Vũ Y có chút khí chịu khi nhìn mấy thiên thần mặt quỷ kia ăn nội tạng sống, cô nắm lấy tay của nàng nói "ta muốn về"
Như Nguyệt gật đầu "Thưa Thiên Đế bệ hạ, cơ thể của Mộng Chiến Vũ Thần có chút không khỏe, hai ta xin lui trước"
Đông Hoàng Thái Ất gật đầu "ừm, đi đi, hai vị ái khanh khi khác gặp"
Vũ Y về nhà liền chạy đi vào một góc nôn mửa, cảm giác như ruột gan bị đảo lộn lại khiến cô khó chịu ôm bụng, Như Nguyệt lo lắng ôm lấy cô, lấy khăn lau cho cô rồi đưa cô vào phòng
Như Nguyệt ôm cô vào lòng, vỗ vỗ lưng cô dỗ dành, những thứ đó đã kinh động tới thần kinh của cô rồi, đúng là ghê tởm mà.
Hai người hôn nhẹ môi đối phương mới yêu thương ngủ thiếp đi
...****************...
Sáng hôm sau, cô và nàng đi xung quanh lãnh thổ của Khương Nhiên thì thấy có thôn làng nhỏ, hai người chỉ nhìn chứ không vào, con người ở thời này vẫn chưa biết cách ngưng tụ chân khí nên sức mạnh không có bao nhiêu
Cô đang suy nghĩ vài thứ thì trong đầu cô xuất hiện một thứ kì lạ, cô quay qua ôm nàng, nhắm hai mắt lại cảm nhận
Cô sau khi chìm vào giấc ngủ thì mộng cảnh cũng xuất hiện.
Cô đứng trước một khung cảnh có một phần nhỏ trong không trung bị xoáy một căch kì lạ, cô nhìn nó "thiên đạo? đây là đâu?"
Nó không nghe thấy cô nói, nó dần dần to ra, từ trung tâm xoáy của nó xuất hiện những hành tinh đầy màu sắc, nó sáng lên một mảng dài che phủ mắt cô khiến cô phải nhắm lại.
Sau khi mở mắt ra thì thấy lại có thêm 1 xoáy nhỏ, xoáy nhỏ ấy hình thành 1 hình dạng khó hiểu nhưng có tay và chân, đó không phải là Thiên Phụ Địa Mẫu mà là Thiên Sát, Thiên Đạo.
Thiên Sát là em gái song sinh của Thiên Đạo, Thiên Sát hình thành dạng giúp Thiên Đạo nặn ra những loài vật kì lạ khó hiểu, lịch sử của chúng được chiếu ngay mắt cô, cô xuất ra một cuốn Sơn Hà Kinh cuốn thứ bao nhiêu không nhớ nữa mà vẽ, viết lại lịch sử của chúng.
Đến khi hình thành Thiên Phụ Địa Mẫu thì cô dùng một cuốn hoàn toàn mới viết lên tên của nó Thiên Đạo truyền thuyết
Cô viết nên những điều mà Thiên Phụ Địa Mẫu dựng lên, rồi tới khung cảnh Đông Hoàng Thái Ất sinh ra sau khi nặn thành con người và thiên thần, bỗng thiên đạo chưa từng nghe thấy cô vụt sáng, biến thành một cô bé nhỏ giống cô nói "Đông Hoàng Thái Ất là thứ mà ta tâm đắc nhất, hắn chính là được sinh ra từ trí thông minh của con người và tràn đầy mạnh mẽ của thiên thần.
Đáng tiếc ta quá coi thường khát vọng tham lam của con người, ta bị hắn lợi dụng từ những quy tắc ta đề ra để trục lợi, lấy đi sức mạnh của ta mà gây họa cho hành tinh này"
Thiên Đạo cứ nói, cô cũng cứ viết.
Từ Thiên Đạo thì cô biết được vũ trụ là gì, vũ trụ từ lúc hình thành vẫn chứa vũ trụ nhỏ khác, trong 1 vũ trụ lớn có hơn 40 vũ trụ nhỏ, tất nhiên cũng có thể có nhiều thiên đạo khác nhưng Thiên Đạo này chỉ sinh sống trong vũ trụ lớn, không có cách nào đi qua vũ trụ khác được.
Đây là chuyện mà cô kinh ngạc nhất từ trước đến giờ, không ngờ vũ trụ mà tác giả Vô Danh kia nghĩ ra lại khoa hiểu đến vậy.
Bả viết mà bả không hiểu luôn :)))
Vũ Y vừa viết vẽ vừa nghe thiên đạo nói, cô ngủ thật lâu thật lâu.
Lâu đến nỗi khi cảm thấy bụng bản thân đau đớn quằn quại mới tỉnh lại, có chuyện gì vậy...