10 vạn năm trước, khi Bàn Cổ khai thiên lập địa không bao lâu, người của bộ tộc Bàn Cổ đã đáp xuống nhân gian lấy linh khí, ma khí và những thứ đồ vật thiên nhiên nhào nặn thành hai con người đầu tiên, đó chính là Thánh Nữ và Thiên Nam Vương.
Hai người ở bên nhau một thời gian thì nảy sinh tình cảm với nhau
Nhưng khoảng thời gian sau thì Bàn Cổ phái Hằng Nga xuống nhân gian, Thiên Nam Vương vì sắc đẹp của Hằng Nga mà phản bội Thánh Nữ khiến Người ma hóa, đó chính là Ma Đế đầu tiên của ma giới
Hai người giao chiến chém giết nhau hơn trăm năm nhưng vẫn không phân thắng bại, sau đó không biết vì sao Thánh Nữ cùng Hằng Nga chiến tranh với nhau, Thiên Nam Vương chìm vào giấc ngủ đông, hai người nữ nhân đấu với nhau không ai nhường ai
Đến một ngày, Thánh Nữ bỗng nhìn thấy có một kẻ kì lạ đang đứng bên ngoài cửa động của mình, Người đề phòng phóng linh lực nhằm giết kẻ đó nhưng hắn né qua một bên, hắn tiến lại gần Người quỳ xuống hôn lên tay người "Thưa Thánh Nữ đại kính, ta là Vận Lang, nghe nói rằng Thánh Nữ cùng Hằng Nga đang giao tranh nên tới giúp ngài"
Sau đó không biết vì sao Thánh Nữ đánh bại Hằng Nga, Vận Lang hắn biến thành một con quái vật nuốt chửng Hằng Nga nhưng Thánh Nữ lao tới đẩy Hằng Nga ra, và Người bị hắn nuốt chửng
Thiên Nam Vương đang ngủ đông bật tỉnh dậy giao đấu với Vận Lang, người của bộ tộc Bàn Cổ cũng lao xuống giúp sức, Vận Lang không cách nào thoát khỏi bẫy của Bàn Cổ đành bó tay chịu trói, Vận Lang bị đem về tộc Bàn Cổ đưa vào luyện thành đan cải tử hồi sinh, Thánh Nữ hồi sinh nhưng người hồi sinh Người lại là Hằng Nga
Sau đó Hằng Nga cùng Thánh Nữ biệt tăm biệt tích, Thiên Nam Vương theo lời Bàn Cổ lập nên thế lực của tu tiên giả, ma tu cũng từ đó mà thành
Nhưng rồi Bàn Cổ và Thiên Nam Vương đều bị tách ra, người của tộc Bàn Cổ bị diệt vong, Thiên Nam Vương từ đó trở thành người nắm giữ sức mạnh mạnh nhất của Bàn Cổ nhưng không lâu sau đó cũng bị giết
Máu của Bàn Cổ người chảy xuống nhân gian, hóa thành yêu thú, ma thú, ma linh nhằm tìm ra người đã sát hại hàng triệu sinh mạng của Bàn Cổ
Thiên Nam Vương thân xác hóa thành xác rồng, mãi mãi được chôn vùi trong người của Mộng gia, Thiên Nam Vương huyết mạch chính là Mộng gia
và huyết mạch của Thánh Nữ và Hằng Nga chính là Vân gia, chính là Nhan gia hiện tại
3 vạn năm sau, Mộng Tiễn Hạ và Vân Linh được sinh ra
hai người đã được Bàn Cổ tối cao chọn lựa là người nắm giữ sức mạnh của Thánh Nữ, Hằng Nga và Thiên Nam Vương.
Mộng Tiễn Hạ sở hữu huyết mạch của Bàn Cổ tối cao nhất Thiên Nam Vương nhập ma, biến một nửa bình địa trở thành lãnh địa của ma giới sau đó cùng đám yêu ma thú lục tung tam giới chỉ để tìm kẻ sát hại Bàn Cổ
Vân Linh sở hữu huyết mạch Thánh Nữ và Hằng Nga nhanh chóng trở thành Tiên Đế khi chỉ vừa 29 tuổi, chỉ kém Tiễn Hạ 1 năm.
Vân Linh từ khi sinh ra đã biết rõ sứ mệnh của bản thân nên cùng Tiễn Hạ điều tra tam giới
Nhưng hai người không ngờ lại sinh ra tình cảm với nhau, Tiễn Hạ và Vân Linh giống như Thiên Nam Vương và Thánh Nữ lúc trước, yêu nhau thắm thiết
Sau một khoảng thời gian điều tra kiên trì thì hai người đã tìm thấy manh mối về vụ sát hại hàng triệu sinh mạng của Bàn Cổ tộc nhân, không bao lâu thì có một thế lực trồi lên chống lại Tiễn Hạ và Vân Linh
Và đó chính là hậu nhân của Vận Mệnh tộc, Vận Lang huyết mạch.
Vận Mệnh tộc và Bàn Cổ từ khi khai thiên lập địa đã không ưa nhau, Vận Mệnh muốn thao túng tam giới, muốn tất cả quỳ dưới chân.
Còn Bàn Cổ mong ước rằng thế giới sẽ mãi mãi vĩnh hằng không đau khổ, chiến tranh, chỉ có hòa bình, hạnh phúc
Vận Mệnh tộc xông lên như vũ bão, thoáng chốc vài tháng liền chém giết rất nhiều người của Tiễn Hạ, Vận Mệnh tộc mượn danh của Tiên Đế Vân Linh kêu gọi hàng vạn người tu tiên giả đến chém giết Tiễn Hạ, nàng vì không gượng nổi mà bị trọng thương, tu vi ngưng trọng
Vân Linh vì bảo vệ Tiễn Hạ mà mất đi một cánh tay, trong khung cảnh đó Tiễn Hạ rống gào lên chém giết một khoan nhượng bất kì kẻ nào, huyết mạch Thiên Nam Vương khởi phát một đòn diệt biết bao nhiêu là thần thú, biết bao nhiêu là tu tiên giả mạnh mẽ
Vân Linh trong chớp mắt thấy Vận Mệnh tộc nhân muốn hại Tiễn Hạ liền xông tới đỡ cho nàng một đao, sau đó Vân Linh mấy chốc cùng Tiễn Hạ bộc phát huyết mạch, hai đòn diệt tất cả Vận Mệnh tộc
Không ngờ Vận Mệnh tộc trưởng vẫn còn sống, hắn lao đến chém Tiễn Hạ, nàng vì hết sức nên bị trọng thương thêm lần nữa, Vân Linh đánh chết hắn, đau đớn nhìn nàng
Trong lúc đó, Tiễn Hạ bỗng mỉm cười nói "Vân...!Linh...!khụ khụ..
ta có món quà cho tỷ...!khụ khụ.."*
Một con báo đen mang một đứa trẻ tới, đứa trẻ vừa nhìn thấy Tiễn Hạ cùng Vân Linh liền cười toe toét quơ quơ tay, Vân Linh ngỡ ngàng
"Linh...!10 tháng trước khụ khụ...!ta hạ sinh nàng...!là của tỷ hài nữ khụ khụ.."
Vào 10 tháng trước Tiễn Hạ đi diệt Vận Mệnh tộc nhân tấn công thành khác, ai ngờ mình mang thai, trong 10 tháng đó thuộc hạ xung quanh đều nghiêm ngặt bảo vệ nàng, nàng thành công sinh ra hài nữ
Chỉ nghỉ ngơi được 10 ngày liền bị chém trọng thương hiện tại, Vân Linh ứa nước mắt "Tiễn Hạ...!đừng rời xa ta!...!Nàng còn hài nữ mà...!nàng nghe ta nói không...!Tiễn Hạ!! HẠ!!!!!!!!"
Trong một đêm Vận Mệnh tộc diệt vong, Ma Đế Mộng Tiễn Hạ tử trận, Tiên Đế Vân Linh ma hóa đem hãi nữ về gia tộc, đem xác của Ma Đế trở về tại chính nhà hai người, nhờ phụ mẫu Tiễn Hạ chăm sóc hài nữ, đó cũng chính là Mộng Huyền sau này
Còn về Vân Thiên Anh thì chính là ca ca của Vân Linh, Vân Long kết yêu cùng một cô nương sinh ra, Vân Thiên Anh còn một vị a di chưa từng xuất hiện trong đồn đại chính là nàng
Sau khi ở trong tổ ấm của hai người vài ngày, Mộng gia và Vân gia nhận tin: Tiên Đế tự bạo, đem thân xác của Ma Đế biến mất cùng nhau
Bàn Cổ (tiếng Trung phồn thể: 盤古; giản thể: 盘古; bính âm: Pángǔ) được coi là vị thần khai thiên lập địa, sáng tạo ra vũ trụ trong thần thoại Trung Quốc.
Bàn Cổ tộc trưởng sinh ra Bàn Cổ tộc nhân, sau đó **khi Bàn Cổ tộc trưởng chết, đầu biến thành bốn ngọn núi, hai mắt biến thành mặt trời và Mặt Trăng, mỡ biến thành sông biển, râu tóc biến thành thảo mộc.
Thời Tần và Hán, dân gian kể rằng đầu của Bàn Cổ là Đông Nhạc, bụng là Trung Nhạc, tay trái là Nam Nhạc, tay phải là Bắc Nhạc, và hai chân là Tây Nhạc.
Các văn nhân ngày xưa kể rằng nước mắt của Bàn Cổ là sông, hơi thở là gió, giọng nói là sấm, đồng tử trong mắt là ánh sáng**
Hằng Nga
Thánh Nữ
Vân Linh
Tiễn Hạ
Thiên Nam Vương
Vận Lang
Vân Thiên Anh
Mộng Huyền
Vân Long
Thẩm Hoàn