Tầng dưới dày đặc quân canh gác, bệnh viện đa khoa kín không kẽ hở.
Người trước mắt này làm sao vào được?
Hơn nữa . . .
Hắn là ai?
"Thời gian vừa vặn." Diệp Thiều Hoa nhìn thời gian trên điện thoại di động
một chút, "Chậm thêm một giây, chỉ sợ tôi phải động thủ."
"Là Vân Nặc à!" Barney liếc qua Vân Nặc nằm trên giường bệnh, "Yên tâm, trên
đường tới tôi đã nghiên cứu qua, hắn không chết được."
Diệp Thiều Hoa gật đầu, "OK, nhanh lên đi."
Ngón tay trắng nõn cầm con dao giải phẫu trên tay, dao giải phẫu vô cùng
mỏng, giống như được nạm bằng hồng ngọc, nó nhìn rất giống một món đồ
thủ công tinh xảo. Barney nhìn về phía viện trưởng đang thất thần, không khỏi nhíu mày: "Thất thần làm gì, đẩy trở về đi."
Có lẽ khí thế của Barney có chút cường đại, viện trưởng vô ý thức đẩy giường bệnh trở lại.
"Mấy người làm gì đấy?" Thủ trưởng Vân cũng không nhận ra Barney, nhìn thấy
bọn họ như vậy, không khỏi tức giận, "Bạch Huyền Mặc!"
Bạch Huyền Mặc nhìn dao giải phẫu trên tay Barney, đột nhiên nghĩ tới điều gì,
"Chờ chút, thủ trưởng, đừng kích động, hắn . . . Hắn hình như là
Barney!"
"Barney?" Đừng nói thủ trưởng Vân, ngay cả Vân phu nhân lúc này cũng sửng sốt.
Lăn lộn ở cái vòng này, bạn có thể không biết Nolan, có thể không biết
Jim, nhưng nhất định sẽ biết rõ bác sĩ thiên tài Barney, đã từng cứu rất nhiều người khỏi bàn tay của tử thần.
Huống chi viện trưởng đã từng nhiều lần nhắc nhở qua người có thể cứu Vân Nặc.
Thủ trưởng Vân tìm rất nhiều người, nhưng mà Barney như con rồng thấy đầu
không thấy đuôi, bọn họ chỉ có thể dùng hạ sách cuối cùng, đó là đi đến
nước M.
Barney cũng
nghe được lời của Bạch Huyền Mặc, nhưng hắn không mở miệng, chỉ một giây trước khi vào phòng mổ, hắn đã liếc nhìn thủ trưởng Vân và những người
khác, ánh mắt đó có phần kiêu ngạo.
Cũng không phủ nhận cách nói của Bạch Huyền Mặc.
Chờ sau khi cửa phòng phẫu thuật đóng lại, thủ trưởng Vân và Vân phu nhân mới nhìn sang chỗ Diệp Thiều Hoa.
Nhất là Vân phu nhân, bà vừa mới còn vì Vân Nặc mà bất bình.
Nhưng bà không ngờ rằng Diệp Thiều Hoa nói không nên rời đi ... hóa ra là mời được Barney!
Bên cạnh bà, thủ trưởng Vân trong đầu cũng trống rỗng.
Lúc này, hắn không dám nói gì, chỉ khiếp sợ nhìn Diệp Thiều Hoa, "Thiều . . . Thiều Hoa, cháu tìm được Barney?"
"Vâng." Diệp Thiều Hoa cũng không bởi vì thái độ trước đó của Vân phu nhân mà
khó chịu, chỉ khẽ gật đầu, "Hôm qua hắn ở trên đảo, vừa vội vàng trở
về.”
Vân phu nhân cố gắng bình phục sự kích động của bản thân, “Làm thế nào mà cháu có thể mời được Barney?”
Hơn nữa, thoạt nhìn còn rất thân quen với Barney như vậy?
Đây là chuyện mà khó có ai làm được, ai cũng biết Barney có tiếng cao ngạo, có tiếng vô tình.
"Hắn vừa vặn có chuyện tìm cháu, cho nên cháu có liên lạc với hắn." Diệp Thiều Hoa đáp.
Vân phu nhân cùng thủ trưởng Vân kỳ thật còn muốn hỏi, vì sao nhân vật như
Barney lại tìm cháu? Vì sao cháu vừa gọi hắn liền đến?
Nhưng mà hai người đều không dám hỏi tiếp.
Chỉ nhìn Diệp Thiều Hoa, lại nhìn đèn sáng, phảng phất giống như đang ở trong mơ.
Phòng phẫu thuật đóng lại, kéo dài năm tiếng, mới mở ra.
