Lúc đầu chú Diệp cho rằng khi mình nói xong, các thầy cô sẽ tức giận.
Hắn biết rõ lần kiểm tra này rất quan trọng.
Nếu như hắn không nhìn lầm, đằng sau ghế ngồi kia chính là cục trưởng cục giáo dục.
Nhưng hắn không ngờ rằng sau khi nói xong, trong văn phòng im lặng đến kỳ lạ.
Chủ nhiệm lớp đã sớm nghe nói chú của Diệp Thiều Hoa đối xử với hai chị em
Diệp Thiều Hoa rất tốt, nhưng bây giờ nghe thấy lời nói của chú Diệp về
Diệp Thiều Hoa.
Trên thực tế đã thừa nhận Diệp Thiều Hoa gian lận.
Chủ nhiệm lớp nhíu mày một cái, hắn hòa ái dễ gần nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, "Em trở về lớp trước đi."
Diệp Thiều Hoa gật đầu, nhưng trước khi rời đi, cô giơ tay lên, “Chờ đã, em có một câu hỏi.”
"Cái gì?"
"Chính là, vì sao môn vật lý của em lại bị trừ một điểm?" Cô chỉ vào bảng điểm trên bàn.
Vật lý 149 điểm, các môn khác max điểm.
Ninh Vân Sơ - Toán học 149 điểm, các môn khác max điểm.
Lúc đầu đáng lẽ cô đứng top 1, nhưng bây giờ lại đứng top 1 - ngang hàng với Ninh Vân Sơ.
Nghe được lời Diệp Thiều Hoa nói, các thầy cô chấm bài thi: ". . ."
Chẳng lẽ em quên em đã viết cái gì vào bài thi sao? Em mà làm giáo viên chấm thi, em cũng trừ điểm thôi!
Mà chủ nhiệm lớp che ngực, không biết nên nói cái gì.
Diệp Thiều Hoa rời khỏi văn phòng, chú Diệp có chút ngoài ý muốn, nhưng dù
có bất ngờ như thế nào, cũng chưa từng nghĩ Diệp Thiều Hoa bây giờ đã
thay đổi thành một người khác.
Lại thế nào cũng không nghĩ ra, Diệp Thiều Hoa thật sự có thể làm bài thi kiểm tra tốt như vậy!
Hắn chỉ thở dài một hơi, "Các vị, thầy cô và lãnh đạo, gây thêm phiền toái
cho mọi người rồi, lúc trở về tôi nhất định sẽ giáo dục con bé thật tốt, trường học trừng phạt thế nào, nhà họ Diệp chúng tôi đều đồng ý . . ."
"Chờ chút." Chủ nhiệm lớp ngắt lời hắn, rất phức tạp nhìn về phía chú Diệp,
"Diệp . . . Diệp tổng đúng không, trước đó chẳng lẽ anh không hỏi qua
Diệp Thiều Hoa sao?"
Nghe được lời nói của chủ nhiệm lớp, chú
Diệp còn tưởng rằng chủ nhiệm lớp đang trách móc nặng nề việc hắn làm
phụ huynh mà không để ý đến con cái.
Chú Diệp thở dài một tiếng,
"Tôi trước đó đã nói qua với con bé, để con bé xin lỗi các thầy cô thật
tốt, nhưng Thiều Hoa một mực không nghe lời tôi, mọi người cũng biết,
tôi cũng chỉ có thể chiều theo ý nó . . ."
Hắn căn bản không nhìn thấy, Cao Văn đứng ở một bên đang cố gắng cho hắn một ánh mắt ám chỉ.
"Nói xin lỗi gì cơ?" Chủ nhiệm lớp vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía chú Diệp,
"Diệp tổng, thành tích của bạn học Diệp Thiều Hoa đã được các thầy cô
chúng tôi kiểm nghiệm rồi, vô cùng chân thực, trường học của chúng tôi,
lại thêm một thiên tài. Muốn nói lời xin lỗi, chắc cũng là chúng tôi nói xin lỗi em ấy, không nên hoài nghi em ấy mới đúng."
Chú Diệp bầy ra hết chuyện này, lúc này sắc mặt rất suy sụp!
"Cái gì?" Hắn không thể tin được ngẩng đầu, "Làm sao có thể, làm sao nó lại có thể thi được top 1!"
Chú Diệp bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của hiệu trưởng và những người khác, liền biết mình bị những giáo viên này nghi ngờ.
Trong văn phòng, những người khác đương nhiên cũng nghe qua chuyện của chú Diệp và Diệp Thiều Hoa.
Lúc này nhìn vẻ mặt miễn cưỡng của chú Diệp, lại nhớ đến lời đồn bên ngoài, chuyện chú Diệp đối xử tốt với Diệp Thiều Hoa sợ là giả rồi.
"Chuyện này, tôi cũng cần phải hỏi người giám hộ một chút." Chủ nhiệm lớp thấm
thía nhìn về phía chú Diệp, "Tôi hy vọng anh sẽ chú ý hơn đến sức khỏe
thể chất và tinh thần của Diệp Thiều Hoa. Tương lai của em ấy là vô
hạn."
Chú Diệp ngây người tại chỗ, sắc mặt khó coi đến đáng sợ.
Bị vả mặt đến đau rát.
Suy nghĩ đến lời hắn vừa nói thì nó buồn cười bao nhiêu.
Cái gì trừng phạt Diệp Thiều Hoa? Suy nghĩ lại chính hắn cũng xấu hổ!
Mà trung học Vân Thủy xuất hiện một nhân tài không phân cao thấp với Ninh Vân Sơ, toàn bộ trường học đều nổ tung.
Chưa kể đến việc giáo viên của nhiều môn học dán câu trả lời của Diệp Thiều
Hoa lên bảng đen, nói: “Tôi còn không dám viết câu trả lời như vậy, biết tại sao không? Dùng giả thuyết Riemann! Không nên học em ấy, nếu không
sẽ bị giáo viên trừ điểm. "
"Giai Giai, hóa ra Diệp Thiều Hoa lợi hại như vậy á?" Bạn ngồi cùng bàn của Diệp Giai mở to hai mắt nhìn.
Diệp Giai miễn cưỡng nở nụ cười.
Tay xiết chặt cái bút.
Ngay cả diễn đàn trường học cũng nổ.
"Tôi sai rồi, tôi không nên hoài nghi đại lão!"
"Giả thuyết Riemann, làm thế nào cô ấy học được cái vấn đề toán học nan giải này của thế giới?"
"Đống c** này, tôi chấp nhận làm, mọi người tùy ý!"
"+1 "
". . ."
Kể từ lúc Diệp Thiều Hoa trở lại lớp, người ở trung học Vân Thủy đến chiêm ngưỡng học thần nối đuôi không dứt.
Giờ ra chơi, hành lang ở lớp cô đều chật cứng.
"Mà nè, kỳ thật Diệp Thiều Hoa bình thường đã rất xinh đẹp rồi." Nam sinh ghé vào cửa sổ kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Hoa.
Nhìn thấy hắn như vậy, thiếu niên bên cạnh không khỏi vỗ vỗ vai hắn, "Đối
với một cô gái như thế này, chỉ cần quan tâm một chút. Cậu cũng có thể
theo đuổi Diệp Giai đi. Tôi nói cho cậu biết Diệp thị cuối cùng sẽ là
của ba Diệp Giai thôi."
"Làm sao cậu biết?"
Nam sinh kia
cũng là con em nhà giàu, đương nhiên biết một chút tin tức, nghe vậy
không khỏi tựa ở trên tường, "Theo tôi được biết, Diệp Thiều Hoa cùng
với em cô ta chưa có tiếp xúc qua Diệp thị, cậu cảm thấy cô ta sẽ làm
cái gì để tiếp quản Diệp thị? Mấy vị quản lý cao tầng của Diệp thị sẽ
phục cô ta sao?"
