tộc có tác dụng rất rất lớn, theo truyền thuyết thì chỉ cần ăn đủ số lượng Cửu Vĩ Hồ Thảo, thì có thể làm yêu hồ lột xác thành Cửu Vĩ Thiên Hồ.”

Sở Diệp có chút tò mò nói: “Thật hay giả a? Cửu Vĩ Thiên Hồ, đó là Cực phẩm yêu thú đó.”

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, dựa theo suy đoán thì yêu cầu dùng tới hàng ngàn hàng vạn cây Cửu Vĩ Hồ Thảo, mà Cửu Vĩ Hồ Thảo rất khó có được, chỉ là thu thập mười mấy cây thôi đã là chuyện khó khăn, vậy muốn thu thập trăm ngàn cây, vậy y như rằng là chuyện nói dễ hơn làm.”

Sở Diệp như suy tư gì gật đầu, nói: “Cũng đúng!”

Nếu hắn nhớ không lầm thì Hỏa Hồ của nữ chủ cũng dùng không ít Cửu Vĩ Hồ Thảo, mà Cửu Vĩ Hồ Thảo bồi dưỡng cũng không dễ, nhưng lúc đó nữ chủ lại dùng linh tuyền bồi dưỡng, nếu nữ chủ đã có thể dùng linh tuyền để bồi dưỡng, vậy hắn có lẽ cũng có thể dưỡng dưỡng được.

“Mặt kệ ra sau tới lúc đó rồi tính.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hảo.”

Lâm Sơ Văn sau khi đem dược tề đưa cho nhà đấu giá, Lâm Sơ Văn lại ở trong thành mua không ít dược liệu để luyện tập, Sở Diệp thì mỗi ngày đãi ở trong tiểu viện rèn luyện linh hồn lực.

Thực mau liền đến ngày đấu giá, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn mang mặt nạ xen lẫn với đám người bên trong nhà đấu giá.

Bên trong hội đấu giá có rất nhiều người đều mang mặt nạ, dù hai người gặp được người quen cũng khí nhận ra.

“Ở đây có không ít Hồn Sư.” Trước kia Sở Diệp cũng đã tham dự hội đấu giá, mà trong những người tham dự thì Hồn Sư chỉ có mấy người mà thôi, lần này thì khác Hồn Sư cũng có mấy chục người, có thể thấy được lần bán đấu giá trước mà Sở Diệp đã tham gia thì vẫn thua xa lần này.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, “Ân” một tiếng.

Hội trường của hội đấu giá rất rộng lớn, người tham dự cũng đã lục tục đến đông đủ, trong toàn bộ hội đấu giá này cũng có nhất là một vạn người.

Một mỹ nữ có tướng mạo lãnh diễm đang đi tới trước đài, mỹ nữ này có làn da có chút tái nhợt, biểu tình thì lạnh lẽo như là được bao trong một lớp băng vậy.

“Cảm tạ các vị khách quý đã đến hội đấu gia của chúng tôi lần này, trước tiên chúng tôi bắt đầu bán đấu giá kiện thương phẩm thứ nhất.” Cô gái chủ trì này không nói một câu vô nghĩa cũng không có nhiều lời, mà trực tiếp tiến vào vấn đề chính.

Sở Diệp chớp chớp mắt, nói: “Rất lãnh đạm a!”

“Là Băng tiên tử, khế ước một con Băng Tinh Linh, danh khí không nhỏ, ở Vân Châu cô ấy người đứng đầu trong mười đại mỹ nữ ở đây.” Lâm Sơ Văn giới thiệu nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Thì ra là thế.”

Mười đại mỹ nữ Vân Châu, tập hộp đủ từ mỹ mạo, thực lực, gia thế với, mỗi một cái đều khiến cho người ta phải ganh tỵ.

Băng tiên tử lấy nổi tiến lạnh lẽo, nhưng có không ít tu sĩ lại thích cô ấy như thế!

Sở Diệp nhìn các tu sĩ nhìn trong hội trường, mà có không ít thiếu niên đều mang vẽ mặt mang mê luyến.

“Người trẻ tuổi huyết khí phương cương, vừa thấy mỹ nữ, liền tâm thần bất định, tấm tắc……” Sở Diệp nhỏ giọng nói thầm nói.

Lâm Sơ Văn sắc mặt cổ quái nhìn Sở Diệp, nói: “Ngươi cũng là người trẻ tuổi a!”

Sở Diệp: “……” Như vậy cũng không sai, bất quá hắn là người đã sống hai đời, cùng những tiểu tử đó là không giống nhau.

Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên được lên sàn đó là “Nửa phân Thanh Cương Sát Khí.”

Đồ vật vừa xuất hiện, lập tức khiến cho không ít người kịch liệt cạnh tranh.

Hồn Sủng muốn từ Sĩ cấp cấp 9 tiến giai lên Chiến Tướng cấp, yêu cầu phải hấp thụ sát khí, có vượt qua trở thành Hồn Sủng Chiến tướng hay không đều là nằm ở này bước này, sát khí thập phần khó được, có rất nhiều Hồn Sủng Sư sau khi tiến vào cấp 9, thì chuyện mà họ quan tâm nhất chính là làm sao đạt được một phần sát khí.

Sát khí quá thưa thớt, rất nhiều Hồn Sủng Sư tìm kiếm cả đời đều không thu hoạch được gì, cuối cùng chỉ có thể chờ lúc thọ nguyên gần hết mà mạo hiểm thử phương pháp tiến giai mà không dùng đến sát khí.

Không có sát khí hổ trợ tiến giai, thì rất ít có người thành công, còn thất bại thì vô số mà cái chết của họ cũng rất thảm thiết.

Theo ấn tượng của nguyên chủ thì Sở gia có một vị trưởng lão cấp 9 vì không kiếm được sát khí nên cuối cùng quyết định mạo hiểm tiến giai nhưng cuối cùng thất bại thân thể bị phản phệ nổ tung mà chết.

Tất cả Hồn Sủng muốn từ Sĩ cấp tiến giai lên Tuớng cấp thì yêu cầu một phần sát khí còn nếu là nửa phân thì không đủ.

Nhưng dù chỉ là nửa phân sát khí, cũng đủ làm cho người đoạt đến vở đầu.

Thanh Cương Sát Khí giá khởi điểm là mười vạn, thực mau liền bị đẩy lên tới 25 vạn, cuối cùng bị người lấy giá 28 vạn mà mua đi.

“Hảo quý a!”

Mặt Sở Diệp đỏ lên, trước đó không lâu, hắn còn cảm thấy chính mình có được mấy vạn đồng vàng trong kim tạp đã là giỏi lắm rồi nhừn này lại bị hiện thực hung hăng tát cho một cái.

Lâm Sơ Văn nhún vai, “Việc này cũng không có biện pháp.”

Mỗi một gia tộc muốn an ổn ở thế giới thì trong gia tộc ít nhất cũng phải có một Hồn Sư.

Một ít gia tộc có người tư chất suất chúng khi lên tới Hồn Sĩ cấp 9, thì cả gia tộc sẽ xuất lực vì họ để giúp họ tiến lên Hồn Sư.

Tựa như Sở gia, hiện tại chỉ có một Hồn Sư đó là gia chủ Sở Hùng mà một khi ông ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì toàn bộ gia tộc liền sẽ sụp đổ.

Mà một khi, Sở Tư Thần tiến giai Hồn Sư, thì gia tộc lại có thêm một cái trụ cột, cũng có thể suy xét đến cả việc khuếch trương thế lực.

Nói đến cùng mua sát khí, là việc không phải của một người mà là của cả một cái gia tộc.

Một gia tộc khi mua sát khí giống như là đang đánh một canh bạc khổng lồ, một khi Hồn Sủng Sư tiến giai thành công, vậy thì số tiền đã bỏ ra sớm muộn gì thì cũng có thể thu hồi, một khi thất bại, nếu là loại gia tộc nhỏ thì có khả năng sẽ xuống dốc.

Một cái Hồn Sĩ muốn dựa vào chính mình thu hoạch sát khí, thật sự quá khó khăn.

Kiện thương phẩm thứ hai là một con Đan Tước ấu tể, Sở Diệp rất có hứng thú nhìn con Đan Tước ấu tể, toàn thân được bao phủ bởi một bộ lông kim sắc xinh đẹp miệng đỏ bừng, thoạt nhìn thập phần đáng yêu.

Ấu tể giá khởi điểm là ba vạn đồng vàng, bị người lấy giá mười lăm vạn mà mua đi.

Kiện thương phẩm thứ ba là Tử Tâm Phá Chướng dược tề, đây là loại dược tề có thể hổ trợ cho Hồn thú Tuớng cấp đột phá bình cảnh, nên dẫn đến không ít Hồn Sư đang kịch liệt cạnh tranh.

Hồn Sư tài lực luôn cao hơn Hồn Sĩ, Tử Tâm Phá Chướng dược tề bị người lấy 30 vạn mà mua đi.

Sở Diệp xoa xoa mồ hôi trên trán, nói: “Vẫn là Hồn Sư có tiền a!”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Sở Diệp phồng lên quai hàm, có chút ủ rũ nói: “Đột nhiên cảm giác, chúng ta rất nghèo a!”

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, trấn an nói: " Đây là ba kiện quý nhất trong hội đấu giá lần này nên giá khá cao, nhưng trong hội đấu giá sẽ có không ít thứ giá cả khá tốt.”

Mà kiện thương phẩm thứ năm, cư nhiên lại là dược tề của Lâm Sơ Văn đã đưa cho nhà đấu giá trước đó dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch.

Nhà đấu giá quyết định đem só dược tề của Lâm Sơ Văn chia ra làm ba lần đấu giá.

Ba lọ Sơ cấp huyết mạch dược tề, đều có phẩm cấp hạ phẩm, giá khởi điểm là 6000, nhưng rất nhanh đã bị đẩy tới một vạn ba, rồi sau đó bị một người ra giá một vạn 500 ngàn mua đi.

Lâm Sơ Văn nghiêng đầu, nói: “Ta luyện chế chín lọ dược tề, ba lọ Hạ phẩm, ba lọ Trung phẩm, ba lọ Thượng phẩm, Trung phẩm cùng Thượng phẩm hẳn là còn có thể bán giá càng cao hơn.”

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Tỏ vẻ tán đồng.”

“ Đây là một con U Hỏa Long Mãng vừa được săn giết giá khởi điểm là 6000 đồng vàng.”

Một con đại mãng xà thân đỏ như lửa, bị nâng tới trước đài bán đấu giá, U Hỏa Long Mãng vừa xuất hiện, lập tức khiến cho mấy cái Hồn Sủng Sư kịch liệt cạnh tranh.

“8000 đồng vàng.”

“Một vạn 3000 đồng vàng.”

“Hai vạn đồng vàng.”

……

Sở Diệp có chút tò mò nên kề sát vào Lâm Sơ Văn hỏi: “ U Hỏa Long Mãng có ích lợi gì a! Mà mấy người đó lại đấu giá nhiệt tình như vậy.”

“U Hỏa Long Mãng có huyết mạch tương đối cao, máu của nó có thể dùng để tăng lên huyết thống cho các loại Hồn Thú như rắn, mà gan của U Hỏa Long Mãng cũng là thứ tốt, có thể dùng để luyện chế dược tề, mà máu của nó rất bổ dưỡng, có thể lấy làm đồ ăn cho các loại yêu thú như chim ưng.”

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Nghe cũng không tồi a!”

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Ngươi nhìn cái vị Hồn Sư kia đi hắn dưỡng một con Kim Đỉnh Thanh Vũ Ưng, hẳn là muốn mua con mãng xà này để uy ưng.”

“Làm đồ ăn a!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Rất nhiều Hồn Sủng đều rất kén ăn, giống loại này Kim Đỉnh Thanh Vũ Ưng, chỉ thích ăn thịt rắn, ta nghe nói dưỡng loại ưng nó, mỗi ngày nó đều phải đi bắt xà cho nó ăn.”

Sở Diệp chớp chớp mắt, bỗng nhiên cảm thấy Tiểu Ngân cũng không tính là khó nuôi.

U Hỏa Long Mãng cuối cùng lấy gúa ba vạn đồng vàng mà bị mua đi, nếu đây là con xà sống, giá cả không chừng còn tăng nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play