Barney là người thứ nhất đi ra, vẻ mặt hắn thoạt nhìn có chút mỏi mệt, nhưng
không ảnh hưởng đến cái khuôn mặt đẹp trai kia, "Không phụ sự kỳ vọng, dựa vào thể chất của hắn, nghỉ ngơi một tháng nữa, là có thể nhảy nhót
tưng bừng."
Diệp Thiều Hoa không có chút cảm giác ngoài ý muốn nào, "Làm phiền rồi."
"Giữa chúng ta nói đến cái này làm gì." Barney nhét dao phẫu thuật vào trong
túi quần, cười nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, "Nolan cùng Jim đều đến rồi, cô có muốn gặp bọn họ một chút hay không, tôi nói nè, Nolan trông thấy
cô khẳng định kinh ngạc đến mức ăn đĩa."
Diệp Thiều Hoa nghĩ đến việc mafia và các nhân vật của FBI đều tập trung tại Bắc Kinh, cô không khỏi sờ mũi một cái.
"Đợi ngày mai đi." Nàng yên lặng nói.
Barney miễn cưỡng nở nụ cười, "Tôi hiểu rồi, tôi đợi thêm một ngày, ngày kia đi."
Vừa nói, hắn vừa vẫy tay với Diệp Thiều Hoa rồi đi thẳng đến lối vào thang máy.
Trên đường, thủ trưởng Vân và Vân phu nhân mở miệng gọi Barney "Barney tiên sinh, xin hỏi ngài . . ."
"Không rảnh." Barney lạnh lùng cự tuyệt.
Thủ trưởng Vân, Vân phu nhân và viện trưởng bị cự tuyệt có chút xấu hổ, nhưng cũng biết đối phương có vốn liếng này.
Diệp Thiều Hoa theo đám người thủ trưởng Vân vào thăm Vân Nặc, lúc này đừng
nói viện trưởng, ở đây bất cứ người nào cũng không dám coi thường cô.
Cô nhìn sắc mặt Vân Nặc, mím môi.
Bạch Huyền Mặc nhìn Diệp Thiều Hoa, phát hiện sắc mặt cô hết sức phức tạp.
Tình huống của Vân Nặc không thích hợp ở lại lâu, sau khi đám người Diệp Thiều Hoa xác định Vân Nặc không có việc gì liền đi ra.
Lúc này, thuộc hạ của thủ trưởng Vân xuất hiện, “Thủ trưởng, người đứng đầu ở quân khu ở thành phố S đã đến.”
"Thành phố S?" Thủ trưởng Vân sững sờ, "Hắn tới làm gì? Nhanh mang tôi tới."
Hắn vừa định đi gặp thủ trưởng thành phố S, bên kia đã chờ hắn ở cửa
"Xin chào . . ." Thủ trưởng Vân chỉnh lại nụ cười, đi nhanh về phía trước,
lời còn chưa nói hết, liền phát hiện ngón tay thủ trưởng thành phố S
trực tiếp vượt qua hắn, sắc mặt ôn hòa đi đến chỗ Diệp Thiều Hoa.
"Diệp tiểu thư, lại gặp rồi." Thủ trưởng thành phố S cười ha hả nói, "Nhưng
lần này tôi đặc biệt tới tìm cô, hộ khẩu của cô tôi đã dời tới gia đình
cô rồi, cô có muốn đi cùng tôi đến gặp chú cô không? "
Diệp Thiều Hoa biết rõ hắn tới gặp Jim, cho nên không cự tuyệt, đứng tại chỗ liên lạc với Diệp Thành và Đỗ Mạn.
Đợi đến khi cô rời đi, thủ trưởng Vân không dám tin nhìn thị trưởng thành
phố S vẫn luôn cao cao tại thượng, "Sao ông lại biết Thiều Hoa?"
Bây giờ người có thể gọi tên Diệp Thiều Hoa quá ít.
Thị trưởng thành phố S nghe được lời nói của thủ trưởng Vân, kinh ngạc
nghiêng đầu, "Ông không biết? Chuyện này không phải do Bắc Kinh phát
thông tin cho chúng tôi sao? Diệp tiểu thư là Y đó, chính là người quân
đội kiểu mới vũ khí nhà đầu tư. Bây giờ Jim và Bunche đang ở Bắc Kinh.
Tôi nghĩ ông nên chú ý đến trật tự công cộng. Dù có cô Diệp và đội
trưởng Vân Nặc ở đây thì những người đó cũng không dám làm gì, nhưng nếu có bất trắc thì sao? "
Cách đó không xa, Diệp Tư Niên vẻ mặt mừng rỡ vừa muốn đến báo cáo tình huống cho Bạch Huyền Mặc, nghe được lời nói
kia, súng trong tay "Ba" một tiếng rơi trên mặt đất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT