Tiểu Uông mang theo Hạ Tuy quan sát tình huống của những “người trùng sinh” đó, rồi đưa những tài liệu cho thể tiết lộ cho Hạ Tuy xem, cuối cùng đến văn phòng của Bố Thoát Nội, xác định việc đi vào trong mơ là không thể trì hoãn nữa, buổi tối liền tiến hành.
Những nhân viên kỹ thuật bên Bố Thoát Nội đã nghiên cứu ra phương pháp để đi vào giấc mơ, đó là một chiếc mũ có thể khống chế tần số sóng não của con người, Hạ Tuy cũng biết một chút nguyên lí hoạt động của loại mũ này, đưa cho Tiểu Uông một lá bùa Truy hồn, còn đưa thêm một viên hạt gỗ đào có khắc Thanh hồn trận, "Nhớ phải đeo cái này, sau khi đi vào rồi có thể duy trì tinh thần tỉnh táo, còn bùa Truy hồn có thể giúp tôi tìm được anh."
Địa điểm xảy ra cốt truyện của cảnh trong mơ là ở một nơi thuộc Hải Thành, Hạ Tuy và Tiểu Uông không cần lo lắng nơi hai người xuất hiện cách nhau quá xa, những vẫn phải hẹn trước địa điểm và thời gian gặp mặt, bảo đảm lúc hai người đi vào giấc mơ sẽ nhanh chóng tìm được đồng đội thật sự.
Tiểu Uông là tinh anh của Cục an ninh quốc gia, chắc chắn không có chuyện đi đến một nơi khác ngủ để đi vào giấc mơ, hơn nữa bên viện nghiên cứu cũng cần lúc Tiểu Uông ngủ tiến hành quan sát theo dõi, thế giới trong mơ này tuy rằng tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với xã hội hiện thực, nhưng đó cũng là một cơ hội hiếm có để nghiên cứu.
Là con người thì đều có lòng tham, bây giờ không biết có bao nhiêu người đang để ý nhìn chằm chằm Hạ Tuy, đặc biệt là những người có một chút hiểu biết về vụ án ở nhà xưởng bỏ hoang và vụ ở biệt thự phía Đông, thậm chí có người còn ám chỉ muốn mang Hạ Tuy đến phòng nghiên cứu dưới tầng hầm để làm nghiên cứu, thành lập một phân tổ nhỏ chuyên nghiên cứu lực lượng thần bí, hy vọng có thể nghiên cứu ra lực lượng thần bí mang lại lợi ích cho mình.
Đương nhiên, những ý tưởng này vừa nêu ra đã bị những sếp lớn phía trên phủ quyết, những người có thể ngồi ở vị trí cao như vậy, tất nhiên không một ai ngu ngốc, những người này lại còn nắm rõ vụ việc Hạ Tuy xử lí những vụ án đó như thế nào, đối với việc Hạ Tuy có bản lĩnh giao tiếp với quỷ thần, đương nhiên sẽ không dám có ý tưởng điên rồ như vậy.
Không nói nói đến việc vì quốc gia mà giữ gìn người có năng lực đối kháng với yêu ma, lỡ mà ngày nào đó bản thân mình cũng gặp phải những việc kia, đến lúc đó cũng cần phải có những người như vậy giúp đỡ.
Tuy rằng xã hội bây giờ không phải không có những đại sư nổi tiếng, có đủ mọi chiêu trò lừa bịp che mắt được cả những quan chức cấp cao, nhưng người có thể thi triển võ công lại biết lập trận pháp thì cơ bản chưa thấy.
Trước kia mọi người nghĩ rằng những đại sư đó có điều gì kiêng dè nên làm việc gì cũng vô cùng thần bí, nói ra chuyện gì cũng là lập lờ nước đôi, bằng không chính là tiết lộ thiên cơ.
Nhưng bây giờ mọi người lại nhìn thấy khả năng của Hạ đại sư, khiến cho bọn họ càng thêm nghi ngờ những người gọi là đại sư lúc trước.
Những suy nghĩ quanh co trong lòng các chính khách đó Hạ Tuy không thể hiểu được, mà dù biết cũng không quan tâm, mặc dù bản thân có nghèo một chút, nhưng mà đối với những âm mưu này nọ, Hạ Tuy vẫn có thể tự tin vào bản lĩnh của mình.
Sau khi thương lượng xong với Tiểu Uông chuyện đi vào giấc mơ, Hạ Tuy trở về văn phòng, Hạ Dạ sau khi về đến nhà đã vô cùng bất mãn bay ra ngồi lên đầu Hạ Tuy, "Từ tối hôm qua xung quanh nhà chúng ta đã có thêm bảy người, bây giờ lại có thêm sáu người nữa, có muốn tôi ăn bọn họ luôn hay không?"
Thật sự là dối trá, một bên thì đến nhờ tên mập chết tiệt nhà nó nhờ giúp đỡ, một bên lại lo lắng phái người theo dõi.
Sau buổi tâm sự ngắn ngủi đêm đó, Hạ Dạ đã triệt để giác ngộ rằng Hạ Tuy rất dễ tha thứ cho nó, buổi sáng lúc thức dậy đã thử thăm dò bò lên đỉnh đầu của Hạ Tuy, xác định Hạ Tuy vẫn theo lẽ thường mặc quần áo rửa mặt, Hạ Dạ lập tức triệt để đem đỉnh đầu của Hạ Tuy xem như ngai vàng của mình vừa chiếm được.
Đối với tính tình trẻ con của Hạ Dạ, Hạ Tuy không để ý nên vẫn khoang dung, nếu đã chia sẻ dòng họ của mình, thì cũng nên xem tên tiểu quỷ này như là con cháu.
Nói đến tuổi, Hạ Dạ bây giờ vẫn còn là một đứa bé chưa tròn một tuổi, đứa bé này có thể không khóc không la thì đã tốt lắm rồi.
Hạ Tuy ngược lại không có tức giận, lúc đi qua cửa còn khẽ khom người, miễn cho đầu của tên tiểu quỷ đụng phải khung cửa —— tuy rằng cho dù đụng trúng thì Hạ Dạ cũng có thể hư hóa để bảo vệ mình.
"Bọn họ theo dõi cũng xem như là bảo vệ, như vậy cũng rất tốt mà."
Hạ Tuy gặp bọn người Hạ Đông ở phòng làm việc chào hỏi một chút xong đi về phòng thu dọn một số đồ vật mình vẫn thường dùng tới.
Sau khi đi vào giấc mơ, thế giới trong mơ kia chắc chắn sẽ chịu sự khống chế của người đang sở hữu cây bút thần, nếu ở trong mơ tìm la bàn hay kiếm gỗ đào hiển nhiên là điều không thể.
May nhờ lần này Hạ Dạ vô cùng tích cực muốn đi theo, đừng xem thường Hạ Dạ nhỏ xíu như vậy, trong bụng lại có hố đen như một không gian khác, có thể gởi đồ vào đó trong thời gian ngắn.
Những đồ vật Hạ Tuy cần dùng thì lấy giấy dầu bọc lại thật kỹ, sau đó dán bên ngoài mấy lá âm phù.
Không gian trong bụng Hạ Dạ có đám sương mù có tính ăn mòn rất cao, để tránh việc để đồ vật vào quá lâu bị Hạ Dạ tiêu hóa hết, đầu tiên Hạ Tuy chuẩn bị âm phù, coi như tạm thời thỏa mãn cái dạ dày của Hạ Dạ, để tốc độ tiêu hóa có thể chậm lại một chút.
Buổi chiều đội trưởng Dương có đến một chuyến, ông cũng đã nghe nói có người đến tìm Hạ Tuy làm nhiệm vụ, sau khi hút hết nửa bao thuốc vẫn thấy không yên tâm nên đã ở lại đây.
Đội trưởng Dương biết nhiệm vụ lần này hẳn là mang tính bảo mật rất cao, việc ông đến đây rất có thể cũng đã bị người ta theo dõi, nhưng mà không đến gặp Hạ Tuy ông lại không yên lòng.
Vừa vặn lần này đội trưởng Dương qua đây là do ý đề xuất lúc trước ông xin cấp trên đã được phê chuẩn, đi một chuyến qua đây cũng xem như danh chính ngôn thuận.
"Sau này Phòng hỗ trợ xã hội có thể cung cấp những loại bùa có thể dùng hằng ngày, chính là những loại sau khi uống vào có thể bổ sung làm tinh thần tỉnh táo, bùa bình an thì mỗi người phát một cái là được, nhưng mà cũng không thể phát trực tiếp như vậy, cho nên cấp trên đề xuất có thể làm thành huy chương gì gì đó, những loại khác thì tạm thời không cần, làm nhiều quá thì lại trở thành mê tín dị đoan, dù sao bình thường chúng tôi không phải lúc nào cũng tiếp xúc với những thứ kia."
Đội trưởng Dương đi vào văn phòng riêng của Hạ Tuy, cửa sổ văn phòng đang mở, người bên ngoài có thể vừa vặn nhìn thấy nhất cử nhất động của bọn họ.
Hạ Tuy gật đầu đồng ý, đội trưởng Dương lấy một phong bì đẩy qua, "Đây là do trong cục vừa thưởng nóng, phần của già Lý và Hạ Đông vừa rồi ở dưới lầu tôi đã đưa cho bọn họ."
Hạ Tuy nhìn phong bì có độ dày rất khả quan, biết khẳng định là nhờ có đội trưởng Dương giúp đỡ, "Cám ơn, một lát nữa trực tiếp đưa cho già Lý đi, bây giờ ông ấy còn kiêm luôn chức kế toán của văn phòng rồi."
Điều này làm người ta cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng cũng không có cách nào khác, văn phòng vừa thành lập chưa đến nửa tháng, tính cả trưởng phòng như Hạ Tuy, trong trong ngoài ngoài cũng chỉ có ba người, còn có hai con quỷ làm lao động miễn phí.
Lý Hải Sinh mới mười lăm tuổi, căn bản còn chưa tới tuổi ký hợp đồng lao động, trước mắt thuộc loại người nhà sống chung.
Đội trưởng Dương cũng biết Hạ Tuy có tật xấu có tiền là sẽ làm mất, cầm phong bì đi lên tìm Hạ Tuy, cũng chỉ là tìm cớ nói chuyện mà thôi.
Đội trưởng Dương đứng lên lười biếng duỗi eo, cầm chén trà dựa vào khung cửa sổ, "Gần đây có sự việc những người từ tận thế trùng sinh trở về, cậu biết không?"
Ngoài miệng nói chuyện, biểu cảm trên mặt đội trưởng Dương lại rất khoa trương liếc mắt khắp nơi, cũng không phải là thật sự muốn tìm xem văn phòng có thiết bị nghe lén hay không, mà là để Hạ Tuy hiểu được ý đồ của ông.
Hạ Tuy ngay từ đầu đã hiểu rõ, cười cười, gật gật đầu, cũng không chờ đội trưởng Dương hỏi đã bưng chén trà lên vừa uống vừa nói, "Đêm nay tôi sẽ đi vào xem xét một chút, hẳn là do con người làm."
Đột nhiên nghĩ tới điều gì, Hạ Tuy khẽ cau mày, đứng dậy lấy mấy tờ giấy vàng từ phía sau giá sách, lấy bút và chu sa trong ngăn bàn, vẽ mấy lá bùa.
"Nếu không phải chú đến đây thì chút nữa tôi đã quên, đây là bùa truy hồn tôi vẽ cho mọi người, để trong người, vạn nhất mọi người cũng đi vào thì tôi có thể tìm thấy."
Những thứ bên trong cảnh trong mơ đều rất chân thật, Hạ Tuy không chắc nếu ở hoàn cảnh không có gì để xác định thì có thể nhận ra bọn người Dương đội trưởng trong đó là thật hay không.
Hạ Tuy vẫn luôn cúi đầu vẽ bùa, ngược lại cũng không lo lắng sẽ bị người bên ngoài cửa sổ đọc khẩu hình.
Hạ Tuy không ngại bị người ta theo dõi, nhưng có đội trưởng Dương ở đây, Hạ Tuy lo lắng việc đội trưởng Dương cũng đi vào giấc mộng sẽ bị người ta theo dõi.
Lá bùa này chắc chắn phải nhận, đội trưởng Dương không khách sáo nhận lấy, thuận tay còn bỏ vào trong một chiếc túi nhỏ không thấm nước treo trên cổ.
Nhìn thấy Hạ Tuy nhìn chiếc túi, đội trưởng Dương tùy tiện cười cười, "Đây là con gái may cho tôi, nó không biết chuyện vụ án, nhưng chắc là đã đoán được cái gì, nên đã cố ý lên mạng mua vật liệu để may cho tôi cái này, phía trên này còn thêu một chú hổ nhỏ, nhìn vừa ngầu vừa oai phong đúng không!"
Hạ Tuy chỉ cười không nói, không có làm chuyện trái lương tâm nói con hổ hoạt hình đó oai phong cỡ nào.
"Đúng rồi, thằng nhóc Đông Tử cũng có một cái, phía trên thêu một cây cỏ, nhìn đơn giản hơn cái của tôi nhiều, vừa nhìn đã biết không tốn nhiều tâm tư để làm!"
Chờ đến khi đội trưởng Dương đưa lá bùa Truy hồn cho Hạ Đông, Hạ Tuy nhìn thấy Hạ Đông lấy từ túi quần ra một cái túi nhỏ, bên trên thêu một cây phong lan, bên cạnh còn thêu thêm mấy câu thơ nhỏ đầy tình ý, Hạ Tuy thầm cảm thấy bi ai thay cho người cha già như đội trưởng Dương.
Không chỉ có đội trưởng Dương và Hạ Đông, cả già Lý và Lý Hải Sinh đều được Hạ Tuy đưa cho một lá bùa Truy hồn để phòng hờ.
Người những có quan hệ thân cận với hắn chỉ có những người này, nếu là gặp bọn người Tề Huy, mặc kệ thật giả, Hạ Tuy chỉ cần duy trì khoảng cách an toàn là được, không đến mức phải lâm vào hoàn cảnh khó xử.
Chu Khải cũng biết chuyện Lão đại phải đi làm nhiệm vụ trong mơ, lúc ăn cơm chiều đã nhịn không được thổn thức, "Lão đại, tiểu thuyết em viết đã bắt đầu có thể kiếm tiền được rồi, con số cũng không tệ lắm, chờ sau này em trở thành đại thần bán bản quyền truyện xuất bản và phim ảnh, em sẽ không phải ở trong nhà chỉ ăn không ngồi rồi."
Hạ Dạ tức giận oán trách, "Anh cho là ai cũng giống như anh suốt đời chỉ mơ mộng được trở thành một con heo chỉ biết ăn chơi giải trí hay sao?!"
Trong nhà có hai đứa này mỗi ngày đấu võ mồm qua lại, mọi người đã quen rồi, cảm thấy có tính giải trí rất cao.
Chu Khải xẹp miệng, không dám gân cổ cãi lại, rụt cổ cọ qua bên lão đại, "Lão đại, lần trước lúc mới vừa dọn qua đây anh đã múa kiếm đó, em dùng di động quay phim lại, gần đây đã cắt nối chỉnh sửa xong rồi, có thể đăng lên Weibo cho mọi người xem không?"
Chu Khải đăng ký viết tiểu thuyết ở trang web của Tấn Giang, bởi vì đã có kinh nghiệm nhiều năm viết văn, hành văn cũng không tệ lắm, lại bởi vì là quỷ, có thể ngày đêm viết tiểu thuyết, rất am hiểu những tiểu thuyết đang thịnh hành lúc bấy giờ.
Hợp đồng đầu tiên Chu Khải ký cũng là một tiểu thuyết có đề tài rất hot, sau khi đăng lên được phản hồi rất tích cực, rất nhiều người đều cảm thấy đây chính là một nhà văn nổi tiếng nào đó dùng bút danh mới.
Đương nhiên, cũng có khả năng đây là một nhà văn mới rất có tài năng, dù sao văn phong của Chu Khải mọi người đọc vẫn cảm thấy rất mới lạ.
Chu Khải thích lên mạng, sau khi viết văn đã tạo tài khoản Weibo, thường hay chia sẻ một vài hot search để cọ nhiệt độ, đến bây giờ dầu gì cũng là người có mấy ngàn fans, tuy rằng các vị fans này đều rất yên lặng, nhưng nếu nhìn thấy những dòng trạng thái đời thường của hắn có chút thú vị thì cũng rất tích cực like và bình luận, lại càng cảm thấy hứng thú đối với vị “Lão đại” xuất hiện trong lời nói của hắn.
Trong những dòng trạng thái hằng ngày của admin, giống như mỗi ngày đều khen ngợi Lão đại, chính là khen ngợi Lão đại này như một Nam thần bất cứ chuyện trên trời dưới đất, không gì không làm được.
Hạ Tuy ngẫm nghĩ, hai bộ kiếm pháp kia cũng không phải không thể truyền ra ngoài, nên đã tùy ý gật đầu, thuận tay dùng đũa gắp đồ ăn cho Hạ Dạ.
Đồ ăn của Hạ Dạ và Chu Khải đều là do Hạ Tuy gắp riêng vào trong bát cho bọn họ, chỉ có đồ ăn do Hạ Tuy gắp thì bọn họ mới có thể ăn giống như người bình thường mà thôi.
Truyện Bách Hợp Hạ Dạ vừa rồi bất mãn vì Hạ Tuy đồng ý chuyện của Chu Khải, nay lại được Hạ Tuy đối xử đặc biệt nên lập tức vui vẻ rồi.
Loại hành vi ăn một bữa cơm cũng phải chụp hình đăng Weibo của Chu Khải quả thật Hạ Tuy không thể hiểu nổi, nhưng cũng không chỉ trích, chỉ cần không thương tổn người khác, muốn sinh hoạt cá nhân như thế nào đều được cả.
Cơm nước xong lên lầu tắm rửa, sửa soạn xong xuôi, lúc này để gói đồ trên đầu giường đưa cho Hạ Dạ ăn, sau đó vươn tay ôm lấy Hạ Dạ để trước bụng.
Đó là nơi giao thoa giữa ngũ hành của ngũ tạng, Hạ Dạ sau khi hư hóa đã biến thành một luồng khí đen, vừa vặn có thể hòa nhập vào ngũ hành trong ngũ tạng của Hạ Tuy, giống như chỉ có một cơ thể.
Hạ Tuy đội mũ lên đầu rồi lên giường nằm, nhắm mắt đọc tĩnh tâm chú, nhưng chỉ trong nháy mắt, Hạ Tuy cảm giác cả người trầm xuống, cảm giác không trọng lực làm hắn bừng tỉnh
Hạ Tuy phút chốc mở mắt ra, nhìn thấy mình vẫn đang ở phòng ngủ quen thuộc, trên đầu còn đội mũ, trong ngực ôm Hạ Dạ đang ngủ say.
Tất cả đều giống như trước lúc đi ngủ, nhưng Hạ Tuy biết rằng, bản thân đã đi vào thế giới trong mơ.
Hạ Dạ đã tỉnh lại lúc Hạ Tuy mở mắt ra, dụi dụi mắt, Hạ Dạ nhảy dựng lên không thể chờ được bay ra cửa sổ nhìn chung quanh.
Bên ngoài vẫn là buổi tối, không khí giống y hệt như trước lúc đi ngủ.
Hạ Tuy đứng dậy xuống giường, bắt đầu thay quần áo, lặng lẽ lấy một lá bùa ra, sau khi đốt nhìn thấy khói bay đến bên cạnh Hạ Dạ, lúc này mới yên tâm.
Hạ Dạ phát hiện Hạ Tuy đốt cho nó một lá âm phù bồi bổ thể lực, không rõ lí do quay đầu nhìn hắn, Hạ Tuy sắc mặt thản nhiên, "Có cảm giác mệt mỏi gì hay không? Nếu có phải nói với tôi, bổ sung thể lực đầy đủ rồi chúng ta đi ra ngoài."
Hạ Dạ không nghĩ nhiều, cảm nhận một chút, lắc đầu, "Còn tốt, nhưng mà cảm thấy như bị vật gì đè nặng, không thể dùng lực quá lớn được."
Hạ Tuy vẫy tay bảo Hạ Dạ lại đây, lấy đồ vật trong bụng Hạ Dạ ra đeo trên lưng mình, rồi cầm một thẻ bài bằng gỗ hòe treo trên sợi dây đỏ đeo lên cổ Hạ Dạ, "Chờ sau khi trở về nhờ Tiểu Hải mua một mảnh ngọc âm, lúc đó làm thành dây chuyền cho cậu đeo."
Trước mắt chỉ có thể tạm thời dùng gỗ hòe có lợi cho quỷ mà thôi.
Hạ Dạ cũng rất vui mừng, đây là món quà đầu tiên nó có được, còn đối với quần áo hay những món đồ chơi mà già Lý đã mua cho, Hạ Dạ vô cùng không có lương tâm lựa chọn quên hết.
Cảnh trong mơ này vô cùng chân thật, nhưng Hạ Tuy là người có thần hồn mạnh mẽ, sẽ không giống những người bình thường vừa tiến vào sẽ bị một năng lượng vô hình ảnh hưởng tới, sau khi xuống lầu thì nhìn thấy già Lý đang dọn dẹp văn phòng, đối phương mỉm cười chào hỏi Hạ Tuy, "A Tuy, đã trễ rồi còn ra ngoài sao?"
Hạ Tuy vẻ mặt như bình thường ừ một tiếng, "Vừa rồi nhận một cuộc điện thoại, có chút việc cần phải ra ngoài một chuyến, ông lão dọn dẹp xong nhớ đi ngủ sớm nhé."
Xong rồi Hạ Tuy còn dặn dò Chu Khải đang gõ chữ bên cạnh buổi tối phải trông coi nhà cửa, lúc này mới mang theo Hạ Dạ ra ngoài, biểu hiện giống như đã xem nơi này giống như thế giới thật vậy.
Đã là buổi tối, văn phòng tọa lạc tại nơi tương đối vắng vẻ, buổi tối cũng không có xe taxi thường chạy qua, bây giờ mọi người ra ngoài phần lớn đều dùng ứng dụng trên điện thoại để đặt xe, Hạ Tuy lại lựa chọn đi bộ.
Mãi lúc ra tới đường lớn mới bắt được một chiếc xe, nhìn vào đồng hồ tính tiền thì đã ngồi được một đoạn đường tương đương hai mươi đồng.
Quả nhiên, dù là ở trong mơ thì Hạ Tuy cũng không thể mang số tiền vượt quá năm mươi đồng, trước đó Hạ Tuy và Tiểu Uông đã hẹn trước địa điểm gặp mặt, lúc đến quảng trường Chim bồ câu trắng thì đêm đã khuya, chỉ có vài bóng người vẫn còn đang dạo xung quanh.
Hạ Tuy tìm một chỗ ngồi tĩnh tọa, đợi hơn ba giờ, Tiểu Uông mới lái xe đầu đầy mồ hôi chạy tới, "Hạ trưởng phòng, anh đợi lâu chưa?"
Tiểu Uông đầu đầy mồ hôi chạy tới, trên người áo ba lỗ bên trong và áo sơ mi bên ngoài đều bị ướt, đấy là dọc đường đến đây trên xe đã mở máy lạnh rồi.
Thời tiết quái quỷ, tại sao buổi tối mà lại còn nóng như vậy?
Tiểu Uông đưa tay lau mồ hôi đột nhiên thấy hạt châu đeo trên tay nóng lên, cả người như tỉnh ngộ, vừa rồi vậy mà mình lại đương nhiên công nhận buổi tối trời oi bức như vậy, rõ ràng lúc ngủ ngoài trời còn có gió nhẹ, căn bản sẽ không oi bức như lò hơi giống vậy.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Tiểu Uông nhíu mày, đưa tay sờ sờ lá bùa mình để vào trong túi ngầm trong áo ba lỗ, nói chuyện này với Hạ Tuy.
Vừa rồi lúc Hạ Tuy và Hạ Dạ ra ngoài, cảm thấy ban đêm hoàn toàn không giống với cảm nhận của Tiểu Uông, gió thổi nhè nhẹ rất mát mẻ, mà thời tiết Tiểu Uông cảm nhận được lại kì quái, đột nhiên lại cảm nhận được một làn gió mang theo vị biển, giống như vừa rồi cảm thấy oi bức chỉ là do không có gió thổi mà ra.
Theo như Tiểu Uông nói, lúc trước hắn đi vào giấc mộng đã trải qua thời gian một tháng ở đây, sau đó bệnh độc sẽ phát tán, rồi sau đó xác sống xuất hiện, trật tự xã hội bắt đầu sụp đổ, thế giới chính thức bước vào thời kỳ tận thế.
Vấn đề nhiệt độ không khí vừa rồi chỉ trong chốc lát đã chuyển biến đúng lý hợp tình, Tiểu Uông cũng không thể tìm ra nơi nào không hợp logic, Hạ Tuy lại không cảm thấy ngoài ý muốn, vừa rồi lúc hắn vừa vào đây đã phát hiện, năng lực của thế giới trong mơ này so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn.
"Không, là nơi này đã tiến hóa rồi."
Tiểu Uông đã từng đi vào một lần, lại là người có năng lực quan sát suy luận, sau khi tỉnh táo lại cẩn thận suy nghĩ, đã phát hiện ra vấn đề này.
Có lẽ thế giới này, đồng thời vừa tiêu hao năng lượng của người cầm bút, vừa lấy đi năng lượng trong ý thức của những người đi vào giấc mơ để không ngừng hoàn thiện thế giới này.
Đây là thật sự muốn làm Thần Sáng thế hay sao?
Sắc mặc Hạ Tuy nghiêm trọng, lấy la bàn từ trong túi vải ra, dẫn khí độ nhập vào thiên trì của la bàn, khiến kim la bàn xoay chuyển muốn tìm được manh mối về những nguồn năng lượng bí ẩn.
Đáng tiếc rằng la bàn thường ngày luôn quyết đoán lại trở nên do dự, vừa xoay trái vừa xoay phải, cuối cùng xoay tròn liên tục, Hạ Tuy biết đây là bởi vì thế giới này là do một năng lượng bí ẩn xây dựng nên.