“Cút đi, đồ trang điểm của chúng tôi không có bất kỳ vấn đề gì cả, bây giờ các người rời khỏi đây, nếu không thì tôi sẽ báo cảnh sát!” Hứa Tình đối mặt với loại người ghê tởm này thật sự không còn gì để nói, trực tiếp lạnh giọng nói.

“Đồ trang điểm của các người không có vấn đề?”

Người phụ nữ mặc váy ngắn bước lên tháo khẩu trang xuống, nói: “Cô nhìn mụn trên mặt tôi xem, là bởi vì dùng đồ trang điểm mà Dương Mật Nhi các người đại diện mới như vậy.”

“Không thể nào, đồ trang điểm này không thể nào có vấn đề.” Hứa Tình nghiêm túc nói.

Cô biết, kem nền BB kia là phương thuốc Giang Thành cung cấp, đồ trang điểm thuần Đông y, hiệu quả cực kỳ rất tốt, hơn nữa giá cả còn cực kỳ rẻ tiền, không thể nào xuất hiện vấn đề.

“Sao lại không thể chứ? Cô nhìn mặt tôi xem, bây giờ cô tính thế nào?” Người phụ nữ váy ngắn cực kỳ bất mãn nói.

“Bớt giảo biện ở đây đi.” Đại Kim Nha nói rồi bước lên muốn kéo cánh tay Hứa Tình, cô gái xinh đẹp thế này có thể đưa đi thân mật một chút, hôm nay tới đây gây chuyện một trận cũng xứng đáng.

Vốn dĩ Đại Kim Nha tới chỉ là muốn xảo trá một chút tiền, bây giờ thấy có cô gái xinh đẹp như vậy, hắn lập tức thay đổi ý tưởng. Ngay vào lúc Đại Kim Nha muốn đụng chạm thân mật với Hứa Tình, thì có một bàn tay bắt lấy cổ tay của hắn, sau đó là cảm giác đau nhức từ bàn tay truyền đến.

“A a a, đau đau đau.” Đại Kim Nha vừa la to, vừa giãy giụa, nhưng lại không có tác dụng chút nào.

“Ai cho anh lá gan tới địa bàn của nhà chúng tôi gây chuyện?” Giang Thành nhìn Đại Kim Nha lạnh lùng hỏi.

“Mẹ nó anh buông tay ra.” Đại Kim Nha quát Giang Thành.

“Con mẹ nó ngây ra đó làm gì, phế thằng nhãi này đi cho tao.” Đàn em của Đại Kim Nha lập tức lao về phía Giang Thành.

“Giang…”

Hứa Chí Quân thấy thế vội vàng muốn tiến lên ngăn cản, nhưng lại bị Hứa Tình kéo lại, nói: “Bố, anh ấy sẽ không sao.”

“Nhiều người như vậy, thằng bé sao có thể không có việc gì.” Hứa Chí Quân nói với vẻ mặt đầy lo lắng, tuy rằng ông biết gần đây Giang Thành thay đổi rất nhiều, nhưng chuyện đánh nhau và những cái khác không giống nhau. Đúng vào lúc Hứa Chí Quân lo lắng, Giang Thành đã đánh những tên đàn em của Đại Kim Nha ngã xuống mặt đất, cả một đám đều kêu rên.

“Chuyện này…” Hứa Chí Quân nhìn thấy cảnh đó, kinh ngạc đến mức cằm đều rơi xuống đất.

Bao gồm cả nhân viên bảo vệ ở cửa đều lắp bắp kinh hãi, không phải nói con rể của chủ tịch nhà mình là kẻ phế vật sao? Sao lại lợi hại như vậy?

“Xin lỗi!” Giang Thành vặn cánh tay Đại Kim Nha, ấn hắn xuống mặt đất, lạnh giọng nói.

“Con mẹ nó, mày dám đánh tao, biết tao là người của ai không?” Đại Kim Nha lạnh giọng hét lên với Giang Thành.

“Cho dù mày là người của ai, hôm nay chọc ghẹo vợ của tao, nhất định phải xin lỗi!” Giang Thành lại tăng thêm sức mạnh trên tay.

Đại Kim Nha cảm thấy cánh tay của mình như sắp gãy rồi, lập tức đau đớn kêu to lên, nói: “Tôi xin lỗi xin lỗi, rất xin lỗi, rất xin lỗi.”

“Cút!” Giang Thành buông lỏng cánh tay Đại Kim Nha ra, lạnh lùng mắng.

“Mẹ nó, tao là người của anh Vũ Địch, đến cả tao cũng dám động vào, tao sẽ gọi anh Vũ Địch tới xử lý mày.” Đại Kim Nha nói rồi bèn lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho anh Vũ Địch.

Dẫu sao quan hệ của hắn và anh Vũ Địch rất tốt, đó là người tàn nhẫn máu lạnh nhất của thành phố Lư Dương, cũng là người mà Đại Kim Nha tôn trọng nhất.

“Anh Nha, anh nhìn xem bên kia!”

“Đừng nói chuyện, tao đang gọi điện.” Đại Kim Nha nói.

“Không phải, là anh Vũ Địch, anh Vũ Địch tới.” Đàn em của Đại Kim Nha nói.

Đại Kim Nha ngẩng đầu nhìn qua đó, quả nhiên nhìn thấy anh Vũ Địch mang theo đám người hùng dũng đi về phía tập đoàn Khang Thuỵ.

“Mẹ nó, vừa hay, tao không cần phải gọi anh Vũ Địch nữa.” Đại Kim Nha lập tức tắt điện thoại, ánh mắt đắc ý nhìn về phía Giang Thành: “Mẹ nó, dám đắc tội với ông đây, hôm nay không giết chết mày thì cùng họ với mày.”

“Đinh Vũ Địch?”

Giang Thành cũng thấy được người hùng dũng từ nơi xa đi tới, anh đã biết người này từ lâu, chỉ tiếc chưa từng tiếp xúc chính diện qua, hôm nay xem như lần đầu tiên gặp mặt.

Nghe tên đầu trọc nói, Đinh Vũ Địch là ông trùm ngầm của thành phố Lư Dương, thế lực trải rộng khắp thành phố Lư Dương, hai phe trắng đen đều rất nể mặt hắn, Giang Thành nhớ rõ trước đây hình như đã từng ra tay với mình, không ngờ rằng chưa đi tìm hắn, hắn đã huy động toàn bộ lực lượng tới tìm mình rồi.

“Đúng là Đinh Vũ Địch rồi, anh sắp tiêu rồi.” Nhân viên bảo vệ thấy tình huống như vậy, lập tức bị dọa trán toát ra mồ hôi lạnh.

“Có nhiều người đến thế sao? Chuyện này rốt cuộc là đắc tội với hắn chỗ nào à?” Một nhân viên bảo vệ khác cũng hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ.

“Chuyện này hỏng rồi, tên Đại Kim Nha này lại có thể thật sự là người của Đinh Vũ Địch.” Hứa Chí Quân lăn lộn ở thành phố Lư Dương nhiều năm như vậy, ông đương nhiên cũng biết người này đáng sợ, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, người bình thường không dám đối đầu với hắn.

Lúc này Hứa Tình cũng trở nên căng thẳng, cô đi tới bên cạnh Giang Thành, nói: “Em báo cảnh sát nhé.”

Hứa Tình biết Giang Thành có thể đánh, nhưng tên Đinh Vũ Địch này mang đến quá nhiều người, ít nhiều cũng phải vài trăm người, còn đều mang theo vũ khí, mỗi người đều hung thần ác sát, cho dù có thể đánh đi nữa cũng không có khả năng một người đối phó nhiều người như vậy.

“Không sao, có anh ở đây.” Giang Thành nhìn Hứa Tình, cười mỉa một chút.

Hứa Tình vốn dĩ đã cực kỳ căng thẳng, nhìn nụ cười của Giang Thành, trong nháy mắt cô trở nên yên tâm, cô biết Giang Thành luôn luôn có thể mang đến cho cô cảm giác an toàn, chỉ cần có anh bên cạnh, cô không có gì phải lo lắng.

Đinh Vũ Địch dẫn theo rất nhiều người đi tới bên cạnh Giang Thành, tất cả mấy nhân viên bảo vệ đều sợ tới mức cả người toát mồ hôi lạnh, ngay cả Hứa Chí Quân đối mặt với nhiều người như vậy, cũng không biết nên làm gì bây giờ mới tốt.

“Anh Vô Địch.” Đại Kim Nha lập tức bước lên nịnh nọt với Đinh Vũ Địch.

“Kim Nha? Sao cậu lại ở đây?” Đinh Vũ Địch lạnh nhạt hỏi.

“Anh Vô Địch, anh không biết, công ty này làm đồ trang điểm thiếu đạo đức làm hại người phụ nữ của em đều bị hủy nhan sắc.” Đại Kim Nha lạnh giọng nói.

“Đặc biệt, vừa nãy tên này, lại còn dám đánh em, nó còn mắng anh, nói anh là anh Vũ Địch là cái rắm gì, anh chính là một tên rác rưởi.” Đại Kim Nha chỉ vào phía Giang Thành, thêm mắm thêm muối nói.

“Hả? Hắn thật sự nói như vậy sao?” Đinh Vũ Địch nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Giang Thành.

“Đương nhiên, tên này hắn ta rất ngông cuồng, kiêu ngạo, vừa hay anh đã tới, hôm nay nhất định phải giết chết tên này, còn phải chơi đùa người phụ nữ kia đến chết.” Đại Kim Nha mỉm cười nham hiểm nhìn về phía Giang Thành, dám đắc tội với người của hắn, không một ai có thể có kết cục tốt.

Chính vào lúc Đại Kim Nha cảm thấy mình có thể trả thù Giang Thành, đùa bỡn người phụ nữ của Giang Thành, thì hắn bị ăn một cái tát hung hăng vào mặt.

Chát!

Đinh Vũ Địch dùng hết sức lực tát một phát, trực tiếp khiến cho Đại Kim Nha ngã xuống đất.

“Vô… anh Vũ Địch?” Đại Kim Nha mặt đầy khó hiểu nhìn Đinh Vũ Địch.

Ánh mắt Đinh Vũ Địch lạnh lùng nhìn Đại Kim Nha, nói: “Hắn nói rất đúng, so với hắn tao chính là tên rác rưởi.”

Giang Thành nhìn thấy tình huống này cũng hơi tò mò, tên Đinh Vũ Địch này rốt cuộc muốn làm gì.

Đinh Vũ Địch không để ý đến Đại Kim Nha, mà cung kính đi tới trước mặt Giang Thành, khom người hô: “Đinh Vũ Địch, nguyện vì anh Giang vào sinh ra tử, thề sống chết đi theo anh Giang!”

“Thề sống chết đi theo anh Giang!”

Mấy trăm người phía sau Đinh Vũ Địch đồng thời khom người, âm thanh thật lớn vang vọng trong không trung.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play