Thành thật mà nói, Trình Uyên là lần đầu tiên đến chỗ như thế.
Trong lòng phải có phản kháng và sợ hãi.
Đúng vậy, Trình Uyên sợ hãi chính là hoàn cảnh, mà không phải sợ con người.
Nghe được một người đàn ông hung hãn bốn mươi tuổi nổi giận quát, Trình Uyên nheo mắt lại, chậm rãi quay đầu lại nhìn người đàn ông vừa quát mình.
Khoảng bốn mươi tuổi, lông mày rất đậm, một nốt ruồi duyên trên khóe miệng, và các nét mặt của hắn ta trông rất đẹp khi được tháo rời chúng, nhưng không biết tại sao, khi chúng ghép lại với nhau chúng trở nên xấu xí vô cùng.
“Cmm, ngươi không phục có phải không?”
Nhìn thấy Trình Uyên không những không nhúc nhích, còn dùng ánh mắt nhìn hắn, làm cho người đàn ông xấu xí này cảm giác như bị khiêu khích.
Khiến hắn không khỏi tức giận nói: “Xem ra ngươi thật sự không ý thức ra được nơi này là nời nào. Nói cho ngươi biết, khi ngươi tới đây, cho dù là rồng cũng phải cuộn tròn lại, hổ cũng phải nằm xuống chân ta, Lão Tử chính là lão đại của phòng ngục này.“
“mau, lôi hắn qua đây cho tao.”
Ngay khi giọng nói của người đàn ông xấu xí vang lên, ba bốn tù nhân trẻ tuổi đứng dậy, đi tới chỗ Trình Uyên.
Một trong số đó có một người như khỉ gầy gò, gầy hơn nhiều so với Trình Uyên, túm lấy cổ áo Trình Uyên, cưỡng chế kéo Trình Uyên đến người đàn ông xấu xí.
Vốn dĩ Trình Uyên không có ý định gây chuyện, nghĩ đến khi tới đây, anh cố gắng hết sức tạo quan hệ tốt với những người ở đây.
Nhưng mà, anh không muốn gây rối với người khác, nhưng lại có người khác muốn gây rối với anh.
Trình Uyên chưa bao giờ nghĩ tới nơi này thật giống như trên TV, và thực sự có những trường hợp tù nhân mới vào là phải bị xử lý theo quy cũ.
Ba bốn tên tù nhân lôi kéo đè Trình Uyên đến trước người đàn ông xấu xí, sau đó thả tay ra.
Trình Uyên vừa định ngẩng đầu thì bị một bàn chân to dẫm lên đầu.
Nam nhân xấu xí ngồi ở trên giường, lấy chân trần giẫm lên đầu Trình Uyên, dùng ngón tay chỉ vào mặt Trình Uyên nói: “tiểu tử thúi có phải ngươi đã nghe nói qua bên trong này phải không? Bằng không ngươi cũng không thể biết được, vào một cái đã nói rằng ngươi giết người, như vậy người khác sẽ kiêng kị ngươi sao, nhưng mà tiểu tử nhà ngươi cũng bốc phét hơi lớn đấy. “
“Giết vài người, ngươi nghĩ mình là Thanos sao?”
“đùa vậy không thông minh chút nào?”
“Được rồi, hôm nay sẽ cho ngươi mở mang kiến thức quy cũ nơi này.”
Bàn chân to của người đàn ông xấu xí này bốc mùi tanh nồng nặc, xung quanh mắt cá còn dính một lớp bùn đen dày đặc, không biết đã trải qua bao nhiêu nắng gió, lớp bùn đã thành vảy cá.
Trình Uyên nằm dưới mặt đất, mặt áp vào sàn nhà lạnh lẽo,cộng mùi hôi tanh phả vào trên mặt.
Lần này, anh thật sự rất tức giận.
Chậm rãi ngẩng đầu, cho dù đang bị đạp bởi chân của người đàn ông xấu xí này nhưng anh vẫn đẩy lên được.
“Quy củ ở đây là gì?” Khóe miệng nhếch mép, Trình Uyên hỏi người đàn ông xấu xí này.
Thực lực của Trình Uyên làm cho người đàn ông xấu xí có chút kinh ngạc, nhưng khi có người ngẩng đầu nhấc chân lên, hắn liền tức giận không kém, vẫn cảm thấy Trình Uyên đang khiêu khích mình.
“Quy củ ở đây?” Người đàn ông xấu xí chế nhạo “Quy củ ở đây chính là Lão Tử. Nếu ngươi không tuân theo Lão Tử, ngươi liền bị trừng phạt!”
“Không!” Trình Uyên cười nói: “Quy củ vậy không tốt, phải thay đổi lại.”
“Hả?” Nghe vậy, người đàn ông xấu xí kia sửng sốt, đồng thời ánh mắt của hắn bắt gặp ánh mắt của Trình Uyên, trong lòng sững sờ, sau lưng chợt cảm thấy ớn lạnh.
Trình Uyên không có bất kỳ chút chiến đấu nào, đối với một cao thủ như Bạch Long thì không nói làm gì, nhưng mà với bình thường.
Anh ấy giống như một con dã thú!
“Oh!”
