Đoạn phim cuối cùng là cảnh nữ chính tỏ tình bên một hồ nhân tạo chưa xây xong, sau đó thì hết rồi.
Đây không phải là chuyện giữa anh và Bạch Ngọc Thuần lúc trước à?
Tần Minh xoắn xuýt cắn môi hỏi: "Đây là..."
Bạch Ngọc Thuần nói có phần không thành thật: "Đây... đây là video tôi tự
làm về chuyện giữa tôi và bạn trai cũ của tôi, ha ha... Video hơi tệ,
anh đừng cười tôi. Anh đóng giả bạn trai tôi một lúc, cùng tôi diễn màn
tỏ tình này được không?"
!!
"..." Nói thật, Tần Minh hơi hối hận. Anh không nên lên xe của Bạch Ngọc Thuần: "Mã Quốc Dân
thật đáng chết lại bỏ tôi mà đi trước. Lốp xe dự phòng đáng chết nhà cậu dám lừa tôi."
Tần Minh gãi đầu, không nhịn được hỏi: "Vậy bạn
trai cũ của cậu tên là gì? Sao anh ta có thể từ chối cô gái tốt như cậu
chứ? Anh ta điên rồi à?"
Bạch Ngọc Thuần chột dạ nhìn quanh nói: "Anh... anh ấy tên là Tần Minh, chỉ là trông hơi giống cậu, cậu không
quên đầu. Anh... anh ấy rất yêu tôi... nhưng mắc bệnh nan y qua đời rồi. Tôi thấy cậu rất giống anh ấy, cậu đóng giả anh ấy một lát"
"..." Tần Minh lại xoắn xuýt để trán. Bạch Ngọc Thuần, em nói vậy là không đúng.
Anh từ chối em, em cũng không thể của anh bị bệnh nan y được.
Tần Minh nói: "Nhưng kỹ năng diễn xuất của tôi rất tệ"
Bạch Ngọc Thuần nói: "Tôi đầu cần cậu có nhiều kỹ năng diễn xuất. Cậu cứ
tưởng tượng anh ấy thành một người chín chắn, trưởng thành, cương nghị,
dũng cảm, ngang ngược, lại siêu giàu có và nổi tiếng. À, còn phải có khí phách nhìn đời bằng nửa con mắt. Ánh mắt của anh ấy là tuyệt nhất, sắc
bén như chim ưng lại có khả năng xuyên thấu như sư tử. Cậu phải diễn cái này giống một chút. Khụ khụ, cậu không cần nói gì nhiều đầu. Đến đoạn
cuối, cậu chỉ cần nói một câu anh đồng ý là được rồi".
Tần Minh nghĩ ngợi. Hóa ra anh ở trong lòng em lại hoàn mỹ như vậy. Mà thôi, anh sẽ thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé này của em.
Bạch Ngọc Thuần đột nhiên căng thẳng hỏi: "À này, tôi quên hỏi, cậu tới trấn Cổ Thủy làm gì?"
Tần Minh nói: "Không có gì, tôi đi làm màu thôi."
Bạch Ngọc Thuần tò mò hỏi: "Cậu thật sự có tiền, còn là người nhà họ Triệu, ai lại không mở mắt đi trêu chọc cậu vậy?"
Tần Minh khẽ cười lạnh với vẻ không đứng đắn: "Chẳng qua là một tên thích
ăn đòn thôi. Sau khi tôi trừng trị một trận, cậu ta sẽ đàng hoàng ngay"
Bạch Ngọc Thuần quay đầu nhìn gương mặt Tần Minh và chợt ngây người.
"Tần Minh?" Tần Minh trong đầu cô ấy gần như hoàn toàn trùng khớp với cậu thanh niên trước mặt này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT