Hai Tiên Vương của Nguyệt tộc hoàn toàn hoảng sợ.
“Các ngươi dám…”
“Dừng tay!”
Bọn họ không biết vì sao lại ra nông nỗi này.
Nhớ lại thời điểm 50 triệu năm về trước, mấy trăm Tiên Vương đến mời bọn họ,
hết lời ngon ý ngọt, muốn gì thì cứ tùy tiện lấy.
Mà những năm này, bọn họ đi đến đâu cũng đều đãi ngộ như thái thượng hoàng,
cảnh tượng đẹp đẽ biết bao.
Chỉ tiếc là, đó lại không phải những điều được xây dựng bằng thực lực.
Mà trên thân phận “động vật được bảo vệ”, khi bọn họ không còn độc nhất vô
nhị nữa, lúc không còn quý giá như vậy nữa, bị trả thù phản phệ cũng là chuyện
sớm muộn.
Lúc này dưới đài còn có gần 200 vị Tiên Vương, hai người trốn đâu cho được?
Dường như chỉ trong một cái nháy mắt, tiên quốc hai người đã bị đánh nát rồi!
Sau đó thì có một bóng người cao cao bay lên, mang theo 1 cái đầu người xông
về đài cao.
Một tên Tiên Vương máu me đầy mặt cũng không thèm lau đi, vừa thở hổn hển
vừa nói vội: “Khương chưởng môn, là ta tự tay giết!”
“Có đầu người làm chứng!”
Thành ca vui vẻ gật đầu: “Rất tốt, ngươi đã có được tư cách tiến vào trong mười
lần liên tiếp!”
Lần này, những người dưới đài cảng trở nên điên cuồng hơn.
Thì ra cầm đầu người đến còn có thưởng đặc biệt lớn?
“Các ngươi đừng có cướp!”
“Ban nãy là ai đến bảo vệ Nguyệt tộc?”
“Xử lý nốt bọn họ đi!”
Trong nháy mắt một tên Tiên Vương Nguyệt tộc khác cũng bị phanh thây.
Mà ngay sau đó, hơn mười người Tiên Vương trước đó bảo vệ Nguyệt tộc lập
tức biến thành mục tiêu tập kích.
Những người này đã giết đến phát điên rồi…
Trước cảnh tượng đó Mâu Vũ với bọn người Diệp Dương Tiên Vương hãi hùng
khiếp vía.
Đại chiến giữa 200 vị Tiên Vương thật sự là hủy thiên diệt địa, cho dù có là
Tiên Đế hạ phàm, cũng muốn tạm thời nhượng bộ lui binh.
Trong Nguyệt Tiên Cung máu chảy thành sông, không còn lại một mảnh gạch
ngói nguyên vẹn.
Quá tàn bạo!
Nhìn lấy cảnh tượng này, các nàng hoàn toàn không thể nào tưởng tượng nổi
hình ảnh câm như hến của mọi người trong chốc lát.
Lúc đó, mấy Tiên Vương này đều vô cùng ngoan ngoãn, đến thở cũng không
dám thở mạnh.
Bây giờ cuối cùng mới giải phóng ra ngoài.
Khi trận đại chiến này kết thúc, mười mấy người trước đó đã bao che cho hai
tên Tiên Vương của Nguyệt tộc cũng bị chém tại chỗ.
Nguyệt Tiên Cung rộng lớn và hoa lệ, đã biến thành cái hố lớn sâu không thấy
đáy, không còn người Nguyệt tộc nào còn sống.
Những Huyền Tiên Kim Tiên của Nguyệt tộc trước đó còn vênh váo ngửa mặt
lên tận trời, giờ đã bị giết sạch sẽ không còn một mống nào.
Không có “hộ thân phù”, bọn họ bị đánh về nguyên hình, ai còn xem trọng bọn
họ nữa.
Trước khi chết, mấy người chỉ quen cao cao tại thượng như bọn họ cuối cùng
mới ý thức được bản thân nhỏ bé, yếu đuối đến mức nào.
Cũng là chuyện tiên vương tùy tiện phất tay.
Nhất là hai tên nam nữ Tiên Vương trước đó chủ trì “thưởng thiện phạt ác”
,vênh mặt hất hàm sai khiến mọi người, càng là bị chết thảm nhất.
Ở đó không có ai không muốn giết chết bọn họ, chỉ là trước đó họ kìm nén mà
thôi.
Ở một khía cạnh nào đó, Thành ca cũng coi như cho mọi người một cơ hội để
trút giận.
Bọn người Tiêu Hỗn Vô Quyết phục rồi.
Vẫn là Khương chưởng môn biết chơi, giết hai tên Tiên Vương Nguyệt tộc mà
không cần tự mình ra tay.
Tự khắc sẽ có một đống người đến giúp đỡ.
Theo như trình độ lập công trong trận chiến lúc nãy, Khương chưởng môn lại
chọn lấy một nhóm người trúng tuyển.
Lúc này, chỉ còn lại 20 vị trí mà thôi.
Hắn lại chậm chạp không chịu quyết định.
Nguyên nhân rất đơn giản, đám người này không biết lý lẽ gì cả!
Vừa mới xử lý hai đại Tiên Vương Nguyệt tộc, còn đánh bại Nguyệt Tiên Cung,
chiến lợi phẩm đâu?
Được rồi, coi như không vì chiến lợi phẩm, phí vào của mà trước đó Mâu Vũ
giúp mình vào cũng phải hoàn lại!
Hắn thế mà lại là quản gia tiết kiệm!
“Cái đó, Khương chưởng môn, ban nãy khi chiến đấu ta cũng dùng hết sức lực,
ngươi xem…”
“Ta cũng vậy…”
Những vị trí cuối cùng kia, vẫn còn lại đến 150 người đang gào thét, từng người
từng người đều rất muốn được lựa chọn vào.
“Haizz!”
Thành ca hắng giọng, thản nhiên nói: “Phí vào cửa lúc nãy…”
Lời này vừa mới cất lên, lập tức đã người nhanh nhạy phản ứng lại, vội vàng
đưa hai cái nhẫn trữ vật lên.
“Xem cái trí nhớ của ta này, cái này là lúc nãy lấy được Nguyệt tộc, còn chưa cả
mở ra xem!”
Trên thực tế, những đồ mà hai đại Tiên Vương cất giữ đa số không biết đã lưu
lạc ở chỗ nào rồi.
Nhưng toàn bộ Nguyệt Tiên Cung, rõ ràng cũng giàu đến nứt tường đổ vách.
Những năm qua được biếu lên với vơ vét bao nhiêu, quả thực là kể không xuể!
Thành ca nhận lấy nhẫn một cách an ủi: “Ha ha, ngươi làm tốt lắm, vào đi!”
Tên Tiên Vương kia vô cùng vui mừng!
So với hai cái nhẫn, cơ hội lần này quý giá hơn gấp nhiều lần.
Lấy người này làm gương, những người khác lập tức học theo.
“Khương chưởng môn, ta lúc nãy cũng thu được 4 cái nhẫn!”
“Còn có ta nữa, ta vơ vét điện bảo tàng của bọn họ, vốn cũng dự định dâng tặng
cho ngươi!”
Rất nhanh, tất cả chiến lợi phẩm thu được từ Nguyệt Tiên Cung đều thuộc về
Khương chưởng môn.
Chỉ là tùy tiện cảm nhận một chút, hắn đã mở cờ trong bụng, bảo vật trong này
còn nhiều hơn so với tưởng tượng của hắn.
Chỉ riêng tiên đan thất phẩm đã có hơn vạn bình.
Lần này tới Đế Nguyệt thiên vực, sau đó là Ngộ Đạo Tiên Thụ kết quả không
biết ra sao, ít nhất bây giờ hắn đã kiếm được lợi lớn.
Rất nhanh người cuối cùng cũng đã được xác định, một đoàn người bước vào
cửa.
Sau khi Thành ca đi vào, quả nhiên lối vào này cũng biến mất theo.
Vừa tiến vào trong không gian xúc tu của Tiên Thụ, Thành ca đã cảm nhận
được có một sức mạnh hủy thiên diệt địa đánh về phía mình.
Cảm giác đó, tựa như là chết đuối vậy.
Cho dù Tiên Ma Đồng Thể của hắn có mạnh mẽ đến mức nào, cũng khó mà
ngăn cản sự thẩm thấu này.
Sau đó, hắn chết đi một cách nhanh chóng.
Mà mặt khác, 270 người còn lại thuận lợi thông qua xúc tu, vào trong Tiên Thụ.
Lúc này mọi người tất cả đều mở tiên quốc ra, sử dụng sức mạnh của quy tắc
tiên quốc tránh năng lượng căn nguyên của Tiên Thụ trực tiếp bắn ra.
Việc này giống như là người bình thường không thể tiếp nhận các tia bức xạ
mặt trời trực tiếp chiếu xuống, chỉ có qua sự lọc bỏ của bầu khí quyển, sau đó
mới có thể hấp thụ ánh sáng mặt trời.
Tiên quốc của bọn họ, tác dụng bây giờ chính là để bảo vệ họ.
Sức mạnh của căn nguyên Tiên Thụ sau khi được tiên quốc lọc bỏ không còn
mãnh liệt một cách bá đạo như vậy, có thể vô thanh vô thức mà nâng cao cấp
bậc căn cơ bẩm sinh của bọn họ.
Ngộ Đạo Tiên Thụ được gọi là thứ duy nhất thuộc về cơ duyên của Tiên Vương,
cũng là vì nguyên nhân này.
Ở trong này, bọn họ từng giây từng phút đều phải mở tiên quốc.
Hơn nữa có nguy cơ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Sau khi đã ổn định lại, mọi người ngó nghiêng bốn phía, mới phát hiện ra Thành
ca không còn ở đây nữa.
“Khương chưởng môn đâu?”
“Đúng vậy, sao hắn không có ở đây?”
“Từ cửa Nguyệt Tiên Cung đến đây, đều phải đi qua đây!”
“Lão nhân gia hắn ta không phải là quên để chỗ cho mình rồi chứ?”
“Không đâu, ở đây chỉ có 270 người, vừa vặn còn thiếu một người!”
Mọi người thăm dò nhìn bốn phía, nhất là bọn người Tiêu Hỗn Tịch Vân càng
vô cùng luống cuống.
Rõ ràng là vào đến rồi, mà tự nhiên lại không có cảm giác chắc chắn.
Bởi vì cái đùi to nhất không thấy đâu nữa.
Người của Thiên Khu các cũng chau mày tìm kiếm, chỉ có Mâu Vũ không hề
tìm, mà chỉ nhẹ nhàng nói một câu.
“Không phải Hắn là chết ở trong đó rồi chứ?”
“Cái gì?”
Bọn người Minh Trì Vô Quyết nổi giận.
“Điều đó là không thể nào, lão nhân gia hắn ta mạnh như vậy!”
“Sao ngươi có thể trù Khương chưởng môn chết cơ chứ? Hắn không hề bạc đãi
ngươi mà?”
Mâu Vũ lắc đầu, khuôn mặt tuyệt đẹp vẫn luôn tĩnh như mặt hồ, dường như
không nhiều chuyện có thể vượt khỏi tầm kiểm soát của nàng.
“Ta nghĩ là các ngươi đã quên một việc, đó là hắn còn chưa tới Tiên Vương.”
“Người chưa đạt tới Tiên Vương, không có tiên quốc bảo vệ, căn bản là không
cách nào sống sót được.”
“Ta cũng không hy vọng hắn chết, nhưng hi vọng các ngươi nhìn nhận được sự
thật!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT