Ánh nắng mặt trời buổi chiều xuyên qua cửa kính rộng mở của ban công, chiếu sáng một màu vàng ấm áp khắp căn phòng, Tô Tinh Dã dựa vào sô pha, ngẩng đầu lên khỏi màn hình di động, nhìn thoáng qua Thẩm Vọng Tân đang đứng bên ngoài ban công gọi điện thoại. Anh mặc áo sơ mi màu trắng, đứng trong ánh nắng vàng rực rỡ mang theo một sự dịu dàng khó nói thành lời. Lúc này, anh đang khẽ cúi đầu, dáng vẻ chăm chú nghe người đầu dây bên kia nói chuyện.

Mà Thẩm Vọng Tân luôn nhạy bén với ánh mắt của người khác đang ở bên ngoài ban công, khi phát hiện ra thì liền ngẩng đầu nhìn về phía cô, đối diện với ánh mắt của cô, đôi mắt vốn dịu dàng nay càng dịu dàng hơn, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm nồng đượm, Tô Tinh Dã nhìn thẳng cũng ngây ngẩn cả người.

"Vọng Tân?" Lôi Quân ở đầu dây bên kia không nghe được Thẩm Vọng Tân trả lời thì gọi một tiếng.

Thẩm Vọng Tân hoàn hồn lại, tối hôm qua anh trở về vội vàng, cũng không kịp nói với anh ấy một tiếng, anh trả lời lại: "Ừm, em đây.”

"Chuyện anh vừa nói với cậu, cậu có nghe không vậy?" Lôi Quân hỏi.

Vừa rồi Lôi Quân nói với anh chuyện của Cao Tu lúc trước. Thật ra anh đã biết chuyện này rồi, biết được từ trong miệng Đạo diễn Hạ mấy ngày trước. Lúc anh nghe được còn rất kinh ngạc, xảy ra hồi tháng ba nhưng đến tháng bảy anh mới biết.

"Nghe được rồi, chuyện này mấy ngày trước Đạo diễn Hạ đã nói với em rồi."

"Đúng rồi, vậy cậu có biết là cậu có một fan lớn không?"

"Cái gì fan lớn?" Thẩm Vọng Tân cũng không thường hay lướt mạng cho nên thật đúng là không hiểu rõ lắm.

"Là ID weibo tên là ‘Tinh Tinh muốn gả cho anh trai’ kia đó." Sau khi dừng lại, anh ấy lại bổ sung thêm một câu, "Hình như trong fanclub của cậu còn có một người xưng là ‘Chị gái có tiền’ nữa.”

Khi Lôi Quân nói đến ID weibo, Thẩm Vọng Tân thật đúng là không nhớ tới, đến lúc nhắc tới ‘Chị gái có tiền’ thì lúc này anh mới có một chút ấn tượng, “Đã từng nghe qua, sao vậy?”

Lôi Quân nói chuyện ‘Chị gái có tiền’ với Thẩm Vọng Tân, suy nghĩ một chút, lại nói: "Không biết vì sao, anh luôn hoài nghi fan này của cậu hình như là người trong giới.”

Cũng không thể trách tại sao Lôi Quân lại hoài nghi như vậy, dù sao thì chân tướng chuyện Cao Tu thất hứa với đoàn làm phim, ngoại trừ người của hai đoàn đội bên cạnh bọn họ và một vài người trong giới ra thì người ngoài giới không có khả năng biết được, cho nên phạm vi đã bị thu hẹp lại. Fan hâm mộ của Thẩm Vọng Tân, người trong giới, Lôi Quân thật sự không nghĩ ra được là ai. Sau đó, đại khái là vì chủ tài khoản này muốn ra vòng* cho nên không ít người bắt đầu muốn đào cô về. Đương nhiên Lôi Quân cũng muốn bảo vệ cô, chỉ là anh ấy cũng không nghĩ tới người ta căn bản là không cần mình bảo vệ, vì bằng chứng là những người kia đào đến rụng hết cả tóc cũng không bới ra được một chút dấu vết nào cả.

*Ra vòng: ngôn ngữ mạng, thường được fan dùng để chỉ một người/một vị minh tinh bỗng nhiên tăng độ nổi tiếng, không chỉ nổi trong fandom của mình nữa mà biến thành Nhân vật công chúng chân chính.

Sau khi chuyện này đi qua, cô cũng không có một chút ý định khiêm tốn nào, dưới sự dẫn đầu của cô, các fan già trẻ gái trai đều bắt đầu theo cô làm công việc tình nguyện, chấm điểm chị đứng đánh đầu, fan giống như có lực củng cố, hai tai không nghe thấy ngoài cửa sổ, một lòng một lòng làm sự nghiệp, cho nên muốn nói mấy tháng nay Thẩm Vọng Tân vẫn có thể duy trì nhiệt độ tăng lên liên tục.

"Cậu có đoán ra là ai không?" Lôi Quân hỏi anh.

Thẩm Vọng Tân hơi nhíu mày, "Thật sự là đoán không ra.”

Nghe anh nói như vậy, Lôi Quân cũng không hỏi thêm, thế nên cũng không tiếp tục nói về đề tài này nữa, "Đúng rồi, fan cũng không biết chuyện cậu về nước. Lát nữa có rảnh thì nhớ đăng weibo một chút.”

Thế là nửa giờ sau, những fan hâm mộ đang tập trung gây dựng sự nghiệp phát hiện ra, chính chủ nhà mình biến mất bốn tháng ròng rã đã cập nhật một trạng thái mới trên weibo, phúc lợi vẫn là ảnh selfie đã lâu rồi không thấy chụp, lập tức kích động điên cuồng, bên dưới bài đăng weibo đạt chục ngàn bình luận với tốc độ ánh sáng, dưới sự điều hành của đoàn đội, nhiệt độ tăng vọt.

Bốn tháng không xuất hiện cũng không thể hạ xuống độ hot của anh, bây giờ trở lại tầm mắt của công chúng, giải Bách Hoa mấy ngày sau sẽ tiến hành lễ trao giải, nếu anh thật sự có thể giành được giải thưởng nam chính xuất sắc nhất, sau này muốn đánh bại độ hot của anh là hoàn toàn không có khả năng. Mặc dù gia đình anh không muốn nhưng họ cũng phải thừa nhận rằng Thẩm Vọng Tân đã hoàn toàn đứng vững trong giới.

***

Hiện tại, điều đáng chú ý nhất chính là giải thưởng Bách Hoa vào ngày 21 tháng 7, lễ trao giải được tổ chức ngay tại Bắc Kinh, bảy giờ tối chính thức khai mạc. Mối quan hệ của hai người đã không còn là bí mật trong đoàn đội của họ, lại thêm hai người buổi tối còn phải cùng nhau đi thảm đỏ, cho nên đoàn đội hai bên ngầm hiểu lẫn nhau, dành nhiều tâm tư cho trang phục và tạo hình của hai người. Thế cho nên khi hai người đặt chân lên thảm đỏ, fan hâm mộ có mặt ở hiện trường la hét mất kiểm soát.

Một người mặc âu phục, một người mặc lễ phục lụa màu trắng, theo lý mà nói, chuyện này cũng không có gì kinh ngạc, dù sao trong giới phối hợp như vậy cũng không phải hiếm thấy, mà vấn đề là, hoa văn thêu ở cổ áo của Thẩm Vọng Tân rất giống với hoa văn thêu bên hông Tô Tinh Dã, bốn bỏ năm lên, có thể coi là giống nhau như đúc.

"A a a a a a a! Tạo hình hôm nay quá xuất sắc!!!”

"Cmn!! Đồ đôi!! Đồ đôi!!!”

"Tôi phát điên! Tôi phát điên mất!!!”

“......”

Hai người là cùng một bộ phim tham gia lễ trao giải Bách Hoa, cho nên chỗ ngồi của hai người gần sát nhau, lễ trao giải được phát sóng trực tiếp, ống kính cần phải được chia ra nhiều nơi, sẽ không rơi trên người của một nghệ sĩ nào đó quá lâu, cho nên khi màn ảnh không quay đến hai người họ thì fan của bọn họ cũng sẽ không càn quét bình luận trên màn hình.

Lễ phục của Tô Tinh Dã hôm nay có hơi dài nên sau khi ngồi xuống thì sẽ chạm đến mặt đất, Thẩm Vọng Tân khom lưng đưa tay xếp gọn váy của cô vào bên trong, mà một màn này vừa vặn bị ống kính quay trúng, tuy rằng chỉ ngắn ngủi vài giây, nhưng fan hâm mộ tinh mắt vẫn luôn chú ý tới.

- --Cmn! Tôi có nhìn lầm không vậy? Anh trai đang sửa váy giúp Tinh Tinh đấy à?

- --Tại sao tôi lại cảm thấy hành động sửa váy của anh ấy lại tự nhiên đến vậy chớ!

Thẩm Vọng Tân giúp cô thu váy gọn lại xong mới ngồi thẳng lại, Tô Tinh Dã cười vô cùng ngọt ngào.

Lương Ý Châu cũng là một trong những ứng cử viên cho giải thưởng Nam chính xuất sắc nhất của Bách Hoa năm nay, cho nên vị trí của anh ấy và Thẩm Vọng Tân ở sát bên nhau. Sau khi vào hội trường, anh ấy đã tìm được chỗ ngồi dưới sự hướng dẫn của nhân viên. Thật ra Lương Ý Châu sau khi vào đã chú ý tới hai người ở trước mặt. Dù là Thẩm Vọng Tân hay Tô Tinh Dã cũng đều là người quen, anh ấy cũng đã từng hợp tác với Tô Tinh Dã, về phần Trầm Vọng Tân, các danh sách lớn đề cử giải thưởng đều có thể nhìn thấy tên bọn họ dính chặt với nhau, lại còn người đại diện của anh ấy suốt ngày ngày lẩm bẩm, tai anh ấy cũng sắp mọc kén đến nơi rồi.

Lương Ý Châu nhìn người đàn ông mặc âu phục, mang giày da ở trước mặt, dáng người thẳng tắp, lãng nguyệt thanh hoa*, lộ ra sự chững chạc được mài dũa theo thời gian, khẽ gật đầu chào anh, “Xin chào.”

*rực rỡ thanh khiết

Đương nhiên Thẩm Vọng Tân cũng biết Lương Ý Châu, vì thế lễ phép mỉm cười đáp lại với anh ấy, "Xin chào.”

Sự tương tác trong cùng khung hình của hai người được ghi lại trực tiếp làm người hâm mộ phát cuồng.

- --Trời ạ! Người đẹp ở chung một khung hình! Giá trị nhan sắc của hai người đàn ông này quả thực quá tuyệt vời!

- --Bản mệnh và đầu tường* của tui! Cmn cmn cmn! Tui chết mất!!

*Bản mệnh và đầu tường: bản mệnh là thần tượng mình yêu thích nhất, trừ bản mệnh ra thì còn có thần tượng mình có một chút hảo cảm gọi là đầu tường

Sau khi chào hỏi Thẩm Vọng Tân xong, lúc này Lương Ý Châu mới nhìn về phía Tô Tinh Dã, so với nụ cười thương mại trước đó, mắt thường cũng có thể thấy được anh ấy trở nên vui vẻ hơn, "Tinh Dã, đã lâu không gặp.”

Tô Tinh Dã mỉm cười, "Ừm, đã lâu không gặp.”

Trước khi lễ trao giải chính thức bắt đầu, bọn họ câu được câu chăng mà trò chuyện, bởi vì đã từng hợp tác qua, Lương Ý Châu đương nhiên cũng khá quen thuộc với Tô Tinh Dã, cho nên nói chuyện với cô cũng sẽ tương đối nhiều, đến mức anh ấy có hơi không khống chế được biểu cảm, bắt đầu vui vẻ đến mặt mày sáng lên. Tô Tinh Dã hiển nhiên đã quen với trạng thái này, bởi vì mấy tháng trước họ hợp tác chung, trạng thái của anh ấy vẫn luôn như vậy.

Ngoài người xem video, khán giả xem trực tiếp cũng nhìn thấy thân thể Lương Ý Châu không ngừng nghiêng qua, mơ hồ có chút lướt qua Thẩm Vọng Tân để nói chuyện với Tô Tinh Dã, mà Thẩm Vọng Tân thì hơi nghiêng đầu nhìn anh ấy, ừm... Bầu không khí kia có chút vi diệu khó nói thành lời.

Thật ra, Thuyền Buồm Nhỏ của nhà Lương Ý Châu cũng có chút kinh ngạc, các cô ấy đương nhiên là rất hiểu biết anh nhà mình, từ hình tượng này có thể biết được, anh ấy và Tô Tinh Dã lần này hợp tác chắc là rất vui vẻ, bằng không thì anh ấy cũng sẽ không nhiệt tình đến vậy.

- --Ha ha ha ha ha các chị em, tôi cảm nhận được sát khí.

- --Cô không cô đơn, tôi cười đến phát điên rồi, đây là tình cảm ngược luyến sâu đậm gì đây chứ.

- --Trời ơi, Lương Ý Châu cũng quá đáng yêu, thật sự không có chút xíu khát khao sống sót nào hết.

- --Ánh mắt Thẩm Vọng Tân, tôi cười đến sắp điên rồi, trời ơi, bọn họ thật sự quá đáng yêu!

Lát sau, vẫn là khóe mắt của Lương Ý Châu vừa vặn nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Vọng Tân, lúc này mới ý thức được mình vượt mặt hơi quá rồi. Thế là anh ấy ngồi thẳng người, xin lỗi nói: "Xin lỗi, hai chúng tôi lúc trước có hợp tác đóng chung một bộ phim, nói chuyện rất hợp nên có hơi kích động,"

Nghe vậy, Thẩm Vọng Tân không trả lời Lương Ý Châu, mà là nhìn về phía Tô Tinh Dã.

Tô Tinh Dã thấy Thẩm Vọng Tân nhìn mình, liền nói: "Hợp tác phim ‘Chờ đợi’ đó, không phải anh biết rồi sao?”

Thẩm Vọng Tân nhìn cô hai giây, lúc này mới "ừ" một tiếng, sau đó quay đầu lại lắc đầu với Lương Ý Châu, nói: "Không sao.”

Tô Tinh Dã không phát hiện có gì khác thường, tiếp tục nói với anh: "Anh Dị Tây cũng ở đây.”

Lương Ý Châu phía sau nghe hai người bọn họ nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng anh ấy cũng không nghĩ ra rốt cuộc là không đúng chỗ nào, ngay lúc này, diễn viên bên cạnh nói chuyện với anh ấy, nhất thời bị phân tán sự chú ý.

Điểm sáng của lễ trao giải này là giải ‘Nam, nữ chính xuất sắc nhất’. Đầu tiên sẽ trao giải ‘Nữ chính xuất sắc nhất’, khi người dẫn Chương trình gọi tên cô, ống kính quay cận cảnh, trên khóe miệng cô là một nụ cười nhàn nhạt, không căng thẳng cũng không bất an, nụ cười trên môi cũng là nụ cười ôn hòa như trước.

Cuối cùng, sau khi người dẫn Chương trình hô to tên Tô Tinh Dã, Thẩm Vọng Tân chủ động ôm cô, chọn nơi ống kính không quay đến được, chạm môi vào vành tai cô, nhẹ giọng nói: "Chúc mừng.”

Nụ cười Tô Tinh Dã trong nháy mắt đặc biệt xán lạn.

Sau khi trao xong Nữ chính xuất sắc nhất thì đến giải Nam chính xuất sắc nhất, mà Tô Tinh Dã mấy phút trước được trao giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, thì bây giờ trở nên căng thẳng bằng tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy được. Cô nắm chặt chiếc cúp trong tay mình, trong nháy mắt nhìn chằm chằm người dẫn Chương trình ở trên sân khấu, sự tương phản rõ rệt này, thật sự khiến cho fan only trầm mặc, fan CP òa khóc dập đầu! Thật muốn điên á!

"Người chiến thắng cuối cùng của giải thưởng Bách Hoa cho giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất chính là..." Người dẫn Chương trình mỉm cười, "Thẩm Vọng Tân!”

Toàn bộ hiện trường náo loạn!!

Mà Tô Tinh Dã càng cười càng tươi, cô nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Vọng Tân, nhất thời nói năng lộn xộn, "Anh... Tốt nhất, là anh.”

- -----oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play