Nghe hắn nói như thế, những người khác bên cạnh rất tán thành.
Bên tai Ninh Vân Sơ cả ngày hôm nay đều tràn đầy ba chữ "Diệp Thiều Hoa".
Trong đầu lập tức liền hiện gương mặt lạnh nhạt kia.
Hắn đưa tay cầm cuốn sách lên, cảm thấy bản thân có chút kỳ lạ.
Chậm rãi dẹp xong sách vở, cả lớp đã ăn xong, đang quay lại làm đề..
Ninh Vân Sơ có rất nhiều thứ để học mỗi ngày, tự nhiên hắn không ở trường
mỗi ngày như những bạn học khác, buổi tối hắn sẽ trở lại nhà họ Ninh để
học những thứ khác, chẳng hạn như vẽ tranh sơn dầu và các vấn đề của
công ty.
Trời đã dần dần tối, người lái xe nhà họ Ninh ở phố bên cạnh.
Khi đi ngang qua, hắn phát hiện một người đang dựa vào cột đèn đường ở ngã tư.
Người bên kia vẫn cầm điện thoại di động, có vẻ như đang chơi trò chơi nào đó.
Chiếc ba lô được móc vào tay, lộ ra một phần cổ tay gầy guộc, trắng nõn trông rất bắt mắt.
Nếu là những người khác, Ninh Vân Sơ đại khái sẽ không thèm nhìn mà rời đi.
Nhưng mà lần này, Ninh Vân Sơ nhấc chân không nổi, hắn cầm một cuốn sách trong tay, "Thật là trùng hợp."
"Trùng hợp hả?" Diệp Thiều Hoa ngẩng đầu lên, nhìn về phía Ninh Vân Sơ, khóe
miệng ngoắc ngoắc, "Đặc biệt chờ cậu đấy, Ninh Vân Sơ."
Giọng nói trong trẻo hơi trầm xuống.
Mẹ nó.
Ninh Vân Sơ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút..
Người bên cạnh hắn nếu không gọi hắn là Ninh thiếu, thì cũng gọi hắn là học
bá, học thần, tuy rằng có ít người gọi hắn bằng họ và tên, nhưng cũng
không phải không có.
Nhưng không giống nhau.
Đặc biệt chờ hắn? Tại sao lại chờ hắn?
Hắn cảm giác được đầu óc có chút mơ màng, đầu óc *loạn thất bát tao, cũng
không biết đang suy nghĩ gì. [*七颠八倒 : Lộn xộn, ngả nghiêng, bừa bãi.]
"Cậu đại khái cũng biết tình huống của nhà họ Diệp chúng tôi, thực tế bắt
đầu từ hôm qua, tôi đã có thể tiếp quản Diệp thị." Diệp Thiều Hoa từ
trong ba lô lục lọi nửa ngày, móc ra một tờ giấy có đóng dấu đưa cho
Ninh Vân Sơ, "Nhưng chú tôi chắc chắn sẽ không vui. Ninh Vân Sơ, tôi làm một bản thiết kế, cậu có thể nhìn xem. Nếu như Ninh thị đồng ý hợp tác
cùng tôi, tôi dám cam đoan, công ty các người nhất định sẽ lọt vào Top
10 công ty quốc tế, muốn hợp tác cùng tôi không?"
Ninh Vân Sơ nhìn tờ giấy Diệp Thiều Hoa đưa qua
Hắn đương nhiên biết rõ chuyện của nhà họ Diệp, nghĩ đến chuyện Diệp Thiều
Hoa nhờ mình là việc lớn như vậy mà người đầu tiên nghĩ đến là hắn.
Trong lòng của hắn nghĩ, đừng nói hợp tác, để hắn vô điều kiện giúp cô cũng không thành vấn đề.
Cầm tài liệu Diệp Thiều Hoa đưa đến, Ninh Vân Sơ nói: "Cậu theo tôi tới Ninh thị."
Diệp Thiều Hoa nhìn bàn tay tiếp nhận tài liệu của Ninh Vân Sơ là tay trái,
cô nở nụ cười, sau đó chậm rãi nhìn Ninh Vân Sơ từ đằng sau.
Trụ sở chính của Ninh thị bây giờ còn có cả một đám quản lý đang chờ Ninh Vân Sơ trở về.
Nhìn thấy Ninh Vân Sơ mang một học sinh của trung học Vân Thủy trở về, bọn
họ rất kinh ngạc, nhưng không để ý, chỉ là có chút kỳ quái.
"Cái
gì? Cô gái kia là Diệp Thiều Hoa, con gái Diệp Thịnh?" Nghe Ninh Vân Sơ
trình bày đơn giản xong, những người này của Ninh thị quả nhiên bùng nổ, "Còn muốn hợp tác cùng Ninh thị của chúng ta."
Ninh Đào một chút cũng không khách khí nhìn về phía Ninh Vân Sơ, "Ninh thiếu, tình huống
Diệp thị cậu cũng biết, chú của cô gái kia đã toàn quyền nắm Diệp thị
trong tay, đến lúc đó ông ta mang đi một đám cao tầng của Diệp thị,
chúng ta căn bản cũng không có biện pháp xuất thủ, thanh danh và tài
chính của Ninh thị còn bị tổn thất nữa chứ."
Nhưng mà Ninh Vân Sơ đối với chuyện này rất cố chấp.
Ninh Đào không khuyên được Ninh Vân Sơ, liền chuyển hướng về phía Diệp Thiều Hoa, "Diệp tiểu thư, cô nói muốn cùng Ninh thị của chúng tôi hợp tác,
ít nhất phải có một chút thành ý chứ? Diệp thị các người chủ yếu kinh
doanh về khai phát internet, theo tôi được biết, hiện tại người giỏi
nhất ở lĩnh vực internet developer là Cao Hằng, đó là cậu cả của chú cô
[*đằng vợ], hiện tại Cao Hằng đang giúp Diệp thị làm một trò chơi 3D,
Ninh thị chúng tôi đối phó với bọn họ cũng không chiếm được lợi ích.
Nếu như cô có thể có thể lấy ra tài nguyên tốt hơn cả Cao Hằng, có khả năng chúng tôi sẽ hợp tác với cô."
Cao Hằng ở lĩnh vực internet rất có thiên phú.
Ở nước ngoài, rất nhiều người đều muốn lôi kéo hắn.
Bằng không thì chú Diệp cũng sẽ không thâu tóm Diệp thị nhanh như vậy.
Ninh Đào nói ra điều kiện này hoàn toàn là vì làm khó Diệp Thiều Hoa, hắn
cũng không cho rằng Diệp Thiều Hoa có thể lấy ra phần mềm hay trò chơi
tốt hơn so với Cao Hằng.
Ở đây cao tầng Ninh thị cũng biết điểm
này, nếu như Diệp Thịnh năm đó có thể lấy ra phần mềm tốt hơn, cũng
không thể bị thua nhanh như vậy, hố chết cả một nhóm người.
"Trò
chơi 3D?" Trong nội dung cốt truyện cũng không nói tới chuyện của Diệp
thị, dù sao nguyên chủ cũng khổ, Diệp Thiều Hoa lần đầu tiên nghe được
chuyện Diệp thị muốn làm trò chơi 3D, sắc mặt cô có chút cổ quái, "Rất
khó làm sao?"
Nghe được lời nói này của Diệp Thiều Hoa, hắn không khỏi lắc đầu, "Cao Hằng là người đầu tiên trên toàn cầu có thể chế
tạo ra hình ảnh 3D, nước M cũng muốn lôi kéo hắn, cô nghĩ xem có khó làm không? Được rồi, thiếu gia, đưa cô ấy trở về đi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT