Hai vị Tiên Vương tức giận: “Còn dám ngoan cố chống lại…”

Thành ca trực tiếp cắt ngang.

“Dẹp đi!”

Chẳng hỏi được gì, trong mắt hai Tiên Vương, kia hắn chẳng còn chút giá trị

nào.

Thậm chí hắn còn chẳng kiên nhẫn nói thêm mấy câu, tiên quốc bành trướng ra

chính là câu trả lời của hắn.

Thật ra hai Tiên Vương này mới chỉ tam hay tứ phẩm gì đó thôi, cảnh giới

không thể bì kịp với Thành ca – bây giờ là một Tiên Vương bát phẩm.

Hơn nữa cấp bậc tiên quốc của hai người cũng không hề cao, chỉ mới là Siêu

Phàm mà thôi.

Đối mặt với công kích của hắn, hai người cũng thi triển tiên quốc theo bản

năng.

Hình ảnh trùng trùng điệp điệp của tiên quốc vừa mới xuất hiện đã lập tức bắt

đầu có dấu hiệu bị nứt vỡ…

Đùa chứ, lúc trước mới nhất phẩm thôi mà Thành ca đã quét cả 35 Tiên Vương

rồi đấy.

Bây giờ hai người này chỉ như cọng hành mà thôi.

Thậm chí tiên quốc của bọn họ còn chưa kịp để lộ hết toàn bộ hình thái mà đã

ầm ầm sụp đổ rồi.

Nhận lại sự phản phệ, hai người kinh ngạc đến biến sắc!

“Không!”

“Đợi đã…”

Xoẹt!

Tiên kiếm mang theo ánh lửa chém xuống, hai bóng người ngã xuống, thần hồn

bị xóa sổ hoàn toàn!

Sau đó lại một lượt càn quét khác, mấy Tiên Tôn vây xem ở xung quanh còn

chưa rõ đã xảy ra chuyện gì thì đã bị giết sạch sẽ.

Trận chiến kết thúc trong nháy mắt.

Đám người Tiêu Hỗn, Tịch Vân tỏ vẻ ngơ ngác nhìn Thành ca đang thu thập

chiến lợi phẩm, lập tức có chút buồn buồn.

Bọn họ biết chắc Khương chưởng môn sẽ ra tay.

Nhưng thật sự không ngờ rằng lại vừa nhanh vừa nhẹ nhàng như vậy.

Đáng lẽ bọn họ còn đang định tới giúp, kết quả là dường như chẳng cần đến sự

hiện diện của bọn họ.

“Đúng là xui xẻo, còn tưởng rằng là một Tiên Vương thì sẽ biết điều hơn chứ.”

Xong việc, hắn vẫy vẫy tay với mười hai người.

“Bây giờ các ngươi xuống đây hỏi han đi.”

“Ta xem xem còn có ai dám giấu diếm nữa không.”

Nhắc đến vấn đề kiêng kỵ của tông môn thì có lẽ sẽ bị liên lụy, mà không mở

miệng nói gì thì sẽ bị giết, hắn tin rằng mấy người ở dưới kia sẽ biết nên chọn

lựa như nào.

“Được rồi!”

Với đám người của thượng tiên giới này, đám người Tiêu Hỗn Tịch Vân không

hề có chút hảo cảm nào.

Bây giờ đánh một trận, cũng chẳng còn quan tâm đến cái gì mà bại lộ với không

bại lộ.

Bọn họ nhanh chóng mở kết giới, bao vây cả tòa tiên thành khổng lồ này lại.

Tất cả những người chạy trốn đều không thể nhúc nhích được, ai nấy đều bị

khống chế đứng im.

Hai vị Tiên Vương bị giết, rất nhiều người trong số đó đã sợ đến mức tè ra

quần.

Cái đám dám nghĩ dám làm này ở đâu ra vậy, điên hết rồi à?

Chẳng bao lâu sau, 12 người lại trở về bên cạnh Thành ca.

“Khương chưởng môn, có hỏi ra được một vài thứ, nhưng đều là chuyện đã xảy

ra từ rất lâu trước đây rồi.”

“Nói nghe xem nào.”

“Khoảng 8500 vạn năm trước, đám người Kỷ Linh Hàm và Mạc Trần là những

người đầu tiên phi thăng tới ma giới của thượng tiên giới.”

“Ngay từ lúc bắt đầu, bọn họ không hề bị chú ý nhiều đến vậy.”

Thành ca gật đầu.

Thật ra nhóm đệ tử của bản thân hắn đều là Ma tu cả.

Chịu thôi, lúc trước ở Hư Tiên giới, việc bọn họ có được ma thể từ trước cũng

coi như là đã định hình rồi.

“Trong thời gian đó, bọn họ còn tham gia đại hội giảng đạo của ma giới. Lần

đó, Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh đã khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, Tử

Kim Ma Thể khiến cả Ma Đế còn phải phá lệ xuất quan tới nhìn một phen.”

“Danh tiếng của hai nàng lập tức như diều gặp gió, trở thành những ngôi sáo

sáng rực rỡ nhất của ma giới.”

“Thậm chí bọn họ còn nhận được lời mời lôi kéo lấy lòng từ các thế lực lớn ở

ma giới như Cửu Tinh Ma điện, Sâm La Huyết điện, Thiên Tiêu các.”

“Chỉ đáng tiếc là bọn họ không những không ra nhập bất cứ bên nào mà ngược

lại còn sáng lập một Phi Tiên môn ở thượng tiên giới, chiêu mộ môn đồ.”

“Thời gian một nghìn vạn năm sau đó, Phi Tiên môn liên tục có các Ma Vương

phi thăng, càng ngày càng lớn mạnh.”

Không cần bọn họ tiếp tục nói gì nữa, Thành ca cũng tự biết sau đó đã xảy ra

chuyện gì rồi.

“Cuối cùng, bởi vì ghen ghét mà các thế lực lớn của của hai đạo Tiên Ma liên

thủ với nhau làm một trận vây quét Phi Tiên môn.”

“Trường Minh điện và Vô Cực Động Thiên của tiên giới cũng tham gia vào trận

chiến này.”

“Hai bên đại chiến vô số trận, đều có tổn hại, sau đó phải nhớ đến Tiên Đế Ma

Đế đích thân ra tay.”

“Phi Tiên môn thương vong nặng nề, bỏ chạy tứ tán.”

“Cho đến 5000 vạn năm trước, dần dần không biết tung tích nữa…”

“Không biết tung tích ư?”

Thành ca hơi đau đầu.

Chết trận thì còn dễ nói, chỉ cần một cọng lông thôi là hắn cũng có thể hồi sinh

được.

Cơ mà không tìm được thì phiền phức rồi.

“Chúng ta cũng nên nhanh chóng rút lui thôi.”

Đám người Tiêu Hỗn liếc nhìn xung quanh một cái, cảnh giác nói: “Mới nãy

bọn ta còn thám thính được, đây là phạm vi của thế lực Vô Cực Động Thiên.”

“Cũng chính là tông môn mà Trầm Châu Chuẩn Đế từng ở, mặc dù hắn phản

bội, cơ mà vẫn còn ba vị Tiên Đế và bảy vị Chuẩn Đế đang tọa trấn, Tiên

Vương thì cũng không dưới hai trăm người, cực kỳ mạnh mẽ!”

“Chỉ e việc chúng ta đánh nhau ở đây đã lan truyền tới bên đó từ lâu rồi.”

Chỉ một Chuẩn Đế nào đó thôi cũng là một kẻ mà họ không thể chống lại nổi.

Không nhắc đến việc mới nãy bọn họ tiêu diệt hai Tiên Vương, lại còn thẳng

thắn thừa nhận có liên quan đến Phi Tiên môn, đối phương không tới đây trấn

áp mới là lạ.

Tốt nhất là nên né mũi nhọn, tìm một chốn nào trốn tránh trước đã.

“Thế sao?”

Thành ca xoa cằm, ra quyết định một cách dứt khoát: “Vậy chúng ta đi tìm Vô

Cực Động Thiên trước đi.”

“Hả?”

Mấy người đểu sửng sốt.

Lão đại, ngươi chưa hiểu ý của ta à

Mặc dù ngươi từng giết cả Tiên Đế, cơ mà bên đó không hề đơn giản chỉ có một

Tiên Đế thôi đâu!

Đó là một nơi có vào mà không có ra, chạy trốn còn không kịp mà ngươi lại còn

chủ động đâm đầu vào đấy?

“Khương chưởng môn, ngươi suy nghĩ kỹ lại đi, làm như vậy không ổn đâu!”

“Có gì mà không ổn chứ.”

Thành ca khua tay một cái: “Chúng ta vừa mới đến đây, nghèo rớt mồng tơi,

phải đi kiếm chút lộ phí trước đã chứ?”

“Lộ phí?”

Mọi người bất lực chửi thề.

Hóa ra ngươi coi Vô Cực Động Thiên là miếng mồi ngon hả?

Táo bạo gớm nhỉ?

Thành ca đưa ra quyết định này, cả đoàn người chỉ đành đi về phía tổng bộ của

Vô Cực Động Thiên ở phía bên kia.

Trên đường, ba vị Ma Vương là Tiêu Hỗn, Sát Lợi và Xá Lan thấp thỏm, cũng

âm thầm oán trách.

Mới nãy ngươi còn kêu ta làm việc phải văn minh chút, bây giờ người khác còn

chưa qua đây hỏi tội mà ngươi đã đi hủy diệt tông môn của người ta rồi, quả

thật là kiêu ngạo, độc đoán hơn cả cướp mà!

Bọn họ nào biết được rằng, năm đó Thành ca dựa vào việc hủy diệt môn phái

mà phất lên, đây là nghề cũ của hắn mà.

Khoảng thời gian diệt phái trước đây không có gì cần thiết cả.

Nhưng mà lần này, hắn cảm thấy bản thân cần phải quay lại nghề cũ rồi.

Không phải năm đó “Vô Cực Động Thiên” đã truy quét đám người Tiểu Hàm

và Tiểu Ninh sao?

Thêm việc của Trầm Châu nữa, thù mới thêm thù cũ, ngay từ đầu đã là thâm

cừu đại hận.

Huống chi Tiên Vương không biết tung tích của đám người Phi Tiên môn còn

lại kia, nhỡ đâu Chuẩn Đế và Tiên Đế biết thì sao?

Hắn đang muốn cạy miệng đối phương để moi chút manh mối cho mình đây

này.

Lúc đoàn người nhanh chóng xông về phía Vô Cực Động Thiên thì tông môn

đỉnh cao này cũng biết chuyện xảy ra ở bên đó rồi.

Mới nãy, tòa tiên thành kia và mười cái Tinh Trần để tu luyện xung quanh đều

nằm trong phạm vi của thế lực bọn họ, một ngọn gió thổi qua cũng không giấu

được bọn họ.

“Sao Chư Tinh Bàn lại sáng lên vậy?”

“Hai trưởng lão Mật Dung và Nguyên Đỉnh đều bị giết rồi!”

“Cái gì cơ, là kẻ nào làm?”

“Gan to tày trời, đáng giết!”

“Trước khi bọn họ ngã xuống, trong tin tức được truyền về nói có lẽ là đồng

đảng của Phi Tiên môn.”

Hơn trăm vị Tiên Vương trong điện kinh ngạc, mà mấy vị Chuẩn Đế đang bế

quan trong động phủ cũng mở mắt.

“Hóa ra là dư nghiệt của đám kia à?”

“Các lão tổ đã diệt cỏ tận gốc, bây giờ lại gặp phải dư nghiệt của bọn chúng,

đúng là trời cao cũng muốn diệt!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play