Giáo viên chủ nhiệm Del đã dẫn đầu xuống một trong những con đường. Con đường họ đi có vẻ khá rộng và bằng phẳng. Rõ ràng con đường này do con người khởi công nên và có vẻ như các phương tiện lớn sẽ thỉnh thoảng đi qua con đường này.
Bởi vì con đường này ban đầu dành cho các phương tiện giao thông lớn, các học viên không được tập trung lại để đi xuống con đường trong một lần mà có thể trải ra và đứng cách xa nhau mà đi.
Fex đang đi bên cạnh Quinn hít một hơi thật sâu không khí trong lành. "Bây giờ đây, đây là những gì tôi gọi là khác nhau." Cậu ta nở một nụ cười toe toét trêи khuôn mặt khi tiếp tục nhìn xung quanh cây xanh rộng lớn bao quanh họ.
Trong khi hai người họ đang đi dạo, Quinn coi đây là cơ hội để hỏi cậu ta một vài câu hỏi. Fex đã quyết định rằng Quinn luôn ở trêи trái đất. Một Ma cà rồng đã không trở về nhà, vì vậy cậu ta nghĩ việc thể hiện sự quan tâm là điều đương nhiên.
"Vậy trở về nhà, không có chuyện này sao?" Quinn hỏi, thêm từ nhà để cố làm cho nó nghe tự nhiên hơn.
"Không, so với trái đất, và những hành tinh với tất cả các màu sắc tươi sáng này, quê nhà của chúng ta không có gì cả." Fex rêи rỉ.
"Khi tái định cư, họ đã quyết định chọn một nơi hầu như là tối tăm, nhưng họ cũng cần một bầu không khí mà họ vẫn có thể sống trong đó. Họ đã tìm thấy một nơi hoàn hảo cho Ma cà rồng, nhưng tôi không biết tại sao, nhưng nó luôn cảm thấy kỳ lạ với tôi."
Những lời mà Fex nói vừa rồi đã khẳng định một vài điều với Quinn. Ma cà rồng thực sự không còn ở trêи trái đất như khi người đàn ông tóc vàng là Ma cà rồng. Vào một thời điểm nào đó, họ đã chuyển đến một hành tinh khác.
Giờ đây, Quinn thậm chí còn bối rối hơn về việc làm thế nào mà bố mẹ cậu lại có được quyển sách.
“Đừng lo, nếu cậu và tôi quay lại nơi này, tôi sẽ cho cậu một chuyến du lịch hoành tráng,” Fex trả lời. "Vậy Quinn, bây giờ cậu đã hỏi tôi một câu hỏi để tôi hỏi cậu một câu. Cậu lấy dị năng bóng tối của mình từ đâu?"
Nghe những lời này, Quinn nghĩ lại cách hệ thống đã đề cập để không nói cho ai biết về dị năng bóng tối, vì nó có ý nghĩa quan trọng đối với Ma cà rồng.
"Chỉ cần nói với cậu ấy rằng bạn không được phép nói, điều đó là đủ cho bây giờ." Hệ thống cho biết.
"Tôi e rằng tôi không được sự cho phép từ thủ lĩnh của tôi về việc nói với cậu chuyện đó," Quinn trả lời.
Fex tặc lưỡi và đặt tay sau đầu.
"Biết ngay mà, nhưng dị năng bóng tối thực sự tuyệt vời."
Khi tiếp tục đi xuống con đường, họ nhận thấy có rất nhiều loại cây trông rất lạ. Ít nhất thì chúng không giống với bất cứ thứ gì trêи trái đất. Một cây có hình dạng giống chữ S và có kϊƈɦ thước tương đương với cơ thể người. Trêи đó có một số hoa văn giống như chiếc nhẫn màu xanh nhạt.
Các học viên khác nhìn thấy điều này đã rút máy quét của họ ra và cố gắng thu thập một số thông tin trêи đó, nhưng giống như Fay đã nói. Máy quét hiện không hoạt động. Dường như tất cả chúng đều được liên kết với một thiết bị mà giáo viên chủ nhiệm đang sử dụng.
Chỉ khi thầy ấy kϊƈɦ hoạt thiết bị của mình thì các học viên khác mới có thể sử dụng máy quét của họ.
Mặc dù những người khác không thể lấy bất kỳ thông tin nào từ nó, nhưng người khác có thể.
Quinn đi đến cái cây này để xem liệu cậu có thể làm được không, có một kỹ năng mà cậu có có thể thực hiện.
u003c Quan sát u003c
u003c Cây phát triển vòng xanh u003c
u003c Một loại cây có thể được sử dụng để tăng kɧօáϊ cảm đáng kể ở vùng dưới cho cả nam và nữ u003c
"Này, Quinn, có chuyện gì với mặt cậu vậy?" Vorden hỏi khi thấy Quinn hơi đỏ mặt. "Có phải là hơi nóng, nếu cần nghỉ ngơi, chúng ta có thể bắt đầu đi dạo phía sau đoàn."
“Không, đừng lo lắng, tớ không sao,” Quinn trả lời khi cậu nhanh chóng tiếp tục.
Khi họ bước đi, Quinn quyết định sử dụng kỹ năng kiểm tra của mình trêи mọi thứ mới mà cậu có thể nhìn thấy. Đó là một cơ hội tuyệt vời để cậu cố gắng lên cấp một lần nữa. Vẫn có những lúc kỹ năng quan sất không thể cung cấp cho cậu thông tin và khi ở trêи hành tinh cổng đỏ, nó là một phao cứu sinh và thậm chí cho phép cậu có được dị năng bóng tối đã bị khóa trong kho lưu trữ.
Quinn đã nhiều lần thử sử dụng kỹ năng quan sát trêи một vật dụng cơ bản như bút. Nhưng sau khoảng 1000 lần thử và không có kết quả. Có vẻ như kỹ năng quan sát cần được sử dụng trêи các vật phẩm mới để có thể lên cấp một lần nữa.
Con đường mà các học viên đã đi đã bắt đầu kết thúc, và bây giờ bùn đã biến thành những chiếc lá dày và những cây xanh ngắn.
Tốc độ của học viên đã chậm lại. Bây giờ với mỗi bước đi, họ phải cẩn thận khi đặt chân xuống. Có một số rễ cây ẩn bên dưới những chiếc lá và thỉnh thoảng một học viên sẽ bị bắt tại chỗ.
"Một con quái thú!" Một học viên đã khóc. "Một con thú đã quấn tôi quanh chân." Đồng đội của cậu học viên ở gần đó đã nhanh chóng nhảy lại và rút vũ khí.
Nhưng một lúc sau, cậu học viên bình tĩnh lại và khi nhìn lên các bạn của mình, cậu ta gần như quá xấu hổ để nói những gì đã xảy ra.
"Xin lỗi, báo động giả, đó chỉ là một dây mây trêи cây." Cậu học viên nói, cười khúc khích đầy lo lắng.
Một trong những học viên trong nhóm của cậu ta đã tát vào lưng cậu ta và họ tiếp tục đi về phía trước.
“Đây hẳn là một vị trí tốt,” Del nói khi đặt tấm chắn lớn của mình xuống sàn.
Khu vực họ đang ở bây giờ khá rộng mở. Không có nhiều cây cối và dây leo và nó khá tự do cho phép họ nhìn thấy những gì đang đến từ mọi hướng khác nhau.
"Học viên không được đi quá hai trăm mét từ vị trí này. Nếu bạn làm vậy, máy quét của bạn sẽ phát ra tiếng ping cho biết chúng sẽ không hoạt động nữa." Del giải thích. "Đối với mỗi loại thực vật mới được phát hiện, bạn sẽ nhận được 5 điểm, đối với mỗi lần phát hiện ra quái thú mới là 20 điểm. Xin hãy nhớ đây không phải là thử nghiệm săn bắn, không cần bạn phải giết quái thú.”
"Tuy nhiên, bất cứ thứ gì từ cấp độ trung cấp trở xuống, bạn có thể cố gắng hết sức để chống lại chúng nếu muốn nhưng bất kỳ lần tiêu diệt nào sẽ không được thưởng điểm. Tuy nhiên, bạn cũng có thể giữ viên tinh thể để sử dụng trong tương lai.”
"Được rồi, máy quét của bạn hiện đã được bật!"
Cùng lúc đó, từng chiếc máy quét phát ra âm thanh đinh tai nhức óc và các học viên lao đi tất cả các hướng khác nhau. Tất cả ngoại trừ nhóm của Quinn.
"Hắc, các cậu làm sao vậy?" Cia phàn nàn, "Đi thôi, các cậu không muốn điểm cao sao?"
Trước đây, Erin luôn là người luôn nỗ lực hết mình để đạt điểm cao nhất, nhưng không có cô ấy ở đây, mọi chuyện sẽ khác.
"Làm thôi nào." Layla nói: "Hãy đứng đầu vì Erin."
Quinn thích ý tưởng đó. Cậu lao vào một khu vực của riêng mình cùng với Peter và những người còn lại.
Họ đã tách ra một chút và khi họ tìm thấy điều gì đó thú vị, họ sẽ hét lên để Peter đến và xem xét món đồ đó.
"Ở đây!" Layla hét lên khi phát hiện ra một loại cây kỳ lạ giống như một con bạch tuộc.
Peter lao tới, ngay cả khi mang theo chiếc túi của mình, tốc độ của cậu ta là rất nhanh. Sử dụng máy quét, cậu ta có thể nhìn thấy cây và bây giờ tất cả những gì cậu ta cần làm là nhấn vào nút màu đỏ trêи máy quét để bắt đầu xử lý, nhưng ngay lúc đó.
Cậu ta cảm thấy có thứ gì đó đâm vào hông mình, khiến cậu ta ngã xuống đất.
"Chậm quá." Học viên nói.
"Rõ ràng cố ý!" Layla phàn nàn khi thấy Peter rõ ràng đã bị đâm vào.
Sau đó, học viên nhanh chóng lấy máy quét của mình ra và nhấn vào nút màu đỏ. Sau một lúc chờ đợi, một âm thanh ding đã được nghe thấy.
Nếu cái cây chưa được quét trước đó và đội của họ đã thành công trong việc lấy điểm, thì sẽ có một âm thanh ding tương tự được phát ra.
Nếu mục tiêu đã được quét, thay vào đó, dấu x lớn màu đỏ sẽ xuất hiện trêи máy quét với âm thanh báo lỗi.
Điều này có nghĩa là cây mà học viên vừa quét là một khám phá mới và họ đã giành được năm điểm.
Khi Peter từ từ đứng dậy khỏi mặt đất, cậu ta bắt đầu đi tới chỗ cậu học viên.
****
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!