“Lời này của cậu là có ý gì?” Long Thầm Khang còn chưa nói gì thì MC đã căng thẳng, vội vàng hỏi.
“Haiz!” Trình Uyên không khỏi thở dài: “Đáng buồn nhất chính là ngoài bản thân anh ta còn có đồ ngốc khác tin”
Rõ ràng đồ ngốc này là chỉ MC.
“Trình Uyên, đừng tưởng rằng cậu là Chủ tịch của Tuấn Phong thì tôi sẽ sợ cậu nhé. Tôi khuyên cậu nên chú ý lời nói và hành động của mình đi. MC quát to.
Từ trong lời nói của Trình Uyên và Long Thầm Khang, không khó phát hiện ra hai người bọn họ như nước với lửa. Vả lại theo tình hình trước mắt, Long Thầm Khang có lợi thế hơn.
Lúc trước MC sợ Tuấn Phong là vì Tuấn Phong là vua một cõi Tân Dương, nhưng bây giờ tình huống đã không phải vậy nữa rồi, ngược lại Tuấn Phong còn nằm ở thế yếu. Mà rất nhiều người không quen Long Thầm Khang đều nghĩ có lẽ anh ta là nhà giàu mới phất lên.
Hản cảm thấy bây giờ là lúc thích hợp nhất để chọn phe.
Nếu chọn đúng bên sẽ rất dễ một bước lên trời, như cá cược vậy. Mà MC cảm thấy mình chọn Long Thầm Khang nhất định sẽ đúng, cho nên nếu muốn Long Thầm Khang cũng coi trọng mình thì phải tức giận và chửi mắng Trình Uyên.
Đạo lý kẻ thù của kẻ thù chính là bạn cũng giống thế.
Quả nhiên, MC vừa tức giận quát lên, Long Thầm Khang lập tức ra vẻ kẻ thẳng cuộc cười nói: “Không sao, cậu ta chỉ là không ăn được nho nên thấy nho chua mà thôi, bây giờ ngay cả tập đoàn của mình cậu ta cũng sắp.
không giữ được nữa rồi, còn không cho phép người ta nói mát mấy câu sao?”
“Phải phải phải!” MC vội vàng cười gật đầu với Long Thầm Khang.
Vào khoảnh khắc này, mọi thứ dường như đã rất rõ ràng rồi.
MC và Long Thầm Khang đã vô hình trung đạt thành sự ăn ý nào đó, khiến MC mừng thầm trong lòng, nghĩ sau này đã trở thành người cùng một phe rồi, có phúc đương nhiên cũng cùng hưởng.
“Nếu tôi đoán không lầm” Trình Uyên cũng không tức.
giận vì lời châm chọc của Long Thầm Khang, ngược lại còn cười nói: “Sáu doanh nghiệp anh nắm trong tay kia, có ít nhất năm nhà bị đóng băng tài chính đúng không?”
Nghe thấy lời này, các ông chủ lớn trong phòng đấu giá vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
Lại nghĩ đến việc khi nãy Trình Uyên hỏi MC hậu quả của chuyện đấu giá xong lại không có tiền mua, rất nhiều người không khỏi bắt đầu tin tưởng.
MC cũng biến sắc, tim đập thịch một tiếng, đột nhiên có dự cảm rằng mình đã chọn sai phe.
Thấy mọi người bàn tán xôn xao, hơn nữa đa số đều đang gật đầu, Long Thầm Khang không khỏi hơi nôn nóng.
Anh ta giận dữ nói: “Cậu nói bậy..”
Nhưng chẳng mấy chốc, Long Thầm Khang lại nhận ra mình không thể thất thố trong tình huống này, nếu không sẽ rất dễ bị người ta hiểu lầm là thẹn quá hoá giận, như vậy càng thêm bất lợi với mình hơn.
Sau khi nổi giận gầm lên một tiếng, anh ta khựng lại rồi hít sâu một hơi ép mình bình tĩnh tự nhiên trở lại, cười giễu cợt: “Trình Uy: lết bây giờ cậu rất không cam lòng, cho nên mới nói những lời không qua cân nhắc này, không sao, tôi không trách cậu, nhưng tôi chỉ hy vọng cậu có thể bình tĩnh lại, thua chính là thua, không có gì phải mất mặt cả, nhưng nếu không thể chấp nhận mình thua thì thật sự hơi mất mặt đấy”
“Đúng vậy, bản thân người ta có thể sử dụng tiền hay không chẳng lẽ người ta không biết” MC cũng vội hùa theo: “Còn cần cậu nói à? Cậu rảnh quá nhỉ?”
“Tôi đã nhìn ra thằng nhóc này không phải hạng tốt lành gì từ lâu rồi” Lúc này, Mạnh Đại Tiền vẫn luôn không dám lên tiếng cũng đứng ra chỉ trích Trình Uyên: “Thua thì hất nước bẩn lên người người ta, Tuấn Phong các người có ngày hôm nay chính là báo ứng”
“Đúng!” Người phụ nữ lẳng lơ biến thành đầu heo cũng vội đứng lên hùa theo.
Theo bọn họ thấy, Trình Uyên thua chắc rồi, bọn họ cũng không cần thiết phải sợ hãi Tuấn Phong, sợ hãi Trình Uyên nữa.
Vì thế, trống rách vạn người đánh, lúc này bọn họ đều đứng ra châm chọc.
Nghe thấy hai kẻ ngu xuẩn là Mạnh Đại Tiền và người phụ nữ lắng lơ kia lúc này còn nhảy ra tìm đường chết, trái tim Mạnh Châu như rơi xuống đáy cốc.
“Nếu không phải con ruột, tôi thật sự muốn lột da nó ra!”
Ông ta thầm nghĩ.
Lần này phản bội Tuấn Phong chỉ là bất đắc dĩ, trên người trúng độc của Long Thầm Khang, chỉ có thể mặc anh ta sắp đặt, nhưng Tuấn Phong là tồn tại gì, ông ta hiểu rõ hơn bất cứ một ai.
Đó là doanh nghiệp của nhà họ Trình ở thủ đô, là một tay Trình Tuấn Phong gầy dựng lên, vợ ông còn từng quản lý tập đoàn.
Trình Uyên chính là con trai ruột của bọn họ, dù Trình Uyên gặp khó khăn, Tuấn Phong suy tàn, thì ông ta có thể gánh nổi lửa giận của nhà họ Trình sao?
Không dám không nghe lời Long Thầm Khang, lại không dám đắc tội Tuấn Phong, Mạnh Châu vẫn luôn cẩn thận giữa hai bên, đến nay vẫn ôm thái độ không thể đắc tội ai, hy vọng chuyện lần này có thể giấu đi tác dụng của mình.
Bây giờ hay lắm, đứa con trai ngu xuẩn này và đứa bạn gái kia của nó thật sự đúng là đồng đội heo mà!
Sau khi Long Thầm Khang nói vậy, lại thêm mấy người khác hùa theo, đám người đang có mặt chợt thấy cũng có chút đạo lý, vì thế tiếng bàn tán của bọn họ lại đổi hướng.
“Haiz, Trình Uyên vẫn còn non nớt quái”
“Đúng vậy, tôi nghe nói cậu ta còn ở rể nhà họ Bạch, bị người ta mắng là tên vô dụng đó.”
“Xem ra lời đồn này là sự thật”
Chiều gió thay đổi, đương nhiên có người vui có người bưồn.
Người buồn đương nhiên là bên phía Trình Uyên, ví dụ như Vương Tử Yên và Kim Kiệt.
Người vui cũng chắc chắn là đám Long Thầm Khang.
Long Thầm Khang khiêu khích nhìn Trình Uyên, giả vờ giả vịt lắc đầu nói: “Đúng đấy Trình Uyên, cậu quá non nớt”
Sau đó anh ta chỉ vào đầu mình: “Muốn đấu với tôi, chỗ này của cậu còn kém xa”
Trình Uyên chỉ hờ hững cho anh ta một khẩu hình.
“Tên ngốc!”
Lại nhìn thấy khẩu hình kia, Long Thầm Khang đang vênh váo hung hăng lập tức nổi giận trợn to mắt: Trình Uyên, mẹ kiếp, cậu có chịu thôi không hả?
Người phong độ đến mức nào mà bị mắng là tên ngốc cũng sẽ thấy khó chịu, người tự cao bị mắng là tên ngốc đương nhiên còn tức giận hơn.
Nhưng mà…
Đúng lúc này, Vương Quân của Tập đoàn Cốc Thiên đột nhiên đứng lên, cầm điện thoại nói với Long Thầm Khang: “Chủ tịch Long, không xong rồi”
“Hả?” Long Thầm Khang hỏi.
“Bộ phận tài vụ vừa mới gọi điện thoại cho tôi, không biết vì sao tài chính của Tập đoàn Cốc Thiên đã bị ngân hàng đóng băng rồi”
Nghe thấy tin này, Long Thầm Khang sắp rớt cả mắt.
MC trợn tròn mắt.
Quần chúng hóng hớt xung quanh cũng đưa mát nhìn nhau.
“Có ý gì?” Long Thầm Khang giật mình hỏi.
‘Vương Quân sắc mặt khó coi, nói: “Hết cách rồi Chủ tịch Long, có nghĩa là lần này Tập đoàn Cốc Thiên chúng tôi không thể giúp cậu được một đồng tiền nào cả”
Long Thầm Khang trợn mắt trừng Vương Quân.
Bây giờ anh ta chỉ hận không thể xé xác Vương Quân, không ngờ thật sự bị Trình Uyên nói trúng, nhưng dù thế, Vương Quân ông không thể nói nhỏ với tôi à? Cứ muốn lớn tiếng nói cho tất cả mọi người đều biết làm gì?
“Không sao!”
Lúc mọi người nghi ngờ bàn tán, Long Thầm Khang lại mỉm cười nói: “Dù sao liên minh thương mại của chúng ta cũng chỉ có mỗi tài chính của Tập đoàn Cốc Thiên xảy ra vấn đề, năm doanh nghiệp còn lại gộp lại với nhau cũng vẫn làm được nhiêu đó việc”
“Nhưng mà… Chủ tịch Long, tài chính của tập đoàn chúng tôi cũng xuất hiện vấn đề rồi” Lúc này, lại có một giọng nói vang lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT