Mặc dù hầu hết mấy người của trung tiên giới đều mong chờ trước khi thời hạn

một tháng đến, có ai đó có thể ngăn cản Khương chưởng môn, nhưng người tính

không bằng trời tính.

“Cuộc chiến” mà nửa trung tiên giới bao vây một người này, cuối cùng vẫn kết

thúc trong sự thất bại của bọn họ.

Nếu như bọn họ mà biết đương sự căn bản chẳng coi đây cuộc chiến tranh gì cả,

chỉ là vì khoe khoang, thể hiện mà thôi, thì sợ là sẽ càng sụp đổ hơn.

Ngày hết thời hạn một tháng, ánh sáng màu vàng trên người hắn biến mất.

Đây là cái mười năm cuối cùng, đổi lại là người khác chắc chắn sẽ thở một hơi

nhẹ nhõm.

Nhưng Thành ca thì khác, hắn lại còn cảm thấy chưa đủ đã.

“Tại sao cái hiệu ứng này không phải là vĩnh viễn cơ chứ?”

“Hừ, mới vui vẻ được có tí, lại bị bắt quay trở lại cuộc sống bình thường rồi.”

Hắn mở bảng điều khiển hệ thống xem xét một lúc, nụ cười lại lần nữa hiện lên

trên khuôn mặt hắn.

Lần biểu diễn lưu động này, thật sự là thu hoạch được rất nhiều thứ.

Bởi vì bay đến đâu cũng sẽ có người kinh sợ, nên trên đường hắn nhận được vô

cùng nhiều giá trị kinh sợ.

Bây giờ chuyển đổi, thế mà đã có khoảng 2336 vạn công đức rồi!

Con số này còn nhiều hơn gấp gần chục lần so với những gì hắn cộng lại trước

đây.

Điều này cũng là lẽ đương nhiên mà thôi, suy cho cùng nơi mà hắn bay qua quả

thật là quá nhiều.

Trình độ tu vi của những người này không đồng đều, mức độ kinh sợ cũng

không giống nhau, nhưng được cái số lượng nhiều!

Nếu như bây giờ xếp bảng “gặp nhiều người nhất” trung tiên giới, hắn chắc

chắn sẽ dẫn đầu với ưu thế tuyệt đối.

Hắn dùng 297 vạn công đức để nâng cấp tất cả các quy tắc chủ lên cấp Đại Viên

Mãn.

Đây là trình độ cảm ngộ quy tắc cấp Tiên Đế rồi.

Hơn hai nghìn công đức còn lại, hắn đổi tất cả thành tiên đan bát phẩm, dùng để

nâng cấp tu vi của bản thân!

Đổi tất cả hơn hai nghìn công đức thành Tiên đan bát phẩm thì có thể đổi được

bốn đến năm vạn viên tiên đan!

Dược lực của tiên đan bát phẩm mạnh hơn thất phẩm không biết bao nhiêu lần.

Mà căn bản trung tiên giới không có Tiên đan bát phẩm.

Đãi ngộ như thế này, chỉ có Tiên Đế mới được thưởng thụ.

Đối với Thành ca mà nói, nhiều tiên đan như thế này, thăng cấp lên Tiên Vương

cửu phẩm cũng chẳng thành vấn đề.

Tuy nhiên, sau khi hắn thật sự bắt đầu thăng cấp, hắn mới phát hiện là mình đã

nghĩ quá nhiều rồi.

Sau khi dùng một vạn viên tiên đan, hắn mới miễn cưỡng thăng từ Tiên Vương

nhất phẩm lên Tiên Vương nhị phẩm.

Dùng hết hơn ba vạn viên tiên đan còn lại, thế mà vẫn chưa thể thăng lên tam

phẩm…

“Chuyện này, mẹ kiếp, sao có thể xảy ra cơ chứ?”

“Có nhầm lẫn gì rồi phải không?”

“Tiên Vương khó thăng cấp đến thế sao?”

Trên thực tế, nhiều tiên đan bát phẩm như thế có xếp ra mười mấy Tiên Vương

cửu phẩm cũng chẳng có vấn đề gì.

Nhưng hắn đã quên mất một điều, sau khi Tiên Vương có tiên quốc, thì việc

thăng cấp sẽ có mối liên hệ trực tiếp với tiên quốc.

Mà cái tiên quốc kia của hắn có 992 quy tắc chủ thì cũng thôi đi, lại còn dùng

Ngộ Đạo Tiên Thụ làm trung tâm…

Lai lịch, bối cảnh thế này mạnh quá mức độ rồi.

Cho nên hắn muốn thăng cấp, đương nhiên cũng khó hơn gấp hàng ngàn lần so

với các Tiên Vương khác rồi.

Nếu như không phải hắn rất giỏi kiếm công đức thì sợ là qua mười mấy tỉ năm

nữa, hắn vẫn đang loanh quanh luẩn quẩn ở cấp Tiên Vương nhất phẩm, nhị

phẩm.

Mà ở một nơi khác, nhìn thấy Tiên Duyên bảng tối đi, vô số bắt đầu người than

khóc.

“Mẹ kiếp, thế mà hắn lại sống sờ sờ mà vượt qua một tháng này?”

“Tiên Duyên Lệnh xuất ra nhiều lần như thế, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy có

kẻ phách lối như thế này, thật đáng ghét!”

Tiên Duyên Lệnh cũng không trốn, rõ ràng ở ngay trước mắt bọn họ, nhưng lại

không cầm lấy được, có tức không cơ chứ?

“Không ai quản được thứ yêu quái này sao?”

“Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, liệu trung tiên giới có còn giới hạn, có

còn thể thống gì nữa không?”

Tất cả mọi người, ai cũng cảm thấy xấu hổ một cách khó hiểu, bên cạnh đó là

cảm giác thất vọng một cách sâu sắc.

“Bây giờ có nói gì cũng vô dụng, tất cả Tiên Duyên lệnh đã biến mất rồi, sẽ

không lộ ra nữa.”

“Đúng vậy, lúc lộ ra cũng không bắt được hắn, hiện tại lại càng không thể…”

“Những 30 vạn cái đó, mẹ kiếp nhà nó chứ!”

Đến bước đường này, tất cả mọi người đều không ôm hy vọng gì nữa rồi.

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên có người giơ cao tiên khí truyền ảnh rồi hét lên.

“Đợi đã, các ngươi mau nhìn xem!”

“Thế mà hắn lại dừng lại rồi!”

“Cái gì?”

Tất cả mọi người nháo nhào túm tụm lại, thoáng cái đã vây chật ních xung

quanh.

Trên Tiên Duyên bảng không hiển thị cái gì nữa, nhưng đám Tiên Vương, Tiên

Tôn đuổi theo hắn lúc trước vẫn đuổi theo hắn một cách quán tính.

Khi ánh sáng phía trước vụt tắt, bọn họ cũng vừa chửi rủa vừa cảm thấy hết hy

vọng rồi.

Nhưng bay được một lúc, bọn họ đột nhiên phát hiện bóng dáng quen thuộc lại

xuất hiện trước mắt.

Thành ca đang lướt cửa hàng của hệ thống hệt như lướt taobao, sau đó ăn dược

thăng cấp, đương nhiên là dừng lại tại chỗ rồi.

Phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người không phải là ngạc nhiên rồi mừng rỡ

mà là nghi ngờ có phải mình nhìn nhầm rồi không.

Nhưng sau khi dụi mắt, Khương Thành vẫn không rời đi.

Thế là, cảnh tượng này cũng theo hình ảnh của tiên khí truyền ảnh nhanh chóng

truyền đến.

Vô số người lại ồ lên.

“Lại có chuyện gì xảy ra thế?”

“Hắn đang làm gì vậy?”

“Hình như hắn đang thất thần?”

“Không phải chứ?”

“Sao ta lại cảm thấy hắn cố ý dừng lại để cười nhạo chúng ta nhỉ?”

Lúc này, ánh mắt của vô số người trung tiên giới đều tập trung trên người

Khương Thành.

Bất luận là Thái Cổ Tiên Môn như Vô Cực Động Thiên, hay các môn phái vừa

và nhỏ, đều ngẩn ra, không thể đoán được suy nghĩ của hắn.

Hắn làm như thế này rốt cuộc là có ý gì?

Đừng nói là bọn họ, đến Phi Tiên môn ở bên này cũng chết lặng y như thế.

Sư tổ gia gia sống sót qua thời kỳ bại lộ như một kỳ tích, vừa nãy bọn họ còn

đang reo hò vui sướng.

Kết quả bây giờ thì hay rồi…

Thăng cấp xong, Thành Ca định thần lại mới phát hiện mình bị bao vây rồi.

Rất nhiều người tụ tập lại, ngoài ba lớp trong ba lớp, ít nhất cũng phải bảy, tám

ngàn người.

Có hơn ba mươi vị Tiên Vương dẫn đầu, còn lại hầu như đều là Tiên Tôn.

Thật ra trên đường đi có hàng trăm Tiên Vương đuổi theo hắn, nhưng thời gian

trôi qua, có người thì bị bỏ lại xa tít mù tắt, có người thì bỏ cuộc giữa chừng.

Đám người trước mặt này, cũng coi như là theo sát nhất rồi.

“Ơ, các ngươi vẫn ở đây à?”

“Nể tình các ngươi đuổi theo lâu như thế, ta miễn cưỡng ký tên cho các ngươi

vậy.”

Làm màu suốt cả một tháng như thế, còn kiếm được bao nhiêu công đức, trong

lòng hắn rất vui vẻ, cảm thấy cũng nên báo đáp lại những “fan cuồng” đã cổ vũ

cho mình.

Những người xung quanh ngơ ngác nhìn nhau, nghe không hiểu ý của hắn là gì,

nhưng động tác vẫn rất nhanh chóng.

35 vị Tiên Vương nháo nhào giải phóng tiên quốc của mình, mà những Tiên

Tôn vây ở bên ngoài cũng lặng lẽ bố trí tiên trận và cấm chế.

Chỉ trong thời gian ngắn, chỗ này đã biến thành một cái lồng chim không có cửa

vô cùng rộng lớn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, những người quyền cao chức trọng trong các đại tiên

môn đang xem qua truyền ảnh không hẹn mà cùng, đều hưng phấn lên.

“Xong rồi!”

“Lần này hắn có chạy đằng trời!”

“Tốc độ có nhanh hơn nữa cũng không thể ra được!”

Thành ca trơ mắt đám người này sắp xếp bố trí, cũng lười ngăn cản bọn họ, chỉ

thấy hơi hoang mang.

Thế này nhìn không giống kiểu “fan cuồng” điên cuồng đu idol nha.

“Các ngươi đang làm cái gì vậy, quây vòng tròn hả…”

“Hừ, một tháng này ngươi trốn cũng nhanh đấy!”

35 vị Tiên Vương nhìn thấy sự bố trí sắp xếp thỏa đáng ở đây, tất cả đều thấy

yên tâm.

“Bây giờ xem ngươi lấy cái gì mà chạy!”

“Giao hết Tiên Duyên lệnh ra đây, nếu không ngươi sẽ chết không có chỗ

chôn!”

“Giết chết hắn là được rồi, nhiều người như thế, còn nói điều kiện gì nữa…”

“Đúng vậy, đuổi theo hắn lâu như thế, lão phu hận không thể băm vằm hắn

thành nghìn mảnh!”

Thành Ca cuối cùng cũng hiểu ra rồi.

Những người này đuổi theo hắn, chỉ là vì muốn cướp Tiên Duyên lệnh của hắn,

chứ không phải vì sùng bái hắn?

Chuyện này, mẹ nó, có chút xấu hổ nha.

Thế mà hắn còn đắc ý cả tháng trời.

Ngay sau đó, là một cảm giác vô cùng khó chịu!

“Hóa ra là vì Tiên Duyên lệnh à?”

“Một đám đần độn, mị lực trên người lão tử thì không thèm nhìn, cứ nhất định

muốn mấy cái lệnh bài vỡ nát?”

“Được thôi!”

“Vậy thì đi chết hết đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play