Vì nàng phát hiện ra rồi nên cô cũng không dịch dung nữa, cô bắt đầu trở thành cô mèo nhỏ bé lười biếng nằm gọn trong vòng tay của sư tỷ, 3 ngày liên tiếp cô làm tiểu miêu nhỏ làm ổ trong lòng su tỷ khiến nàng không nhịn được mà cắn vào cổ cô liên tục
Hôm nay cô lột xác rồi! Cô nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của nàng, chưa kịp nói gì thì nàng đã sát khí kéo cô vào lòng lạnh lùng nói "Muội muốn làm gì?"
Cô vì hai tay bị nàng giữ chặt nên chỉ biết quay lại nhón chân hôn lên má nàng nói "Muội chỉ muốn dắt tỷ đi tìm pháp khí thôi a~", nàng cười hạnh phúc, tay thả tay cô ra, hai tay ôm lấy eo cô nói "Vậy dẫn tỷ đi tìm nào~", cô nghe vậy liền kéo nàng chạy đi
Hai người đi tới vực đáy sâu thẳm, cô nhìn xuống dưới mà sợ hãi biến thành tiểu miêu chui vào lòng nàng rưng rưng nói "Sư tỷ! m! muội sợ! "
Nàng xoa đầu cô nhẹ nhàng ôn nhu nói "Ngoan~, Tiểu Y ngoan, nói sư tỷ nghe ở dưới có gì hửm?" Nàng biết cô biết được mọi thứ nên mới hỏi, cô ôm lấy nàng, Thánh long huyết mạch của hai người bỗng nhiên khởi động, vì nàng đã quen nên chuyện này không có gì lạ cả nhưng cô mới vừa khởi động đây thôi nên linh khí của cô bị rút cạn, cô ngã ra đằng sau rơi xuống vực
Nàng hốt hoảng nhảy xuống, hai cánh vươn rộng lao nhanh xuống, đuôi nàng quấn quanh eo cô kéo lại gần mình, nàng cảm nhận thấy linh khí của cô bị rút cạn thì hôn lấy đôi môi của cô, truyền linh khí của mình cho sư muội
Hai chiếc đuôi bỗng ma sát với nhau, chúng cứ di chuyển tạo ra một thứ gì đó rất khó nói làm cô đang bất tĩnh nằm trong lòng nàng phải rên rĩ một tiếng
Hai người bị rơi xuống một cái đầm băng, cơ thể cô nhanh chóng khởi động Thần Mộc chi thể bảo vệ hai người, những nhánh cây không biết từ đâu xuất hiện kéo nàng và cô lên bờ, nàng ôm lấy cô thở phào "May là không sao! muội làm ta sợ lắm đấy! "
Nàng cười dịu dàng hôn lấy môi cô một hồi rồi cởi xiêm y của cả hai ra, bản thân lấy từ trong nhẫn tùy thân cô tặng 2 cái xiêm y mặc lại cho mình và cô rồi ôm Vũ Y chìm vào giấc ngủ
Cảm thấy hơi ấm quen thuộc dịu dàng của sư tỷ, cô mỉm cười vô thức làm ổ trong lòng nàng, tìm một chỗ ấm áp được nàng ôm ấp mới chịu ngủ.
Nàng nhìn đứa trẻ nhỏ này mà lòng thập phần vui vẻ
Sư muội nhà nàng rất thích làm ổ trong lòng nàng! Rất tốt!
Đến khí 2 sư tỷ muội tỉnh dậy đã là chuyện ngày hôm sau, cô là người tỉnh dậy đầu tiên, thấy bản thân ôm ấp sư tỷ thì cười tỏa nắng vô cùng, xoa nhẹ má nàng một chút rồi lại hôn nó
Nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay nàng, cô lấy trong nhẫn nàng đưa cho một đống than đốt gần đó cho nàng ấm, lại lấy thêm mật ong, muối và tiêu đã làm sẵn đặt một bên, cô thấy nàng nhăn mày thì đứng lên nâng mặt nàng hôn lên, sau đó ngồi kế bên nàng lấy ra 4 xiên thịt bắt tay vào làm đồ ăn
Nàng thật ra đã tỉnh từ lúc cô hôn má rồi, nàng thấy cô vì mình làm việc như vậy thì cười, khi thấy cô làm thuần thục như vậy thì lại suy nghĩ lung tung "Muội ấy đã từng làm cho ai ngoài ta sao?"
Cô ngồi đợi xiên thịt chín một hồi mới nhẹ nhàng hôn má nàng nói "Sư tỷ, mau dậy nào~" nàng cười thầm, mắt mở ra, tay thì ôm lấy cổ cô kéo xuống, chuẩn xác hai đôi môi hôn nhau, vì hôn quá nhiều nên cô đã quen rồi, khuôn mặt còn có chút thỏa mãn nhưng cả cô cũng không biết
Nàng thấy vậy thì cười "Sư muội thỏa mãn rồi sao~ Hảo đáng yêu~"
Cô buông ra, đỏ mặt nói "Muội có nướng thịt, tỷ mau ăn đi! ", nàng kéo cô vào lòng, tay lấy đi 1 xiên thịt rồi cắn nó nhưng không nuốt mà hôn cô một lần nữa
Lưỡi nàng đẩy thức ăn qua khoang miệng cô ép cô phải đón nhận nó, cô nhăn mặt cùng nàng từ từ cắn nát nó rồi nuốt xuống, cô bị nàng hôn đến mơ màng rồi, tay vô thức ôm lấy cổ nàng phấn khởi hôn hít, nàng thấy cô vậy liền buông tha cô, tay đút đến một xiên thịt cùng cô ăn, đương nhiên là ăn một cách bình thường
Cô cảm thấy bản thân bị gì rồi mới hành động như vậy, mặt đỏ như chưa từng được đỏ vậy! Đáng yêu! Nàng cười, hôn má cô nói "Muội đáng yêu quá! Ta yêu muội!"
Cô rối rắm đáng lẽ nữ chính phải thích nam chính chứ? Nhưng sao cô lại có chút hạnh phúc? Cô nhìn nàng, miệng cười tỏa nắng nói "Ta cũng yêu tỷ, A Nguyệt!"
Cô chồm tới hôn lên môi nàng rồi đung đưa chân ăn xiên thịt, nàng hạnh phúc bế cô ngôi lên đùi, tay ôm eo cô hạnh phúc mỉm cười