Sau khi chuyện cô tự ý xuất núi thì tất cả đều đã ổn định lại bình thường nhưng!
Nhan Như Nguyệt tối đó đến phòng cô và nói "Tiểu Y, hôm sau ta và muội sẽ xuất núi lần nữa và nhiệm vụ xử lí ma tu ở thành Sở Ti"
"Thành Sở Ti?" cô không biết nó nằm ở đâu nha
"ân, nơi đó cách xa tông môn của chúng ta rất nhiều nên dù cho ngự kiếm cũng phải đi mất 4 ngày" nàng xoa đầu cô nói
"để ta đưa tỷ đi, dù gì ta cũng là thành chủ của Trí Tiên phủ nha" cô cười, cũng đúng.
Cô là Trí Tiên thành chủ thông thiên địa lý, có bao nhiêu thần thú thánh thú mạnh mẽ chứ!
Nàng gật đầu, ôm lấy cái eo con kiến của cô nói "vậy được, tối nay ta ngủ ở chỗ muội"
"ngủ ở chỗ ta? Được chứ!" cô cười, nàng nghe vậy thì đứng dậy bế cô lên trường kỷ, thổi tắt hết nến rồi đắp chăn cho hai người
~Ngày hôm sau~
"sư tỷ! đó là ai vậy?" Cô đang nắm tay nàng đi đến bậc thang xuống núi, từ xa đã thấy có bốn người hai nam hai nữ đứng đó
Hai người nữ vô cùng thân thiết với nhau, hai tay nắm chặt miệng cười tươi trò chuyện bỏ mặc hai nam nhân kia.
Hai nam nhân kia cũng nắm tay nhau nhưng yên lặng không nói
Cô nhận ra một trong hai nam nhân ấy là nam chính.
Thiên Quang sư huynh đúng là rất ngầu! Đôi mắt đen cực kỳ lạnh lùng và sắc bén nhưng có một tia ôn nhu bên trong đang nhìn về nam nhân còn lại, mái tóc trắng được người kia vuốt lên làm nổi bật khuôn mặt đẹo trai lạnh lùng của y

Hai nữ nhân kia chính là hai vị thê thê của nhau và cũng là bạn của cô
Một người tên Nhược Băng, là sư tỷ của nàng, nghe đồn rằng tỷ ấy tính cách lạnh lùng không thích giao tiếp, khi nói cũng chỉ nói dưới 10 từ.
Cô thầm quan sát, mái tóc đen được cột lên hiện ra xương quai xanh quyến rũ vô cùng nhưng vẫn chưa bằng tiểu sư tỷ của cô nha~.
đôi mắt đen lạnh lùng nhìn nữ nhân còn lại tràn đầy ôn nhu, bàn tay nắm lấy người kia cũng dịu dàng không kém giống như sợ bản thân dùng chút sức sẽ làm bị thương người kia
Nam nhân còn lại thì cô không biết nhưng y rất thu hút giống như một tiểu mỹ thụ vậy.
tóc y rất dài, mang một màu nâu đậm trông rất đẹp lại óng mượt, đôi mắt ôn nhu không kém người nam nhân bên cạnh nhưng lại cho người ta một chút thiện cảm khi nhìn thấy không giống Thiên Quang kia
"giờ này các ngươi mới tới sao? Sư muội" Nhược Băng nhìn nàng thờ ơ hỏi, đúng là không quá 10 từ
Nam nhân lạ mặt kia thấy nàng chỉ cười nhẹ, sau đó dời tầm mắt qua phía Mộng Vũ Y, cô khó chịu nheo mày, nam nhân kia mỉm cười tự giới thiệu bản thân "Xin chào tiểu sư muội, ta là Tuần Vũ Khang"
Cô gật đầu, 6 người chẳng biết nói gì với nhau nên leo hết lên ngự kiếm bay đi, cô ngồi trong lòng Nhan Như Nguyệt nhớ lại cốt truyện
Hiện tại thì cô chỉ mới đi được 1 phần nhỏ của quyển 1 thôi, trong đó có nhắc tới một nam nhân tên Tuần Vũ Khang tức người lúc nãy, huynh ấy là sư huynh của nam chính Thiên Quang, từ khi sư phụ y nhận y làm đệ tử thì huynh ấy lúc nào cũng rạng rỡ tươi cười bảo vệ vị sư đệ này, chỉ mới tháng trước thôi, y đi làm nhiệm vụ bị thương nhưng không nặng cũng nhờ huynh ấy cứu giúp.
Thế nhưng cô nhớ rõ vào tình tiết thứ 48 quyển 4 của [Quang Tình], huynh ấy bị gia tộc ép phải giết Thiên Quang nhưng huynh ấy không làm, thế là phụ thân của Vũ Khang, Tuần Vũ Đức một nhát chém Thiên Quang bị trọng thương, Vũ Khang lao ra đỡ 1 nhát dao của phụ thân mình mà rơi xuống Âm vực không rõ sống chết
Tình tiết lúc đó vô cùng thê lương mà ông tác giả còn để mặt ha ha ha nữa, đáng ghét quá đi!!!!!!
Cô nghĩ ngợi một hồi lâu rồi mới nhớ ra tiểu sư tỷ của cô sáng giờ còn nhịn đói nha, cô lấy trong nhẫn vài xiên thịt rồi dùng Hỏa phù đốt thức ăn
bốn người còn lại nhìn chằm chằm cô không hẹn cùng nghĩ ,Phá gia chi tử, còn nàng thì ôm lấy eo cô nhìn cô chăm chú nướng thịt, cô lấy thêm một ít gia vị và dược thảo nướng cùng xiên thịt, cả đám há hốc nhìn trừ nàng
Đó là dược thảo Tán Hoàng thảo đó, là thảo dược thất phẩm đó! Lại bị dùng để nấu thịt!!!! Phá gia chi tử!!!
Nướng xong thì cô liền thổi thổi rồi xoay người đút cho nàng ăn, thật tình thì cô tháng trước mới biết mình còn có một năng lực vô cùng thú vị, đó là khi cô nấu thảo dược với thức ăn thì thứ đó chính là loại đan được dạng thức ăn, thật thú vị!
Khi cô dùng những dược liệu của Tấn Thể đan để nấu thì phát giác ra khi sử dụng năng lực này thì loại đan dược uống khi chỉ bằng 3 phần thức ăn của cô
Nói tóm lại, cô dùng luyện đan công hiệu gấp 10 lần người ta, nấu ăn bằng dược thảo thì công hiệu cũng gấp 10 lần người ta, luyện vũ khí sơ sài thì đó chính là vũ khí thất phẩm nhưng trong mắt cô chỉ là vũ khí tam phẩm.
Có cần nghịch thiên vậy không?