Trở lại Phi Tiên môn, tưởng chắc sẽ hưởng thụ sự tán dương, Khương Thành

phát điển tịch của những môn phái đã tiêu diệt ra.

Lần này công pháp đầy đủ đa dạng, không cần giống lúc trước chỉ có thể tu

luyện công pháp Xích Nhật tông.

Sau đó, hắn gọi Kỹ Linh Hàm và Ẩn Tuyết Nhi tới.

Tốc độ dòng chảy thời gian trong Toàn Cơ Đồ này nhanh hơn 1000 lần so với

bên ngoài.

Bên ngoài một ngày, bên trong đã qua 1000 ngày.

Chính là thần khí tu luyện cấp tốc, hiện giờ tu vi các đệ tử còn quá thấp, đối với

tông môn như Bát Vân điện, căn bản không thể ra tay.

Khương Thành nghĩ ra một cách, chính là để các nàng vào trong tu luyện, nhanh

chóng tăng thực lực.

Các nàng thăng cấp, bản thân cũng có được tích phân khen thưởng, sao lại

không làm.

Chỉ là bên trong hoàn cảnh quá ác liệt, chưa đạt đến Phân Hồn cảnh thì không

thể sống trong đó.

Mà lúc này ở Phi Tiên môn cảnh giới Phân Hồn cảnh chỉ có Kỷ Linh Hàm và

Ấn Tuyết Nhi.

Nhìn thấy hai nữ đệ tử bị gọi lên, nội tâm buôn dưa bát quái của chúng đệ tử lại

bắt đầu nhen nhóm.

“Quả nhiên, người chưởng môn vừa ý nhất vẫn là Kỷ sử tỷ và Ấn sư tỷ, muốn

bày tỏ với hai tỷ ấy rồi!”

“Ngươi nói chưởng môn sẽ chọn ai?”

“Ngươi ngốc à chưởng môn ngọc thụ lâm phong, oai hùng bất phàm, nhân trung

chi kiệt, đương nhiêu là nhật hết rồi!”

“Cúng đúng, xem ra Lâm Ninh không có hy vọng.”

“Tan ban đầu cũng cho rằng Lâm Ninh có thể cạnh tranh được, hiện tại xem

ra… chưởng môn coi trong dáng người hơn.”

“Lâm Ninh thua ở chỗ nhỏ tuổi.”

Nghe được âm thanh bàn tán của mọi người, Lâm Ninh lòng đau như cắt, nhìn

Thành ca với ánh mắt bi thống như nhìn một kẻ bạc tình bội nghĩa.

Điều này khiến Thành ca cảm thấy thật vô tội, hắn và hai người kia không hề

phát sinh cái gì mà.

Vì chứng minh bản thân trong sạch, hắn chỉ có thể giải thích hiệu quả Toàn Cơ

Đồ cho mọi người nghe.

Đương nhiên rồi, vì làm màu, hắn đương nhiên không biết xấu hổ nói không

gian Toàn Cơ Đồ là chính mình thần thông quảng đại sáng lập ra.

Trong khoảnh khắc, chúng đệ tử vừa khiếp sợ, vừa hâm mộ, vừa sùng bái.

“Sao lại có người thần thông như vậy!”

“Chương môn thật là tiên nhân, thật là lợi hại!”

“Thao túng tốc độ chảy của thời gian, loại năng lực này ta chưa từng nghe qua,

thật quá thần kỳ!”

“Nếu đi vào tu luyện một năm, chẳng phải là tương đương tu luyện một ngàn

năm?”

“Chưởng môn, có thể cho đệ tử trung thành nhất Cam Tử Nghĩa vào thử được

không?”

“Không nghe chưởng môn nói sao, người dùng Càn Khôn tích mà thần thông

sáng lập nên đạo tràng không được ổn định lắm, cảnh giới dưới Phân Hồn cảnh

không thể tồn tại lâu dài trong đó.”

“Hơn nữa người trung thành với trưởng môn nhất vẫn là Đan Thái ta, khi nào

đến phiên Cam sư đệ nhà ngươi?”

“Ai, ta còn kém một chút là đạt Phân Hồn cảnh, quá đáng tiếc.” La Viễn vỗ đùi.

Lâm Ninh cũng từ buồn thành vui, thì ra là vì tu luyện.

Nàng suýt nữa cho rằng chưởng môn chọn lựa, chính mình liền bị loại chứ.

Nàng nhìn La Viễn trưởng lão Tụ Nguyên cửu trọng, âm thầm hạ chiến thư!

Nàng cũng nghe được, cái ‘đạo tràng’ kia hiện nay chỉ chứa được ba người,

phải đợi trưởng môn thần thông tiến giai mới có thể chứa được nhiều người

hơn.

Người tiếp theo, nhất định là nàng!

Kỷ Linh Hàm và Ấn Tuyết Nhi là hai người, vừa vui mừng lại vừa thất vọng.

Vui mừng là vì thứ giảm dòng chảy thời gian xuống 1000 lần này quá thần kỳ,

là một tu sĩ mấy ai không muốn sớm chút tăng cường thực lực.

Còn thất vọng thì…

Bà đây trong thời gian ngắn đã trải qua vô số trận chiến khốc liệt, cuối cùng

gian nan tiếp nhận cùng Kỷ sư tỷ hai nữ thờ một chồng, kết quả ngươi nói với

ta, bà đây nghĩ nhiều?

“Vui không?”

“Bất ngờ không?”

Thành ca còn ở đây tranh công nữa chứ.

Kỷ Linh Đàm và Ấn Tuyết Nhi chỉ có thể biểu lộ mặt đầy vui sướng, liên tục

gật đầu.

“Vui ạ.”

“Bất ngờ ạ.”

Trong thâm tâm lại suy nghĩ, khi tiến vào vách ngăn với thế nhân, chẳng phải là

rất lâu sau mới có thể gặp lại chưởng môn?

“Vậy chuẩn bị một chút, đi vào sớm chút!”

Kế tiếp, hắn đưa hai người một cái nhẫn, bên trong chứa linh thạch thượng

phẩm và đan dược ngũ phẩm.

Luyện hóa đan dược hấp thu linh thạch, là cần thời gian chuyển hóa.

Trong nhẫn có đạn dược và linh thạch, cũng đủ cho hai người lấy làm cơn ăn

trong hai ba trăm năm.

Hắn cũng là lo lắng nhỡ bất trắc, Toàn Cơ Đồ chỉ có hắn mới khống chế được ai

ra ai vào.

Nếu mình xảy ra chuyện gì, không kịp đưa các nàng ra thì phiền phức.

Chuẩn bị thỏa đáng hết thảy, hắn lại làm bộ làm tịch nhẩm pháp quyết, hai nàng

hóa thành hai đạo hồng quang bị thu vào Toàn Cơ Đồ.

Khương Thành trước tiên chuyển hai người đến mảnh đất an ổn chính hắn sáng

lập, lúc này mới dặn dò hai người tu luyện cho tốt.

“Được rồi, giải tán thôi.”

“Tu luyện chăm chỉ chút cho ta, nhìn các ngươi chỉ có chút xíu thực lực, cả

ngày mơ tưởng hão huyền.”

“Khi nào có thể biến thành Linh Đài cảnh Thiên Mệnh cảnh?”

“Mặt mũi của Phi Thiên Môn chẳng lẽ dựa vào một mình ta chống sao?”

Rõ ràng là vì tích phân nhưng lại làm bộ chưởng môn uy nghiêm.

Giáo huấn đám người La Viên, Đơn Thái như con như cháu, vội vàng mang

theo đồ đệ trốn đến động phủ.

Bên này Phi Thiên Môn bắt đầu quãng thời gian yên bình thư thái, bên kia Bát

Vân điện thì ngược lại.

Như đã dự kiến, Tề Thương hai lần thất bại sao có thể cam chịu.

Hiện tại hắn mỗi ngày để nghĩ đến việc làm sao dồn Khương Thành vào chỗ

chết.

Nếu Khương Thành biết hắn nỗ lực như vậy chắc sẽ cảm động lắm.

Vì thỏa mãn nguyện vọng bị giết của ta, người anh em, ngươi hãy dốc hết sức

nha!

“Thực lực tối đa của Khương Thành là vô địch Linh Đài cảnh, này vẫn là dựa

vào Thần phẩm linh đài.”

“Nếu không có Thần phẩm linh đài, hắn còn kém thiếu chủ nhiều.”

Lỗ Trọng bình tĩnh phân tích.

Hắn khá là chuyên nghiệp, Tề Thương tin tưởng vào phán đoán của hắn.

“Nhưng hắn có linh phù cửu giai, Bát Vân điện có ai có thể ngăn cản?”

Bát Vân điện có hơn mười cao thủ Thiên Mệnh cảnh, cũng có linh khí thất giai,

thậm chí còn có hai linh khí bát giai, đây đều là đại sát khí.

Nhưng linh phù cửu giai tương đương với cao thủ Đạo Cung cảnh một lần xuất

chiêu toàn lực.

Kia uy lực…

Bát Vân điện thật đúng là không có ai dám nói chính mình có thể sống sót.

Bọn họ cũng không biết Khương Thành lúc ấy chỉ có một tấm linh phù, nghĩ

rằng hắn có một đống.

“Cơ duyên của hắn đúng là tốt quá đáng, linh phù cửu giai cũng có, ông trời thật

bất công!”

Tề Thương tức giận biến tay vịn ghế dựa thành một đống bụi phấn.

Linh phù cửu giai xuất hiện khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hiện tại trở lại Bát Vân

điện, liền biến thành tham lam.

Nếu chiếc nhẫn trữ vật đó thuộc về hắn…

Tin tức Đoan Mộc Gia cùng các phái khác bị Khương Thành hủy diệt hoàn toàn

hắn có nghe qua, nhưng không để trong lòng.

Vài con kiến to, đã chết thì chết thôi.

“Ta cần nghĩ cách, giết chết hắt, đoạt lấy nhẫn và tất cả thứ khác về đây.”

Lỗ Trọng nhíu mày lắc đầu: “Chuyện này nói dễ hơn làm, dù là Thiên Mệnh

cảnh, cũng không chắc giết được hắn, ngăn hắn lấy linh phù từ trong nhẫn ra.”

Linh phù cửu giai là cần cơ duyên cấp nào, ngay cả hắn cũng không thể bảo trì

bình tĩnh.

Tề Thương suy tư hồi lâu, bỗng nhiên mắt sáng ngời.

“Có rồi!”

“Ngươi có cách gì?”

“Không sai… một tháng sau chính là đại điển bốn vạn ba nghìn năm trăm năm

sáng lập Bát Vân điện, chúng ta có thể dùng lý do này mời hắn tới.”

Tề Thương thấy, chính mình không phát sinh xung đột chính diện cùng Khương

Thành, lần trước còn nói muốn đi chi viện cho bọn họ, hẳn là vẫn chưa bị bại lộ.

Nói không chừng, Khương Thành còn coi mình là người một nhà.

Mời hắn như này, hắn nhất định không phòng bị.

Lỗ Trọng cũng phản ứng lại.

“Ý của ngươi là, lừa đem đến địa bàn của chúng ta, trước tìm cách lấy lòng hắn,

tìm cơ hội đọt linh phù và nhẫn đi?”

“Đúng vậy, đến lúc đó sẽ có rất nhiều cơ hội!”

Tề Thương siết chặt nắm stay, biểu cảm vì kích động mà trở nên vặn vẹo.

“Chỉ cần lấy được chiếc nhẫn, hắn chính là cá, tùy ý chúng ta xâu xé!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play