Thời đại học còn yêu nhau, cả hai có thời gian cùng sống chung, lúc đó còn là sinh viên, chuyện ăn uống thì giải quyết ở trường, cuối tuần thì hẹn nhau ra ngoài ăn nhân tiện hẹn hò. Nếu mùa đông không muốn ra khỏi nhà thì họ sẽ cùng nhau nấu ăn. Nấu mì hoặc đặt đồ ăn, cuộc sống như vậy rất đỗi giản bình thường nhưng đối với họ đó là một cuộc sống đầy mãn nguyện và hạnh phúc.

Tần Tư Ý mím môi nhìn Trương Cẩn Phong đang chậm rãi ăn cơm tối, cậu biết hôm nay Trương Cẩn Phong đi tìm Triệu Vũ Trạch nên trong lòng vô cùng hoảng sợ và lo âu, vì thế đã chạy đến nhà anh để có thể có thêm chút dũng khí. Cậu cũng đã nghe Trương Cẩn Phong nói anh cùng Triệu Vũ Trạch không thể tiếp tục phát triển mối quan hệ, tuy có hơi vô đạo đức nhưng phải nói nghe được chuyện này cậu cảm thấy rất vui.

Rốt cuộc thể để Trương Cẩn Phong chính miệng thừa nhận anh có ấn tượng tốt với Triệu Vũ Trạch đã khiến cho Tần Tư Ý đủ suy sụp lắm rồi.

Trên bàn ăn chỉ thỉnh thoảng phát ra những âm thanh rất khẽ, một hồi lâu Tần Tư Ý nhẹ giọng hỏi: "Đàn anh,... cái đó, nếu Triệu Vũ Trạch đến gặp anh thì phải làm sao?"

"Chân là ở trên người cậu ấy, tôi không thể ngăn cậu ấy không đến được nhưng muốn gặp hay không là chuyện của tôi. "Trương Cẩn Phong nói: "Cũng giống như cậu."

Tần Tư Ý sửng sốt, sau đó nói: "Vậy lúc anh thấy em ở đây còn cho em vào nhà, điều đó có phải anh ngầm cho phép em hay không? Sau này em đến tìm, anh vẫn sẽ cho em gặp anh chứ?"

Trương Cẩn Phong ăn xong miếng cuối cùng, lấy giấy lau miệng sau đó nói: "Cảm ơn Tần tổng vì bữa ăn, bây giờ cũng quá muộn rồi."  

Ý của Trương Cẩn Phong rất rõ ràng, Tần Tư Ý đương nhiên có thể hiểu được. Trên thực tế công việc của cậu cũng có chút bận, gần đây phải xử lí 2 hạng mục. Lúc này điện thoại đã bị cậu chuyển sang chế độ yên lặng vì không muốn Trương Cẩn Phong thấy cậu bận công việc. Bởi vì đối với cậu thời gian bên anh thấy sự rất đáng quý.

Nếu Trương Cẩn Phong đã nói như vậy thì Tần Tư Ý cũng không có ý định nán lại, cậu biết phải tiến lùi như thế nào, nếu không sẽ khiến anh cảm thấy phiền. Vì vậy Tần Tư Ý đứng dậy bắt đầu dọn dẹp bát đĩa, Trương Cẩn Phong vừa thấy đã đứng lên nói: "Chuyện này không cần phiền đến Tần tổng, cũng muộn rồi, cậu nhanh về đi, còn chỗ này cứ để tôi dọn dẹp là được rồi. "

Tần Tư Ý không còn cách nào khác đành phải đồng ý, lúc đi xuống lầu còn mang theo túi rác.  

Vừa lên xe Tần Tư Ý đã gọi điện cho trợ lý, trợ lý lúc chiều gọi cho cậu hai lần nhưng không thấy cậu trả lời, trợ lí cũng hiểu được sự tình của sếp nên đã sửa chữa văn kiện sau đó gửi qua mail, Tần Tư Ý đối với việc này hết sức vừa lòng.

"Cậu tan tầm rồi?" Tần Tư Ý hỏi trợ lý.

Trợ lý đầu dây bên kia dừng lại một chút nói: "Còn chưa, Tần tổng hiện tại vẫn đang bận sao?"

"Không bận, bây giờ tôi đang đến công ty, cậu in tài liệu dự án của của Lập Phúc ra sau đó đóng dấu bỏ lên bàn làm việc giúp tôi. Không còn việc gì nữa thì cậu tan làm trước đi, phần còn lại tôi sẽ tự lo."

Trợ lý đầu dây bên kia có chút do dự, Tần Tư Ý cau mày nói: "Có chuyện gì cậu cứ nói. "

"Chủ tịch hôm nay đến đợi anh rất lâu, ông ấy dường như rất tức giận, hiện tại vẫn đang còn đợi ở văn phòng." Trợ lý thận trọng nói.

Tần Tư Ý nhíu mày thật chặt, một lúc sau mới nói: "Tôi biết rồi, cậu cứ làm theo lời tôi nói, sau khi in xong tài liệu để trên bàn cho tôi thì cậu tan tầm đi."

"Tôi biết rồi Tần Tổng." trợ lý đáp lại, Tần Tư Ý cúp điện thoại, tay cậu vô thức nắm chặt vô lăng sau đó khởi động xe đến Tần thị.

Vừa đẩy cửa vào văn phòng, Tần Tư Ý quả nhiên nhìn thấy Tần Trí Viễn đang ngồi trên ghế tổng tức giận nhìn cậu đẩy của đi vào.

Tần Tư Ý trên mặt không bộc lộ cảm xúc gì đi tới nói: "Ba."

"Cậu còn biết tôi là ba của cậu sao." Tần Trí Viễn đứng lên, tức giận mắng: "Tần Tư Ý, tôi còn tưởng anh cứng rắn! Anh không thèm quan tâm đến công việc của công ty, suốt ngày chỉ lo theo đuổi 1 thằng đàn ông, cứ như thế này danh tiếng của công ty sớm muộn gì cũng bị anh bôi nhọ."

Tần Tư Ý không muốn nói nhiều với ba cậu, Tần Trí Viễn nói ra chuyện đó cho thấy ông ta rất để ý đến chuyện của đứa con trai này. 

"Nếu ông cảm thấy xấu hổ vì đứa con trai này thì ông cứ đuổi tôi ra khỏi Tần thị." Tần Tư Ý nhìn tài liệu mà trợ lí đã in sẵn, nói: "Dù sao ông còn có một đứa con hiếu thuận khác nữa mà."

"Anh!" Tần Trí Viễn tức giận, hít sâu một hơi nói: "Anh cảm thấy tôi là người như vậy sao? Những năm qua người cha này đối xử tệ với anh sao? Ai có con mắt tinh tường đều thấy anh là người thừa kế mà tôi lựa chọn!"

"Câu này ông phải nói cho cẩn thận nếu lọt vào tai vợ nhỏ của ông thì sẽ không hay đâu. "Tần Tư Ý nói.

Tần Trí Viễn còn muốn nói gì đó thì Tần Tư Ý lãnh khốc nói trước: "Ba nhiều năm như vậy không quan tâm chăm sóc tôi nên chuyện này ba cũng đừng nhúng tay vào. Tôi không còn là Tần Tư Ý của trước kia mặc cho ba thao túng nữa." Tần thị cũng có cổ phần của mẹ tôi nhưng bà ghét phải dây dưa với ông nên mặc kệ nhưng ông chớ quên công ty này một nửa là thuộc về họ Mẫn"

Nói xong Tần Tư Ý không đợi Tần Trí Viễn phản ứng, cậu lập tức rời văn phòng, có Tần Trí Viễn đứng đây cậu không có tâm trạng làm việc.

Tần Trí Viễn nghẹn một hơi trở về nhà, Vu Vân thấy sắc mặt ông không tốt còn tưởng trong công ty xảy ra chuyện không vui, cũng không nói nhiều, cho đến khi nằm trên giường thấy Tần Trí Viễn vẫn thở dài, Vu Vân bất mãn nói: "Làm gì vậy? Ông không muốn người khác ngủ ngon sao?"

Tần Trí Viễn nói: "Tư Nghiên gần đây thế nào rồi."

" Ồ! thật hiếm thấy nha." Vu Vân kỳ quái nói: "Chủ tịch còn nhớ mình có đứa con này nữa sao."

Nói thế gì vậy hả, con ruột của tôi sao tôi không nhớ tới chứ?" Tần Trí Viễn vừa rồi rất giận Tần Tư Ý, về đến nhà ông cũng không muốn nổi giận thêm nữa, nói: "Nếu tôi hỏi bà cứ trả lời tôi, nó dạo này đang làm cái gì vậy?"

Vu Vân thấy chồng đang nén giận nên cũng không dám châm chọc, chỉ bĩu môi nói: "Không phải ông muốn con trai tập sự từ cấp bậc thấp nhất sao, gần đây nó có phụ trách một hạng mục nhỏ nên đi sang thành phố lân cận công tác rồi."

"Thế à, như thế rất tốt, làm việc phải luôn chăm chỉ như vậy." Tần Trí Viễn nghe vậy gật đầu một cái, lại tiếp tục cảm thán: "Tư Nghiên thái độ làm việc so với anh trai nó tốt hơn nhiều nhưng đáng tiếc năng lực có hạn, nếu không tôi đã yên tâm giao công ty cho hai đứa nó.

Vu Vân vừa nghe xong liền cảm thấy nhẹ nhõm, ngồi dậy dựa vào đầu giường nói: "Sao có thể nói con trai của mình năng lực kém được chứ? Tôi thừa nhận nó chưa bằng Tần Tư Ý... nhưng không phải anh trai nó vào công ty so với nó sớm hơn 2 năm sao? Kinh nghiệm đương nhiên chênh lệch, hơn nữa Tư Nghiên vừa tốt nghiệp đại học không lâu, ông trông mong nó có năng lực tốt thì làm sao được?"

" Tư Ý vào năm cuối đạo học đã thương lượng thành công hợp đồng vài chục triệu NDT đó." Tần Trí Viễn giọng điệu có chút tự đắc nói.

Vu Vân lập tức không vui nói: "Đương nhiên, Tư Nghiên từ nhỏ đã không ở cạnh ông nên không thể mưa dầm thấm đất được."

Tần Trí Viễn cũng hiểu được vấn đề nên cũng làm khá nhiều chuyện để bù đắp, ông nói: "Vậy tôi để Tư Nghiên thực tập vài năm, sau này làm quen với công ty, nó sẽ giúp anh trai điều hành Tần Thị.

Vu Vân hiểu được Tần Trí Viễn có ý đem quyền lực điều hành vào tay Tần Tư Ý, bà muốn nói gì đó nhưng sau một hồi suy nghĩ đành im lặng chấp nhận. Bây giờ con trai của bà quả thực thiếu kinh nghiệm, năng lực cũng không bằng Tần Tư Ý, nhưng cũng không thành vấn đề, bà nhỏ hơn Tần Trí Viễn gần 13 tuổi, bà đi theo ông khi mới 19 tuổi, sau này sợ gì Tần Trí Viễn không nghe theo bà cơ chứ.

Sau khi cẩn thận suy nghĩ bà không nói thêm gì nữa, thời gian không còn sớm liền ngủ mất, còn phát ra tiếng ngáy nhè nhẹ nhưng Tần Trí Viễn lại không ngủ được.

Trong mắt ông, Tần Tư Ý quả thực là thiên tài kinh doanh hiếm có, người như vậy mới chính là con trai của Tần Trí Viễn, trong lòng ông cũng rất tự hào. Nhưng đứa con trai xuất xắc của ông lại thích một người đàn ông.

Cho dù Tần Tư Ý thích một cô gái con nhà nghèo ông cũng không quan tâm, ở vị thế của ông thì cũng không cần phải kết thông gia với người có địa vị tương xứng. Nhưng dù thế nào đi nữa, ông cũng không thể chấp nhận Tần Tư Ý yêu một người đàn ông.

Ba năm trước ông cũng đã ngăn chuyện này thì bây giờ ông cũng sẽ làm vậy, nếu không giải quyết được từ Tần Tư Ý thì ông sẽ bắt đầu giải quyết từ phía người kia. Nghĩ đến đây, Tần Trí Viễn rốt cục thả lỏng tinh thần chìm vào giấc ngủ.

Lúc này công ty của Trương Cẩn Phong đã có danh tiếng nhất định trên thị trường, bởi vì game được phát hành đã tạo ra một hit lớn, marketing hợp lí đã khiến cho lượng download không ngừng tặng mạnh, doanh thu ngày càng tăng.

Cao Triết và mọi người đều là những người khá nhạy bén. Mọi người đều phụ trách những hạng mục riêng là hoàn thành rất tổt. Cuối cùng thì Chu Tinh Nghiêu cũng đã cầu hôn bạn gái dưới sự chứng kiến ​​của mọi người. Thịnh Vĩ Minh đã giúp các em vào trung học và đưa học phí cho bố mẹ lo liệu.

Trong khoảng thời gian này, Tần Tư Ý cứ có thời gian thì sẽ tìm đến Trương Cẩn Phong, cho dù thái độ của Trương Cẩn Phong rất thờ ơ nhưng anh vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của Tần Tư Ý, chính là Triệu Vũ Trạch cũng chưa một lần đến tìm anh, nhưng Trương Cẩn Phong cũng bận tâm đến chuyện đó.

Trưa hôm đó, Chu Tinh Nghiêu gõ cửa phòng làm việc Trương Cẩn Phong, nói: "A Cẩn..."

Trương Cẩn Phong thấy Chu Tinh Nghiêu vẻ mặt khó nói nên thắc mắc hỏi: "Chuyện gì vậy?"

"Chà, tôi vừa đi xuống lầu thì tình cờ nhìn thấy ở quầy tiếp tân... Chủ tịch Tần đến tìm cậu." Chu Tinh Nghiêu nói xong thì liếc mắt nhìn Trương Cẩn Phong, nhìn thấy Trương Cẩn Phong nhướng mày, có vẻ hơi kinh ngạc, không nhịn được hỏi: "Cậu nói xem ông ta đến tìm cậu làm gì?"

"Tôi không biết." Trương Cẩn Phong đặt tài liệu xuống nói, "Cậu đi lo việc của cậu đi, chuyện đó tôi sẽ xử lí."

"Ừ." Chu Tinh Nghiêu nói: "Đừng miễn cưỡng, có chuyện gì thì nói với chúng tôi 1 tiếng."

" Tôi biết rồi" Trương Cẩn Phong gật đầu, bấm số đến quầy lễ tân, nói: "Tôi là Trương Cẩn Phong, mời chủ Tần lên phòng việc của tôi."

"Thưa Trương tổng, chủ tịch Tần nói, ông ấy đang đợi ngài ở quán cà phê đối diện và nói ngài dành chút thời gian đến đó." Nhân viên tiếp tân nói. 

"Ừ."   

Sau khi cúp điện thoại, Trương Cẩn Phong day trán, thời tiết khá nóng nên anh không mặc áo khoác mà trực tiếp đi đến quán cà phê mà Tần Trí Viễn đang đợi.

Lúc bước vào quán cà phê, bên trong rất ít người nhưng vẫn không nhìn thấy Tần Trí Viễn, lúc này người phục vụ đi tới hỏi: "Xin hỏi anh đi cùng bao nhiêu người vậy ạ?"

Trương Cẩn Phong nói: "Có một vị khách quý đã đến đây tầm 50tuổi. Người hơi gầy cao khoảng 1m7." Nhân viên lễ tân lập tức gật đầu nói: "Chỉ cần nói là chủ tịch Tần là tốt rồi, mọi người đều biết ông ấy. Khi ông ấy vào có nói trước sẽ có người đến tìm, ông ấy ở phòng số 5 đợi anh. "

"Cảm ơn." Trương Cẩn Phong gật đầu, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, anh đã đến phòng số 5.

Theo phép lịch sự anh gõ cửa sau đó mới mở cửa bước vào.

Trương Cẩn Phong thực sự chưa gặp Tần Trí Viễn, anh chỉ nhìn thấy Tần Trí Viễn trên bản tin tài chính và trên Internet. Việc Tần Trí Viễn tìm đến anh, ít nhiều anh cũng hiểu được, đơn giản là vì Tần Tư Ý nhưng Trương Cẩn Phong cảm thấy Tần Trí Viễn rõ ràng là lo nghĩ hơi nhiều, tuy rằng hiện tại anh không cự tuyệt Tần Tư Ý. Thậm chí còn sẵn sàng thảo luận một số vấn đề với Tần Tư Ý. Hợp tác với nhau đã lâu, anh thấy Tần Tư Ý thực sự rất xuất sắc về mặt này và có nhiều thứ cần phải học hỏi từ cậu.

Trương Cẩn Phong đi tới ghế ngồi đối diện với Tần Trí Viễn ngồi xuống, nói: "Rất vinh dự được gặp Chủ tịch Tần. Tôi tên là Trương Cẩn Phong." Tần Trí Viễn cẩn thận nhìn người thanh niên trước mặt, mặc dù trước khi đến ông đã xem qua ảnh chụp của Trương Cẩn Phong, trong hình thanh niên này đã khá xuất xắc rồi, như khi trực tiếp gặp có thể nhìn ra tư chất nổi bật và có điểm thu hút rất riêng biệt. Tần Trí Viễn bây giờ mới hiểu tại sao Tần Tư Ý lại đối với người trước mặt như vậy, nhưng thật đáng tiếc người kia là một người đàn ông, cho dù vẻ ngoài có xuất xắc đến thế nào đi nữa.

Tần Trí Viễn đẩy ly cà phê đến trước mặt Trương Cẩn Phong, nói: "Tôi và cậu đều phải tranh thủ thời gian, vì vậy nên đi thẳng vào vấn đề. Tôi biết Tần Tư Ý đã đầu tư vào công ty của cậu. Kết quả là khoản đầu tư của nó rất thành công. Tôi không có ý định chấm dứt hạng mục này nhưng tôi sẽ đổi người giám sát. Nếu trong thời gian tới Tần Tư Ý lại đến gặp cậu, tôi hy vọng cậu có thể từ chối và đừng bao giờ gặp lại nó nữa. Tôi biết cậu không có ý với nó, tôi hi vọng cậu có thể tiếp tục kiên trì."

Trương Cẩn Phong không nhanh không chậm nhấp một ngụm cà phê, nếu ngay từ đầu Tần Trí Viễn đưa ra yêu cầu này, anh sẽ lập tức đồng ý, lúc đầu anh còn lo lắng Tần thị không đưa người khác đến thay thế nhưng hiện tại thì không. Không phải anh có tình ý gì với Tần Tư Ý. Nhưng về công việc, có thể thấy được Tần Tư Ý là một đối tác rất tốt, hơn nữa Trương Cẩn Phong cũng không có thiện cảm với Tần Trí Viễn, một người đàn ông lừa dối vợ có người đàn bà khác ở bên ngoài không đáng để anh coi trọng.

"Tần chủ tịch nói đùa sao." Trương Cẩn Phong nói: "Tôi rất hài lòng Tần tổng. Cậu ấy xuất sắc về mọi mặt. Cậu ấy giám sát rất tốt vấn đề đầu tư, vậy tại sao chủ tịch lại muốn đổi người?"

Tần Trí Viễn nheo mắt nói: "Hài lòng sao? Cậu có định quay lại với nó sao?"

Trương Cẩn Phong khẽ cười nói: "Tần chủ tịch không cần phải trông gà hóa cuốc. Tôi nói đến chuyện công việc. Tôi chỉ nghĩ cậu ấy làm việc rất tốt và thực sự là một tài năng hiếm có. Đó là lý do tại sao tôi nói như vậy, không có chuyện tình cảm cá nhân ở đây. Nhưng nếu chủ tịch Tần muốn đổi người khác đến thì cũng không cần thiết. Tần chủ tịch muốn tôi không gặp Tần tổng thì bán cổ phần lại cho tôi đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play