Đó là một buổi sáng sớm đối với các học viên ở căn cứ quân sự số hai, và mặc dù vẫn chưa đến giờ ăn sáng của các học viên. Một người đã thức dậy sớm trước những người khác.
"Được rồi, chỉ cần chắc chắn rằng mình có mọi thứ?" Layla vừa nói vừa từ từ hít vào thở ra.
Trêи tay cô ấy cầm một chiếc phong bì màu trắng. Trong khi cầm nó, một đôi găng tay dùng một lần cũng đã được đeo. Cô ấy đã lặp đi lặp lại những bước này nhiều lần trong đầu và đã làm mọi thứ để không thể truy tìm lại cô ấy.
Cô cảm nhạnh xung quanh phong bì chắc chắn rằng thanh nano ở bên trong. "Mình có chắc rằng mình muốn làm điều này?" Layla nói một mình, "Mọi thứ mình sẽ làm đều trái với quy định, và nếu mình bị bắt, mình thậm chí không nghĩ rằng mẹ mình có thể kéo mình ra khỏi vụ này."
Lúc này, cô ấy đứng bên ngoài tầng ba khu ký túc xá nam sinh, hay còn gọi là khu VIP dành cho nam sinh. Khi cô ấy tiến lên một bước, cô ấy nhanh chóng quay lại và bắt đầu đi trở lại, và sau đó sau hai bước - cô ấy lại dừng lại.
"Mình phải ... nếu không làm gì cho họ ... Quinn và mọi người sẽ chết ở đó, và nếu mình không làm vậy, ai biết được điều gì sẽ xảy ra với Quinn." Cô ấy lắc đầu dữ dội và sau đó một lần nữa quay trở lại khu vực VIP.
Sau khi bước vào, cô nhớ kiểm tra các sảnh, cô cũng kiểm tra các phòng và khu vực khác để xem có ai ra ngoài không. Mặc dù bây giờ là sáng sớm và hầu hết học viên sẽ không thức dậy vào lúc này, nhưng cô vẫn cần phải đảm bảo.
Sau khi đặt phong bì trắng trêи sàn ngay bên ngoài một trong các cánh cửa. Cô lùi về phía lối ra của hành lang ngay cầu thang. "Không quay đầu lại bây giờ."
Sử dụng dị năng của mình, cô ấy đẩy chiếc phong bì vào bên dưới cánh cửa và nó giờ đã nằm ở phía bên kia. Sau đó, cô ấy nhanh chóng chạy xuống cầu thang về phòng của mình.
****
Cho đến nay, đối với tất cả mọi người, đó là một ngày bình thường. Họ ăn thức ăn buổi sáng như thường lệ và sau đó đến lớp chủ nhiệm buổi sáng. Bây giờ là giờ ăn trưa, thường là ngay trước giờ học chiến đấu, và vào lúc đó trong khi Vorden, Quinn và Peter đang ở bên ngoài, Quinn đã nhận được một ping trêи đồng hồ của cậu ấy.
* Ding
"Một tin nhắn thoại?" Quinn nói.
“Đầu tiên, nếu cậu đang nghe tin nhắn này, hãy đảm bảo rằng không có ai không đáng để cậu tin tưởng ở xung quanh cậu, tớ sẽ cho cậu vài giây để quyết định và làm điều gì đó trước khi tớ tiếp tục,” Logan nói.
Quinn nhìn xung quanh và các chàng trai đang ở bên ngoài trêи một chiếc ghế dài, Vorden và Peter sau đó túm tụm quanh Quinn để nghe tin nhắn rõ hơn và cũng đảm bảo rằng không có ai đến gần và nếu ai đó làm vậy thì họ sẽ nhanh chóng dừng tin nhắn lại.
"Tốt," Tin nhắn nói khi nó tiếp tục phát. "Tớ đã nhận được một số thông tin thú vị và nó liên quan đến Peter và vấn đề nhỏ của cậu. Tớ đề nghị cậu tập hợp tất cả những người biết về Peter thực sự là gì và đưa họ đến phòng của tớ. Bởi vì chúng ta sẽ cần sự giúp đỡ của mọi người về việc này để thoát ra khỏi mớ hỗn độn này . Ồ, và nếu cậu có thể mang cho tớ một chiếc bánh sandwich từ một trong những máy bán hàng tự động thì tốt. Tất nhiên, cậu không cần phải làm điều này, nhưng nó sẽ tốt cho trí não của tớ và giúp tớ suy nghĩ tốt hơn. "
Mặc dù giọng điệu của tin nhắn có vẻ không khẩn trương lắm, nhưng Quinn biết rằng nếu Logan bắt đầu liên lạc với cậu và yêu cầu đưa mọi người vào phòng của cậu ấy, đó là một vấn đề lớn.
Logan ngay từ đầu đã không thích mọi người vào phòng mình.
Vì cậu ấy sợ rằng mọi người có thể đánh cắp ý tưởng của cậu ấy cho những phát minh mới trong tương lai của cậu ấy, hoặc thậm chí phá hủy bất cứ thứ gì cậu ấy đang làm. Vì vậy, Quinn biết rằng đây là một vấn đề lớn.
“Các cậu đã nghe thấy cậu ấy rồi, Các cậu thông báo cho các cô gái và đưa họ đến phòng của Logan,” Quinn nói khi nhìn Vorden. "Peter, tốt nhất là cậu nên đi cùng Vorden."
"Ngài định làm gì, thưa ngài?" Peter hỏi.
“Tớ cần lấy cái bánh sandwich đó,” Quinn trả lời.
Cả nhóm đã tách ra và Vorden và Peter đi đón hai cô gái.
Tuy nhiên, Quinn không chỉ làm vậy để cậu có thể lấy một chiếc bánh sandwich, cậu thực sự đi tìm Fex. Với cái mũi của mình, sẽ không khó để tìm thấy cậu ta, và cậu biết rằng nếu cậu thông báo cho Vorden về điều này, cậu ấy sẽ phản đối nó.
Nhưng nếu đó là điều gì đó liên quan đến Peter, cậu chắc chắn Fex sẽ giúp đỡ.
Các cô gái cùng với Vorden và Peter đang kiên nhẫn chờ đợi bên trong phòng của Logan. Các chàng trai khá bình tĩnh, trong khi Erin đang gõ chân cô ấy đi và về. Gần đây, cô ấy đã sử dụng tất cả thời gian rảnh rỗi của mình để luyện kiếm kỹ năng của mình, nhưng cô ấy vẫn không thể đạt được kết quả như khi cô ấy đã làm trêи mái nhà ngày hôm đó.
Ở đây dường như chỉ là một sự lãng phí thời gian của cô ấy.
Trong khi Layla đang đứng cạnh cô ấy cảm thấy một cảm giác sôi sục kinh khủng trong bụng. Tim cô ấy đập thình thịch đến mức tưởng chừng như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
"Cậu không thể nói cho chúng tôi biết đây là về vấn đề gì sao?" Erin bực bội nói.
"Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng," Logan trả lời khi ngồi trêи ghế. Cậu ấy hiện đang chơi với một khối Rubix phong cách hình thang làm từ kim loại. Bên trong sử dụng các bộ kϊƈɦ hoạt nhỏ để xoắn và xoay hình dạng theo nhiều hướng khác nhau. Điều này làm cho nó cứng hơn nhiều lần so với một khối Rubix tiêu chuẩn. Mỗi khi cậu ta dịch chuyển một trong các mảnh, một âm thanh cơ học lớn sẽ được tạo ra.
“Và tôi không muốn phải tự mình lặp lại một lần nữa,” Logan nói khi cậu tiếp tục lộn xộn.
Căn phòng im lặng và thứ duy nhất có thể nghe thấy là những âm thanh chuyển động khi Logan đang chơi với món đồ cơ khí. Họ chờ đợi và chờ đợi.
*Cạch
*Cạch
"Cậu bỏ khối lập phương chết tiệt đó đi!" Erin hét lên, "Trước khi tôi nổi điên lên …."
Ngay sau đó tiếng cửa vang lên.
“Có vẻ như họ đang ở đây,” Logan nói khi đặt khối lập phương xuống sàn.
Quinn bước vào đầu tiên và ngay sau cậu là Fex. Ngay khi Erin nhìn thấy điều này, cô ấy lập tức lùi lại.
"Quinn, cậu ta làm cái quái gì ở đây vậy ?!" Vorden hét lên.
“Chờ đã, tớ là người yêu cầu cậu ấy đến đây,” Quinn nói. "Nếu đó là điều gì đó liên quan đến Peter hoặc Ma cà rồng, thì cậu ấy sẽ là một người giúp đỡ được rất nhiều. Hãy nhớ rằng cậu ấy đã giúp chúng ta lần trước và cậu ấy luôn làm đúng với lời nói của mình."
"Nhìn tôi có thể nói là tôi không muốn ở đây." Fex nói: "Nếu cậu thực sự muốn tôi đi, muốn tôi sẽ đi."
“Không, hãy ở lại,” Logan nói. "Quinn nói đúng, vấn đề này rất nghiêm trọng và tôi tin rằng cậu sẽ giúp đỡ rất nhiều."
Vì Logan là người đã nói điều đó và mời họ đến đây, những người khác cảm thấy ít nhất họ cần phải nghe Logan nói trước khi họ quyết định xem cậu ta có cần tham gia hay không.
"Được rồi, nhưng trước khi chúng ta bắt đầu, tôi tin rằng Quinn cậu có thứ gì đó cho tôi?" Logan hỏi khi cậu chìa tay ra, "Bánh mì của tôi?"
"Oh!"
Quinn sau đó ném chiếc bánh sandwich đã đóng gói cho Logan khi một cánh tay máy bay lên không trung và nắm lấy nó. Mở gói nó cho cậu ấy và cho cậu ấy ăn. Tất cả họ ngồi đó và xem Logan ăn bánh sandwich và khi cậu ấy làm xong. Cậu ấy quay sang máy tính của mình.
"Chúng ta hãy bắt đầu!"
*****
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!