Anh đột ngột bò dậy và lật ngược người đàn ông xấu xí này, rồi lập tức nhảy vọt cưỡi lên trên người đàn ông xấu xí này,và ra sức đấm.
Vì anh là một kẻ giết người, anh đã bị xiềng chân và còng tay, nhưng cho dù là vậy, điều đó vẫn là quá đủ để đánh bại một người bình thường, đủ xài.
“A …A !” Người đàn ông xấu xí đột nhiên bị kêu gào,rồi cũng la lớn nói “có ai không, đánh hắn cho tao! Đánh chết hắn đi!”
Nghe thấy tiếng hét của người đàn ông xấu xí, một đám người vừa mới choáng váng cuối cùng cũng hoàn hồn lại, vì vậy tất cả đều đứng dậy từ trên dãi ghế chạy tới.
Sau đó Trình Uyên bị đạp ngã lăn ra.
Anh liền ăn ngay quyền cước vô người.
Trình Uyên bị thương lúc trước bị những người này đánh nữa, đau đớn lại tái phát, và trong cơn đau bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
” Đánh hắn, đánh chết hắn!”
“Đánh hắn!”
Một đám người giống như Trình Uyên đã giết cha mình, trong lúc hét lên với biểu cảm như xúi giục ai đó, vừa hướng Trình Uyên đấm đá không ngừng.
Lúc này, người đàn ông xấu xí cũng dịu đi, từ trên giường ngồi dậy, sờ sờ khóe miệng bị Trình Uyên đánh một cái, tức giận nói: “CMN, Lão Tử sẽ đánh ngươi tàn phế!”
Hắn ta vừa nói vừa vội chạy đến và hét lên “Tất cả tránh ra ,để Lão Tử.”
Lúc này, Trình Uyên cũng coi như thong thả lấy lại sức.
Khi đám đông “xúm xịt” giải tán, Trình Uyên mỉm cười khi nhìn thấy người đàn ông xấu xí lao tới.
Người đàn ông xấu xí vốn tưởng rằng lúc này Trình Uyên phải ôm đầu bị đánh nên không còn sức lực chống trả, nhưng khi đám người giải tán, liền nhìn thấy một khuôn mặt đang hướng về phía mình nở nụ cười toe toét.
Người đàn ông xấu xí bỗng có dự cảm chẳng lành.
Nhưng mà, người ta đã vội vàng xông tới rồi, chân còn nhấc lên nữa, nếu không đạp xuống, nhất định sẽ sống thế nào với giọng nói vừa rồi.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, Trình Uyên lại đột nhiên đứng lên, một tay đâm vào xông tới nam nhân xấu xí.
“Bùm!” Có một âm thanh.
Lần này, anh đã húc người xấu xí này ra xa ba bốn thước, tuy rằng không đạt được như sức mạnh đánh bay của Bạch Long, nhưng vẫn có chút tiến bộ.
Với một giọng nói “Ái!”, Người đàn ông xấu xí ngã ra và cảm thấy chóng mặt.
Những người khác thấy thế, lại lần nữa vây quanh.
Nhưng mà, lần này Trình Uyên đã phòng bị.
Ngay khi người thứ nhất lao tới đấm anh một phát, mắt anh bất ngờ trừng lớn, người hơi nghiêng sang một bên và anh bắt lấy cổ họng của người đó và đột ngột đè ngã tới trước rồi với một quyền đấm vào mặt hắn.
Có người đá vào Trình Uyên, Trình Uyên vung lên còng tay của mình , đập vào đầu người đó một cái “bốp”, trực tiếp đánh thẳng vào người, liền đầu rơi máu chảy..
Có người từ đằng sau ôm lấy cổ Trình Uyên, Trình Uyên nghiêng đầu xuống, há miệng cắn lên cánh tay người đàn ông đó.
“A!” Nam nhân đau đớn, vội vàng buông ra.
Trình Uyên nhân cơ hội dùng đầu đập vào đầu người đó, hai đầu đụng nhau khiến đối phương ngất đi.
Sự điên cuồng của Trình Uyên khiến người khác kinh hãi một hồi.
Mọi người bắt đầu lùi lại.
Mà Trình Uyên gân cổ lên, hai mắt đỏ hoe, trừng những người này với vẻ mặt dữ tợn, “Đến đây, tới đây!”
Tiếng gầm của anh khiến người ta kinh sợ, một số người gần như quỳ rạp trên mặt đất, hai chân yếu ớt.
người đàn ông xấu xí lùi lại hết lần này đến lần khác.
Trình Uyên lúc này ở trong mắt những người này, thật giống như dã thú.
Và họ bắt đầu tin những gì Trình Uyên nói.
Anh có thể đã giết người, và có nhiều hơn là một!
Trình Uyên đi về phía đám người, đám người liền lui về phía sau.
Một chân đặt lên ngực người đàn ông xấu xí, Trình Uyên lạnh giọng hỏi: “Nào, nói lại cho tao xem, quy củ của nơi này là gì?”
Người đàn ông xấu xí sớm bì hù cho hồn bay phách lạc.
Mặc dù được coi là nhân vật tàn nhẫn trong số những người ở đây, nhưng đối mặt với Trình Uyên, hắn lại có một nỗi sợ hãi khó tả.
“Quy củ. . . Quy củ chính là. . . Chính là ngài.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT