Tần Minh cầm lấy tấm thẻ thứ hai, đang muốn nói chuyện thì Bạch Tĩnh Thần lại nhảy ra nói đó là một trò lừa.
Thật ra trong lòng Tần Minh rất hoảng, dù sao đây cũng thật sự là một trò lừa bịp.
Đây là lần đầu tiên anh bày trò lừa đảo trước mặt nhiều người, còn đang phát sóng trực tiếp như vậy.
Nhưng chuyện như vậy được xem là thật hay giả thì phải xem người thao tác, ví dụ như David Copperfield nhà ảo thuật nổi tiếng người Mỹ đã từng làm
tượng Nữ thần Tự do biến mất.
Người ta làm tượng Nữ thần Tự do biến mất, Tần Minh là biến thêm tiền trong thẻ, tất cả đều thông
qua vài thao tác với điều kiện bên ngoài.
Nguồn linh cảm
trò lừa đảo này của Tần Minh còn từ một ví dụ thực tế "giết yêu ngoài
tường" trong quyền tự truyện của Trương Toàn Chân.
Trong quyền tự truyện của Trương Toàn Chân nói lúc ông ta còn trẻ từng gặp
phải một ông chủ than đá, chó nhà giàu đặc biệt lắm tiền.
Nhưng ông chủ than đá kia thích da hổ, lúc còn trẻ đã từng cầm súng săn lên
núi bắn hổ, tới lúc già thường khoe với người khác về tấm da hổ ở nhà
mình.
Đáng tiếc, sau đó gã có vấn đề về tâm lý, thường
nằm mơ thấy con hổ tới báo thù nên ban đêm không thể chợp mắt, ăn không
thấy ngon miệng, sức khỏe cũng càng ngày càng kém, đi khám bác sĩ đều
không có tác dụng, dù sao tâm bệnh cần phải dùng tâm dược.
Sau đó, gã bỏ ra số tiền lớn mời Trương Toàn Chân tới giải quyết giúp.
Trương Toàn Chân lại nói với ông chủ than đá: con hổ bị ông giết lúc còn trẻ
đã thành tinh, oán khí tích tụ, bây giờ mới quay lại tìm ông để trả thù.
Ông chủ than đá không cần biết đúng hay sai, bỏ tiền muốn Trương Toàn Chân
giết con hổ tinh. Nhưng ông ta cứ đùn đẩy rất lâu, nói mình có năng lực
chỉ là không đúng thời cơ, con hổ thành tinh là vật của trời, giết đi là trái với ý trời.
Thật ra Trương Toàn Chân đang vắt óc
nghĩ cách đối phó, đồng thời cũng nhử mồi ông chủ than đá. Qua một thời
gian dài, sau khi nhử ông chủ than đá đủ lâu, đồng thời gã cũng chịu đủ
nỗi khổ bị mất ngủ, ông ta đã trở thành nơi gửi gắm tinh thần duy nhất
của gã.
Mà Trương Toàn Chân đã nghĩ ra được một kế hay là giết hổ ngoài tường, chơi một thủ thuật che mắt cao minh.
Trương Toàn Chân dẫn nhóm người ông chủ than đá vào gian phòng đặt tấm da hổ,
tùy tiện chỉ một nơi nói đó là chỗ con hổ tinh đang nằm nghỉ ngơi.
Ông chủ than đá tất nhiên không nhìn thấy, những người khác cũng nghĩ trong phòng chẳng có gì cả, có phải Trương Toàn Chân đang giả vờ?
Kết quả sau khi Trương Toàn Chân làm phép một lúc lại gầm lên giận dữ: "Tỉnh lại."
Mọi người lập tức nghe được một tiếng hổ gầm, đồng thời một cái ghế bị
"đổ". Cái ghế tự nhiên đổ làm ông chủ than đá và người nhà của gã sợ
chết khiếp, tất cả đều tin là thật.
Thật ra cái ghế bị
đổ là do Trương Toàn Chân học võ thuật, dùng tay bắn hòn đá làm đổ nó.
Đây là bản lĩnh của ông ta, người bình thường không nhìn ra được.
Đồng thời phía sau căn phòng được Trương Toàn Chân lựa chọn chính là bức
tường của nhà lớn. Trước đó ông ta đã tìm người nấp ở sau bức tường.
Thời đó còn chưa có thiết bị ghi âm và phát lại như bây giờ, cho nên ông ta tìm một người có khả năng nhái âm thanh tốt, có thể bắt chước được
tiếng hổ, cộng thêm một cái “loa” khuếch đại âm thanh được chế tạo thô
sơ đã hoàn thành sự giúp đỡ phía ngoài tường.
Sau đó Trương Toàn Chân lại múa may vụng về cách không đấu phép thuật, đuổi theo không khí đánh Hổ yêu.
Chỉ cần Trương Toàn Chân kêu lên "tôi đánh", người trợ giúp ở ngoài tường nghe được lại nhại tiếng kêu rên của con hổ bị đánh.
Chỉ cần Trương Toàn Chân kêu "ôi", người trợ giúp ngoài tường nghe được lại lấy phát ra tiếng gầm điên cuồng oai phong của con hổ.
Khi thấy đấu phép đủ rồi, Trương Toàn Chân đóng cửa lại, móc ra các loại
công cụ kịch bóng và đèn pin bắt đầu chơi tiết mục kịch bóng Võ Tòng
đánh hổ trong phòng, phối hợp với tiếng nhại của người ngoài tường, có
thể nói là một trận cách không đánh hổ cực hay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT