Diệp Thiều Hoa cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình.
Chính là đám người Cố Nguyên.
Đôi mắt đầy thù hận và sát khí.
Mà Diệp Tưởng Tưởng cũng thực sự không thể hiểu được, Tô Nhiên bỏ ba cao thủ như bọn họ không muốn, nhất định phải mang cái gánh nặng tên Diệp Thiều Hoa này.
Đây không phải muốn chết sao?
Tô Nhiên cũng không ở chỗ này thêm lâu.
Thừa dịp hiện tại mạt thế vừa mới bộc phát, tất cả lộ tuyến đều còn thông xe, hắn muốn nhanh chóng đuổi tới Bắc Kinh.
"Đi quốc lộ 91 đi. " Tô Nhiên chỉ bản đồ nói với người trong đội ngũ: "Ven đường sẽ đi qua mấy cái trấn, có thể thu thập vật tư."
"Suy nghĩ kĩ một chút, mấy người thật sự không đi cùng với chúng tôi sao?" Người đàn ông mặc quân phục đêm qua, hỏi.
Hắn nhíu mày, có chút không rõ sự kiên trì của Tô Nhiên, Diệp Tưởng Tưởng và Hứa Kỳ đều lần lượt là người thân và bạn cô đều không muốn Diệp Thiều Hoa đi theo.
"Không." Diệp Tưởng Tưởng trực tiếp lắc đầu: "Tề Phong, mấy người đi theo phương hướng Phượng Thành trấn?"
"Đúng." Tề Phong có chút tiếc nuối nhìn ba người này.
Mặc dù ba người này là học sinh bình thường, nhưng khả năng chiến đấu chống lại Zombie của họ đặc biệt mạnh mẽ.
Sự mất mát khi thiếu ba người này trong đội nhìn chung không nghiêm trọng.
Nghe được lời của Tề Phong, Diệp Tưởng Tưởng còn muốn nói gì, trực tiếp bị Cố Nguyên cắt đứt, "Vậy mấy người đi đi."
Tề Phong cũng không phát hiện cái gì không đúng, nhìn bọn họ gật gật đầu, liền rời đi.
Lời đến miệng Diệp Tưởng Tưởng cũng nuốt xuống.
Tô Nhiên dự định đi quốc lộ 91, cũng bởi vì thôn trấn ít người, Zombie cũng tương đối ít hơn một chút.
Nhưng Diệp Tưởng Tưởng bọn họ lại biết, Phượng Thành trấn vài ngày sau phát sinh Thủy Triều zombie lần đầu tiên với phạm vi vô cùng lớn.
Đời trước bọn họ ở biên giới đều cửu tử nhất sinh, lần này Tô Nhiên lựa chọn đi con đường kia, huống chi còn mang theo Diệp Thiều Hoa.
Chỉ có đi một con đường khác mới an toàn nhất có thể đến Bắc Kinh, ven đường còn có thể gặp được quân đội đến Bắc Kinh.
Hết thảy những chuyện này ba người Diệp Tưởng Tưởng vô cùng rõ ràng.
Lúc đầu bọn họ dự định cùng Tô Nhiên thương lượng đi con đường kia, an toàn hơn nhiều so với những con đường khác và có thể thu thập được nhiều vật tư hơn.
Nhưng bây giờ Tô Nhiên lựa chọn mang theo Diệp Thiều Hoa, bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho Diệp Thiều Hoa biết rõ chuyện này, loại tiện nghi này bọn họ cũng không muốn để cho Diệp Thiều Hoa chiếm được.
Diệp Tưởng Tưởng còn muốn nhắc nhở làn sóng thủy triều Zombie, nhưng suy nghĩ một chút đời trước Diệp Thiều Hoa đem mình hại chết.
Cô ta liền không có nhắc nhở.
Diệp Thiều Hoa chẳng qua là người bình thường, thủy triều Zombie đến, cô tuyệt đối sống không được.
Nghĩ tới đây, Diệp Tưởng Tưởng thở dài một hơi.
Đời này, Diệp Thiều Hoa tuyệt đối không có khả năng hại bọn họ hay bất cứ người nào nữa.
Không có người nào so với bọn họ hiểu rõ Diệp Thiều Hoa hết, Tô Nhiên mang theo Diệp Thiều Hoa tuyệt đối là tìm đường chết, đội ngũ này của hắn tuyệt đối không còn sống tới căn cứ an toàn Bắc Kinh.
Đáng tiếc Tô Nhiên quá mức tự phụ, nghĩ tới đây, Diệp Tưởng Tưởng nhìn Tô Nhiên, ánh mắt trở nên khinh miệt đứng lên rời đi.
Đời trước người lãnh đạo căn cứ an toàn Tô Nhiên, hóa ra cũng chỉ như vậy hay sao.
**
"Đội trưởng Tô, thời điểm mấy người ra ngoài, có thể tìm một quả Tinh Hạch cho tôi không ?" Diệp Thiều Hoa bị bỏ lại một chỗ vì “quá yếu”.
Tề Phong không kiên nhẫn nhìn Diệp Thiều Hoa, "Cô cũng giống y Diệp Tưởng Tưởng, nhìn thấy Tinh Hạch đẹp mắt là muốn thu thập, nói thế không bằng cô tự ra ngoài giết zombie đi.
Vừa lúc đó, một cô gái trẻ tuổi còn 1 khối *bánh bích quy trêи tay ném về phía Diệp Thiều Hoa.[*bánh quy loại cứng]
Người phụ nữ trẻ này chỉ là một người bình thường, cô ấy chịu trách nhiệm về thức ăn cho đội, tên cô ấy là Vi Vi.
Bình thường trong đội ngũ khi dị năng giả bị thương, cô ta cũng sẽ giúp đỡ xử lý vết thương.
Trong đội ngũ người bình thường tăng thêm Diệp Thiều Hoa, tổng là 5 người.
Mấy người này rất siêng năng vì họ biết họ chỉ là những người bình thường, đặc biệt là ba người đàn ông còn lại.
Lúc đám người Tề Phong ra ngoài thu thập vật tư, bọn họ cũng sẽ đi theo giúp đỡ.
Chỉ có Diệp Thiều Hoa không có việc gì làm, bốn người bình thường kia vô cùng bài xích cô.
Tô Nhiên chưa hề nói chuyện, chỉ là từ trong túi móc ra một cái Tinh Hạch Zombie đưa cho Diệp Thiều Hoa: "Cho cô."
Nhìn thấy Diệp Tưởng Tưởng thu thập Tinh Hạch, Tô Nhiên biết rõ nữ nhân kia sẽ không chỉ vì nó đẹp mắt mà thu tập.
Cho nên lúc đánh Zombie, cũng sẽ giữ lại một hai cái.
"Đội trưởng!" Tề Phong nhìn thấy bộ dạng này của Tô Nhiên, không khỏi mở miệng.
Buổi tối Diệp Thiều Hoa gặm một khối bánh bích quy, liền bắt đầu nghiên cứu Tinh Hạch mà Tô Nhiên đưa cho cô.
Trêи thực tế, từ lúc tận thế bắt đầu đến hôm nay, cô đã sớm phân tích vật chất thế giới này.
Trong không khí nhiều thêm một chút nguyên tố, những người "Thức tỉnh" dị năng, cũng là do được cảm nhiễm thành công mà biến dị, có thể thông qua tinh thần lực khống chế những nguyên tố này.
Tỉ như Tô Nhiên, có thể khống chế hệ nguyên tố Lôi và hệ nguyên tố Hỏa.
Ý thức được điểm này, Diệp Thiều Hoa xém chút cười lớn.
Dùng sức mạnh tinh thần để điều khiển các nguyên tố trong không khí, đây không phải chỉ chơi trí lực thôi sao?
Hấp thụ năng lượng trong hạt nhân tinh thể zombie được kiếp trước nguyên chủ phát hiện chỉ nửa năm sau, Diệp Thiều Hoa tuy rằng không biết hấp thụ.
Nhưng tinh thần lực của cô cường hãn đến biến thái, Tinh Hạch ở trong tay cô rất nhanh liền bị cô nghiên cứu ra được.
Trong tay không có công cụ, bằng không thì cô sẽ còn nghiên cứu càng thêm thấu triệt.
Hôm sau trời vừa sáng.
Tô Nhiên không gấp phát động, mà là suy nghĩ muốn thu thập một chút tài nguyên, trước khi đi gọi Diệp Thiều Hoa: "Nếu như cô muốn đi theo chúng tôi, từ hôm nay trở đi, cũng phải cùng đi tìm vật tư."
Diệp Thiều Hoa cũng muốn thu thập một chút linh kiện, cho nên không có phản đối: "Ừ."
Vi Vi vốn đang căm thù cô, nghe được câu này của Tô Nhiên, nhìn Diệp Thiều Hoa ánh mắt lập tức trở nên đồng tình.
Tề Phong và người có gương mặt trẻ con cũng là dị năng giả, lúc nghe Tô Nhiên nói câu này, sắc mặt hai người đen xì.
Không chỉ có hắn, các dị năng giả khác cũng vậy.
Bọn họ nhìn Diệp Thiều Hoa cánh tay gầy guộc cùng khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, cùng với tận thế không hợp nhau, để cho thiên kim đại tiểu thư này đi theo đám bọn hắn . . .
Nhưng thật lâu sau, Diệp Thiều Hoa cũng không có ngăn trở bọn họ, trong người chỉ có một con dao găm tay một mực đi theo sau lưng Tô Nhiên, hẳn là biết mình quá yếu không mang phiền phức cho những người khác.
Còn tìm được một bình nước, giết chết một Zombie nhỏ, đào được một cái Tinh Hạch.
"Thiều Hoa, không tệ." Mặt trẻ con gặp Diệp Thiều Hoa vận khí tốt như vậy, đã vậy còn quá may mắn đánh chết một con Zombie nhỏ, không khỏi kinh ngạc mở miệng.
Trêи thực tế, gặp Diệp Thiều Hoa như vậy, tự biết mình không chạy loạn, các đội viên đối với cô thái độ đều khá hơn một chút.
Diệp Thiều Hoa vặn nước ra, bắt đầu cọ rửa vết máu trêи Tinh Hạch: "Vận khí."
Câu nói này những người khác thật sự không có phản đối.
Đúng là vận khí.
Nhưng nhìn thấy sau khi Diệp Thiều Hoa đào được Tinh Hạch, cô dùng chai nước của mình rửa tay.
Đám người Tề Phong hừ lạnh một tiếng, không thèm nói Diệp Thiều Hoa.
Trêи đường đi, hắn nói qua không dưới mười lần để Tô Nhiên đem Diệp Thiều Hoa vứt đi, Tô Nhiên đều không đồng ý.
Tận thế, nước là tài nguyên rất trân quý, cô thật sự là thiên kim đại tiểu thư bị nuôi đến hư hỏng luôn rồi!
Một đoàn người ở cạnh cửa siêu thị nghỉ ngơi trong chốc lát, Diệp Thiều Hoa lau xong tay, nhìn về cao ốc phía trước, ánh mắt ngưng lại.
Sau một phút, Tô Nhiên bỗng nhiên đứng lên, đưa tay ném ra một hỏa cầu.
Chính giữa đầu một con Zombie.
Bất ngờ thay, một bức tường đất được dựng lên trêи mặt đất trước mặt con Zombie.
Bên cạnh mấy con zombie còn có mấy con zombie khác, một con cực kỳ nhanh nhẹn, một con sử dụng lửa như Tô Nhiên, còn là loại quả cầu lửa lớn gấp mấy lần Tô Nhiên.
"Là Zombie có dị năng!" Tô Nhiên biến sắc, "Nhanh, mọi người mau lên xe, rời khỏi nơi này!"
Không cần Tô Nhiên nói, người trong đội ngũ động tác đều rất nhanh.
Ở mỗi người đáy lòng đều dâng lên sự sợ hãi, bọn họ không theo kịp đại quân, nhưng cũng nghe thấy tiếng phát thanh từ thành phố Bắc Kinh, biết rằng bây giờ zombie cũng có thể tiến hóa, thậm chí còn mạnh hơn cả con người.
Ngay tại hôm qua, Nam Thành bị thủy triều Zombie vây công, toàn bộ người trong thành phố cơ hồ toàn quân bị diệt.
Càng ngày càng có nhiều zombie vây quanh họ, xung quanh họ là một đám zombie vây quanh.
"Đừng nhúc nhích! Mọi người đừng nhúc nhích!" Tô Nhiên lập tức dừng lại, lần đầu tiên giọng nói hắn run run, người này trước giờ vẫn luôn lãnh đạm.
Nhưng mà trong đội ngũ có một người không dừng chân chuẩn bị đi, liền bị hỏa cầu đập trúng, sau đó bị một zombie có tốc độ cực nhanh cắn cổ.
Đội viên khác cũng phát hiện, chỉ cần vừa ra khỏi cửa siêu thị, sẽ tử vong.
Nhiều Zombie như vậy, bọn họ chưa bao giờ thấy qua, đã có người nhịn không được quỳ ngồi trêи mặt đất, tuyệt vọng cùng sợ hãi thật sâu bao phủ bọn họ.
Nam Thành cuối cùng bị bao vây bởi zombie đã biến thành một thành phố chết ngay cả khi có quân đội.
Bọn họ cũng chỉ là một đội, sợ là tất cả đều phải chôn vùi ở chỗ này.
Tô Nhiên đi lòng vòng, lại trông thấy Diệp Thiều Hoa vẫn như cũ tựa ở trêи tường, trêи tay còn vuốt vuốt Tinh Hạch cô vừa mới chiếm được, biểu lộ cực kỳ bình tĩnh, cặp mắt kia bình tĩnh như lúc ban đầu, tựa hồ trước mặt không phải một đám Zombie mà là một đám cà rốt cải trắng.
Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Thiều Hoa, Tô Nhiên rốt cục xác định ý nghĩ của mình.
Loại khí thế này, tuyệt đối không phải là thiên kim tiểu thư lớn lên trong bình mật mà Diệp Tưởng Tưởng bọn họ nói.
"Diệp tiểu thư, cô có phải có biện pháp nào hay không?" Tô Nhiên nhìn về phía Diệp Thiều Hoa.
Tề Phong hiện tại trêи lưng tất cả đều là mồ hôi, trong mắt có đôi chút vẻ tuyệt vọng, nghe thấy lời Tô Nhiên nói, không khỏi miễn cưỡng cười một tiếng: "Đội trưởng, loại thời điểm này, anh còn có tâm tình nói đùa."
Mặc dù không cam tâm, nhưng đám người Tề Phong cũng biết rõ, không có cách nào.
Nhìn Tô Nhiên, Diệp Thiều Hoa không khỏi thở dài một hơi, sau đó đi tới phía trước đội ngũ.
Đêm qua, cô đã kiểm tra tình hình dị năng của tận thế, tất cả các yếu tố sức mạnh đều được điều khiển bởi sức mạnh tinh thần.
Nói trắng ra là, thứ này được điều khiển bởi sức mạnh tinh thần.
Cô mặc dù chỉ cảm thấy dị năng não vực. Mặt trẻ con hai ngày này, đều xác định qua cô không có dị năng công kϊƈɦ, đã triệt để từ bỏ.
Thật không nghĩ đến tận thế bản chất lại là dựa vào tinh thần lực.
Việc khác không nói, trải qua nhiều thế giới như vậy, chơi đùa tinh thần lực ——
Cô chính là tổ tông!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT