Chương 63
Editor: ThmaiD
Cố Vô Kế thấy Trình Già đã tỉnh táo trở lại, lập tức thở phào nhẹ nhõm: "Anh cuối cùng cũng tỉnh, may quá!"
Cho dù Trình Già có ghét hay hận tui đến mức nào đi chăng nữa, thanh tỉnh vẫn tốt hơn là bị kẻ xấu khống chế. Lại nói tiếp, Cố Vô Kế cảm thấy bản thân mình vẫn có khả năng tránh được một kiếp, hóa nguy thành an.
"Em......." Trình Già nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Cố Vô Kế, quả thực giận đến tím người, nhưng lại không muốn trực tiếp nhắc đến nụ hôn lúc trước, nếu làm như vậy thì khác gì gián tiếp nói cho Cố Vô Kế rằng hắn thực để ý đến nụ hôn đó, thực để ý đến Cố Vô Kế, và đã nỡ nảy sinh tình cảm đối với một người mà mình đáng lẽ ra phải ghét cay ghét đắng!
Trình Già ôm vẻ mặt âm trầm bay thẳng đến chỗ Cố Vô Kế, những sợi tơ màu máu theo chuyển động của hắn mà hóa thành tro tàn rồi tan biến vào trong không khí.
Dù sao khi thực hiện nghi thức hiến tế kia, Ninh đại sư đã bị Cố Vô Kế làm cho hấp hối tính mạng khó giữ, nên khi tỉnh táo trở lại, Trình Già tất nhiên là có thể dễ dàng phá hủy được đống tơ đỏ cắm trong cơ thể mình.
"Chuyện xảy ra hôm đó, em tốt nhất phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng." Trình Già cắn môi nói, hoàn toàn mất đi phong thái ung dung tự tại năm xưa, cho dù bị người tín nhiệm phản bội, Trình thiếu gia năm đó vẫn ngạo nghễ ngẩng cao đầu làm gì có chuyện thất thố như bây giờ.
Cố Vô Kế vội vàng đi đến đỡ lấy thân thể lung lay sắp đổ của Trình Gia, vừa vận dụng trị liệu thuật (may là Cố Vô Kế có trị liệu thuật chứ không thì Trình Gia còn phải nằm viện dài dài) vừa lên tiếng giải đáp những thắc mắc của Trình Già, biểu cảm trên mặt cậu lúc này phải nói là cực kỳ nghiêm túc.
"Mọi chuyện là như thế này. Vào lúc đó, để có thể trở về hiện thực, tôi đã làm ra chuyện xúc phạm đến thân thể của anh, tôi cảm thấy rất có lỗi, nhưng mong anh hiểu và bỏ quá cho. Để chứng minh sự thành tâm của mình tôi sẵn sàng chịu mọi hình thức bồi thường, chỉ cần đó là việc tôi có thể làm được."
Nhưng khi nghe xong lời xin lỗi thành khẩn của Cố Vô Kế, lệ quỷ đứng trước mặt cậu càng cảm thấy bực bội.
Khi còn sống, Trình Già chưa từng gặp phải vấn đề nào liên quan đến phương diện này, cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc khi chết đi bản thân mình sẽ đụng phải loại chuyện này, chỉ có thể nghĩ một đằng nói một nẻo: "Em có ý gì, em nói việc em làm hôm đó chỉ là xúc phạm đến thân thể của tôi....... Thế là hết rồi? Em nghĩ nó chỉ xúc phạm đến thân thể của tôi thôi sao? Không, không cảm thấy còn cái gì khác nữa à?!"
Vẻ mặt Cố Vô Kế vẫn vô cùng mờ mịt.
Trình Già thấy vậy quả thực tức đến nỗi hai tay run lên bần bật, lập tức cười lạnh một tiếng: "Được, được lắm! Em vừa nói là muốn bồi thường cho tôi đúng chứ? Thế thì hiện tại tôi muốn thân thể của em----"
Nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống không ngừng nghỉ.
Không sai, mặc dù bên trên đã xảy ra không ít chuyện, tưởng rất lâu nhưng trên thực tế mới trôi qua có hơn một phút, quỷ Anh bên kia đã xử lý xong đám quỷ hồn cấp thấp của Ninh đại sư, sau đó trực tiếp trở lại bên người Cố Vô Kế.
"Ông anh đang nói cái quái gì vậy?" Thiếu niên tuy mỉm cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trình Già lại lạnh lẽo đến cực điểm, sương đen đã bắt đầu tụ lại dưới chân rồi từ từ khuếch tán ra, khiến những quỷ hồn khác có mặt tại đây đều kinh hãi chạy trốn ra xa: "Muốn động vào đại ca ca, thì phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không đã chứ."
Lúc Trình Già nhìn về phía quỷ Anh, biểu cảm trên mặt không còn thất thố như khi nói chuyện với Cố Vô Kế nữa, chỉ dùng ánh mắt cao ngạo vô tình liếc thiếu niên đứng cạnh Cố Vô Kế một cái, tuy trên mặt vẫn lịch sự mỉm cười đáp lễ lại, nhưng đáy mắt lại tràn đầy khinh miệt, đủ để kích phát lửa giận của bất cứ ai: "Đây là ước định của hai chúng ta, không đến lượt một kẻ thứ ba xen mồm vào, mà trẻ con thì biết cái gì chứ, đi ra chỗ khác chơi đi! Thân là lệ quỷ thì phải biết, lệ quỷ rất coi trọng lời hứa, ai đã hứa hẹn với lệ quỷ điều gì thi bắt buộc phải thực hiện."
'Hai thanh bảo kiếm' sắc bén đã rút ra khỏi vỏ chỉ chờ cơ hội xông vào bem nhau thừa sống thiếu chết, bầu không khí trong biệt thự tức khắc trở nên vô cùng áp lực chạm phát là nổ. Về phía Ninh đại sư bên kia mồ hôi lạnh đã thấm ướt toàn thân, cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng của mình để bò ra phía cửa chính. Hắn lúc này trông cực kỳ chật vật, nếu trên người không có phù chú bảo hộ của gia tộc, thì hắn hiện tại có khi đã bị đám quỷ hồn tràn ngập oán khí kia xé ra thành trăm mảnh!
Nếu là ngày thường, Ninh đại sư khẳng định sẽ đem mấy quỷ hồn này nghiền ra thành tro để cho hả giận, nhưng tình huống hiện tại quá mức nguy hiểm, kẻ thù rình rập ở khắp mọi nơi, hắn bây giờ không rảnh để lo nghĩ nhiều, chỉ có thể tạm thời phong ấn đám quỷ hồn đang hội đồng mình lại, còn bản thân thì nhân cơ hội bỏ chạy.
Không chạy chẳng lẽ ở lại uýnh nhau với tên biến thái họ Cố kia à?! Đấy căn bản chính là đi tìm chết á!!
Trong suy nghĩ của Ninh đại sư, một kẻ có thể khiến cho hai lệ quỷ siêu cấp pờ rồ tranh giành tình cảm như Cố Vô Kế, hiển nhiên đã không thuộc phạm trù nhân loại bình thường.
Nhưng đương sự Cố Vô Kế của chúng ta lại hoàn toàn không cảm thấy việc hai Boss lệ quỷ ghét nhau ra mặt có liên quan đến vấn đề tranh giành tình cảm, đã thế cậu còn muốn làm cầu nối cho đôi lệ quỷ thêm gần nhau hơn, đương nhiên cậu càng tác hợp nhiệt tình thì đôi lệ quỷ lại càng ngứa mắt nhau hơn.
Trình Gia mơ mơ màng màng tỉnh lại, thứ đầu tiên chui vào mắt hắn chính là cảnh tượng Ninh đại sư cong đít bò ra phía cửa chính: "Hắn muốn chạy!"
Trình Gia còn chưa nói hết câu, từng đợt sương đen dày đặc chui ra từ những mảnh gương vỡ trên mặt đất bỗng lao vụt đến chỗ Ninh đại sư, trực tiếp bao hắn lại ở bên trong, không ai biết sương đen đã làm những gì trên cơ thể của Ninh đại sư, mà trong đó cứ không ngừng vang vọng ra những tiếng kêu la thảm thiết cùng với mấy lời xin tha đứt quãng.
Rốt cuộc lực lượng của Trình Già bây giờ vẫn đủ để tạo ra một bộ phận ảo giác xâm nhập vào não bộ của Ninh đại sư, khiến hắn được một lần tự thân trải nghiệm cảm giác bị tra tấn đến chết của những quỷ hồn chết oan trên tay mình.
Trình Già mỉm cười nhìn về phía quỷ Anh: "Ngại ghê, xem ra, em trai vẫn còn non và xanh lắm. Tên rác rưởi kia đã bị tôi xử lí mất tiêu rồi."
Thiếu niên nghe vậy tức khắc nổi giận đùng đùng, hai tròng mắt âm lãnh đến cực điểm, cười nhạo nói: "Không biết khi nãy kẻ nào suýt chút nữa trở thành tay sai của rác rưởi ấy nhỉ? Ông anh không cảm thấy bản thân mình là mối sỉ nhục của chúng lệ quỷ sao? Thân là lệ quỷ mà chẳng khác gì đám quỷ hồn cấp thấp ngoài kia, đều bị một gã nhân loại rác rưởi xoay như chong chóng, nếu tôi là ông anh thì tôi phải đi đào ngay một cái hố sâu trăm mét để chui xuống cho bớt nhục chứ đâu có thể mặt dày như ông anh, thấy người ta thiện lương thì khóc lóc ăn vạ như đúng rồi, làm như chính mình chịu ủy khuất lắm í! Tưởng làm như vậy là có thể chiếm được tiện nghi của đại ca ca sao?"
Trình Gia lúc này mới chú ý tới Tu La tràng trước mặt mình, không khỏi trợn mắt há mồm. Tuy đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp kia, nhưng cảm giác khủng bố mà đối phương mang đến lại không hề thua kém những quỷ hồn mà hắn đã từng đụng phải, khí tràng của đối phương dường như còn có thể câu lên nỗi sợ hãi trong tiềm thức của mỗi con người.
Người thiếu niên 'hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh' kia chắc chắn là lệ quỷ!
Tu La Tràng (修罗场) là một cụm từ dùng để miêu tả những chiến trường bi thảm, nhưng đặt trong đam mẽo thì có thể hiểu đơn giản là những màn đánh ghen máu lửa, những màn xé nhau để tranh giành người yêu của nhưng anh đẹp troai khoai to sáu múi, tình địch gặp nhau đỏ mắt, đấm nhau không trượt phát nào :)))
Chuyện quái gì vừa diễn ra vậy, tui mới chỉ hôn mê có một chút thôi mà, tại, tại sao sau khi tỉnh dậy số lượng lệ quỷ lại tăng lên gấp đôi thế này, đã thế bọn họ còn xé nhau túi bụi vì Cố đại sư nữa!
Lúc đầu Trình Gia có chút sửng sốt nhưng sau một hồi ngẫm nghĩ cẩn thận, tiểu thiếu gia lại cảm thấy đó là một chuyện đương nhiên không có gì phải bất ngờ cả, dù sao một người vừa ưu tú vừa hoàn mỹ như Cố đại sư, không được ai yêu thích thì mới là lạ, hơn nữa do tính chất công việc đặc thù, phải thường xuyên tiếp xúc với nhiều lệ quỷ khác nhau, mấy lệ quỷ đó có nhỡ sinh ra tình yêu vượt chủng tộc với Cố đại sư thì cũng chỉ là chuyện thường tình mà thôi, không thể trách bọn họ được, ai bảo Cố đại sư hoàn hảo quá làm chi!
Nhưng nói gì thì nói, từ xa xưa ông bà ta đã có câu 'nước phù sa không chảy ruộng ngoài', Trình Gia rất đồng ý với quan điểm trên, tiểu thiếu gia của chúng ta đương nhiên là theo phe ủng hộ ông chú trẻ nhà mình rồi, cố ưỡn người hướng về phía Trình Già lặng lẽ đề ra mấy chiêu hạ gục tình địch đặc sắc, ánh mắt lấp la lấp lánh mong chờ ông chú trẻ thành công ôm được mỹ nhân về nhà.
Trình Già lúc này bỗng nhiên cảm thấy thằng cháu hờ của mình nhìn thuận mắt hơn hẳn, còn khẽ gật đầu với đối phương một cái.
Chỉ tội nghiệp cho quỷ Anh phải đơn phương độc mã đối đầu cặp đôi kẻ xướng người họa nhà họ Trình, tức muốn chết nhưng biết làm sao bây giờ, ở nơi đất khách quê người thì tìm đâu ra đồng minh chứ, chỉ có thể dùng ánh mắt hình viên đạn ghim vào da thịt của hai kẻ đáng ghét kia, vào lúc hắn sắp không thể khống chế được nữa mà muốn bùng nổ, Cố Vô Kế đột nhiên đứng dậy.
"Mọi người đừng có cãi nhau nữa." Dưới con mắt tràn ngập sùng bái của Trình Gia, Cố Vô Kế thong thả len vào giữa chiến trường, quay người đối diện với quỷ Anh, còn không quên vươn tay xoa nhẹ đỉnh đầu của đối phương, làm hai bên má của quỷ Anh tức tốc đỏ bừng lên như hai quả cà chua chín rục.
"Anh biết em làm như vậy là vì suy nghĩ cho anh, anh cảm thấy rất vui về điều đó. Em đúng là đã lớn lên thật rồi, trở thành một đứa trẻ ngoan, chín chắn, biết lo nghĩ cho người khác."
Thiếu niên quả thực đã bị những lời đường mật của Cố Vô Kế dỗ dành thành công, vốn đang tức đến tóe khói thì đột nhiên dịu ngoan dễ bảo như một bé mèo con, làm ai nhìn vào cũng muốn vuốt ve, cưng nựng.
Sau đó Cố Vô Kế liền quay đầu sang phía Trình Già, mở miệng: "Trình tiên sinh, tôi rất xin lỗi vì những chuyện xảy ra vào ngày hôm đó. Dù bên ngoài ngài cố tỏ ra hung hăng dữ dằn, nhưng tôi biết trên thực tế ngài là một người cực kỳ ôn nhu...... Nếu ngài thật sự muốn dùng chung thân thể với tôi, thì cũng không phải là không thể......."
Thực hiển nhiên, Cố Vô Kế đã trực tiếp đem lời nói khi nãy của Trình Già hiểu thành việc đối phương muốn nhập vào thân thể của cậu. (Editor: Anh nghĩ đúng rồi đó! Người ta đúng là muốn 'nhập' vào thân thể anh thật, nhưng là 'nhập' theo một phương thức khác 'khăng khít' hơn cơ!!)
Quỷ Anh lúc này cũng không vì Cố Vô Kế nói như vậy với Trình Già mà kích động đến xù lông nữa, hắn chỉ ngoan ngoãn đứng một bên ôm chặt một bên cánh tay của Cố Vô Kế, cả người đều đắm chìm trong những lời khích lệ ngọt ngào của cậu, vui sướng đến quên cả trời đất, hơi đâu rảnh mà để tâm đến một kẻ thứ ba như Trình Già.
Trình Già lúc này mới ý thức được dạo gần đây mình đã bị cảm xúc chi phối quá nhiều, rõ ràng hắn mới chính là người bị hại mà! Lúc cưỡng hôn người ta thì vô cùng dứt khoát, đến khi người ta tìm đến đòi chịu trách nhiệm thì lại bảo chính mình là trai thẳng, thử hỏi xem có tức không chứ! Đúng là thứ badboy chết tiệt, lúc cần đến thì nhiệt tình như lửa, còn lúc chơi chán rồi liền trở mặt vô tình, lúc đó hắn đáng lẽ ra phải trực tiếp làm chết Cố Vô Kế luôn mới đúng.
Thế nhưng lúc này bên cạnh Cố Vô Kế lại lòi ra thêm một tên tình địch đáng ghét, Trình Già biết nếu bản thân mình không chịu thay đổi thái độ, chỉ sợ sẽ càng bị ghét bỏ thêm....... Con quỷ Anh kia đúng là ghê tởm đến cực điểm, tuổi thực có khi đã đến đầu trăm rồi mà cứ thích làm ba cái trò lố lăng, không những tự đắp nặn một vẻ ngoài non choẹt mà còn cố tỏ ra ngoan ngoãn đáng yêu để kéo gần khoảng cách với Cố Vô Kế nữa chứ! Hơi một tí là đòi vuốt tóc xoa đầu, tưởng bản thân mình là trẻ vị thành niên thật đó hở, mà trẻ vị thành niên thật cũng không có dẹo đến như thế đâu!
Nghĩ là như vậy nhưng Trình Già vẫn nở nụ cười đối với Cố Vô Kế: "Sao tôi có thể quá đáng như vậy được, đó chỉ là một lời nói lúc nóng giận mà thôi nên đừng coi nó là thật. Nếu em đã không cố ý, thì tôi sẽ không tiếp tục truy cứu nữa, chúng ta cứ đem chuyện này bỏ sang một bên đi."
Trình Gia không thể tìm được một từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc trong mình lúc này. Đổi là một người bình thường khác đặt trong cái Tu La tràng này, ít nhất cũng phải mất nửa cái mạng rồi lật luôn cả hai chiếc thuyền ấy chứ! Nhưng Cố đại sư thì khác, đứng trước cơn ghen lồng lộn của hai lệ quỷ đáng sợ, tâm thế vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí chỉ cần mở miệng nói mấy câu thôi là đã có thể tháo gỡ hết mọi ân oán rồi!
Đây có lẽ là điểm khác biệt sâu sắc nhất giữa Cố đại sư với những người bình thường khác!
Thời gian lúc này đã trôi đến giây cuối cùng của năm phút, đã đến lúc lệ quỷ bị triệu hoán ra phải quay trở lại thế giới của mình, cho dù thân thể đang dần trở nên trong suốt, quỷ Anh vẫn lưu luyến không muốn buông tay Cố Vô Kế ra, cứ như vậy hóa thành vô số điểm sáng rồi tan biến vào trong không khí.
Sau cuộc chia ly, Cố Vô Kế thuận tay siêu độ giúp mấy quỷ hồn đáng thương bên trong biệt thự, mấy quỷ hồn này sau khi được tận mắt chứng kiến cái chết thảm thiết của Ninh đại sư, oán khí đều tan đi gần hết, chúng lần lượt được Cố Vô Kế siêu độ thành công.
Chỉ còn chừa lại Hắc ảnh quỷ đứng chổng trơ ở một góc, lúc Cố Vô Kế muốn tiến đến hỏi, thì nó đột chui tọt vào cái rương gỗ trong tay của Trình Gia.
Nếu nó muốn ở lại, Cố Vô Kế cũng sẽ không cưỡng chế siêu độ, cậu rảo bước đến chỗ Trình gia chủ đang nằm hôn mê, ngồi xổm xuống đổ nước thuốc sám hối vào mồm ông ta, đây là đạo cụ cậu mua sẵn từ cửa hàng hệ thống để giải hận cho Trình Già, nước thuốc này sẽ khiến cho người uống phải sám hối bằng hết những tội lỗi của bản thân mình, nếu hiện tại không dùng thì về sau sẽ không còn cơ hội nữa.
Sau khi làm xong mấy chuyện này, Cố Vô Kế liền quay đầu nhìn về phía Trình Già, vào lúc cậu muốn mở miệng nói cái gì đó, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng vang lớn, ngay sau đó một đội cảnh sát cầm súng phá cửa xông vào bên trong, phía sau còn dẫn theo một nhóm phóng viên đến từ nhiều tờ báo khác nhau, hiện trường tức khắc trở nên vô cùng náo nhiệt.
Trình Gia: "......" Chuyện quái gì đang diễn ra vậy!
Thật ra cảnh sát khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này cũng phải ngây ngẩn hết cả người, bọn họ vốn dĩ nhận được cuộc điện thoại báo nguy của một tài xế taxi, hoài nghi nơi này là hang ổ của tên sát nhân hàng loạt chặt xác phanh thây ba cô gái trẻ trong khoảng thời gian trở lại đây, bởi vậy liền tức tốc dẫn đội tới.
Vừa mở cửa vào bọn họ liền nhìn thấy có không ít người nằm lê liệt ở trong đây, không khỏi khẩn trương đến cực điểm...... Không nghĩ tới xuất hiện trước mắt bọn họ bây giờ toàn là những người có độ nổi tiếng cao trong xã hội, kia còn không phải là minh tinh Cố Vô Kế sao? Bộ phim điện ảnh cậu ta đóng vẫn đang hot rần rần kia kìa, đi đâu cũng thấy có người đem ra bàn tán rôm rả. Trình gia nhị thiếu nằm bên kia thì càng không phải nói nữa rồi, cảnh sát ở khu này ai mà không biết mặt vị tổ tông này chứ. Về phần Trình gia chủ nằm chổng vó ở một góc..... Cũng là một nhân vật tai to mặt lớn thường xuyên xuất hiện trên tạp chí kinh tế - tài chính.
Còn Trình Già nhân lúc hỗn loạn đã kéo theo xác chết của Ninh đại sư biến mất...... Có lẽ là đã tiến vào thế giới trong gương.
Cách thức trang trí trong đây phải nói là vô cùng quỷ dị, mảnh gương vỡ cùng với những lá bùa rách nát rơi vãi đầy trên mặt đất, làm nơi này tràn ngập hơi thở mờ ám của một tổ chức tà giáo cực đoan chuyên làm những việc đi trái với đạo đức con người.
Lúc cảnh sát sắp phá cửa xông vào trong nháy mắt, Cố Vô Kế trực tiếp ngả mình vô lực nằm liệt xuống sofa, sắc mặt cậu lúc này tái nhợt lại vì kiệt sức, kết hợp với kỹ thuật diễn cao siêu, thoạt nhìn chẳng khác gì nạn nhân xấu số bị hung thủ bắt đến để giở trò đồi bại.
Trình Gia mặc dù đã được Cố Vô Kế dùng trị liệu thuật để bảo toàn tính mạng, nhưng dáng vẻ vẫn hết sức thê thảm, dù sao khi nãy tiểu thiếu gia đã bị Ninh đại sư dùng dao tàn phá không ít lần.
"Tôi, chúng tôi bị bắt cóc tới đây!" Trình Gia vội vàng mở miệng: "Tất, tất cả đều là âm mưu của bác cả, ông ta thế nhưng, thế nhưng......"
Ngay lúc này Trình gia chủ hôn mê trên mặt đất từ từ chuyển tỉnh, khi hắn nhìn thấy trước mặt mình là một mảnh người đen nghìn nghịt thì không khỏi sửng sốt, đang định mở miệng biện giải để thoát tội, không hiểu tại sao khi nhớ lại những tội lỗi mà mình đã gây ra, trong lòng liền sinh ra một nỗi hối hận mãnh liệt, trong lúc nhất thời nước mắt nước mũi chảy ra tùm lum.
Những người khác đều bị vẻ ngoài tang thương của Trình gia chủ làm cho sửng sốt, chẳng lẽ nơi này vừa xảy ra vụ án bắt cóc tống tiền gì đó, mà Trình gia chủ đã phải phải chịu những cuộc tra tấn dã man tàn độc của bọn bắt cóc.
---------------
Editor: Chương sau vào pb mới nhé!