Biên tập: Bún Chả.

Chỉnh sửa: Lychee.Home

Không một ai vì thế mà cảm thấy khiếp sợ, dù cho tất cả mọi người đều hiểu bị loại dẫn đường như tôi đây chọn sẽ thật mất mặt.

Bởi vì không có lính gác nào chỉ do vậy mà từ bỏ kết hợp với dẫn đường.

Phần lớn lính gác cả đời đều không thể có được dẫn đường riêng cho bản thân mình.

Số 100 được tôi chọn tựa như cũng rất vui mừng, vừa nhìn thấy Lê Chiến muốn cướp người nhất định là kiềm không được nữa, dù sao hai mươi chín dẫn đường khác xem như không thể kết hợp với Lê Chiến, cũng sẽ chọn lính gác có thứ tự xứng đôi với mình.

Ba mươi lính gác sau đó cơ bản đều là đến làm nền, nếu được chọn, đó chính là đĩa bánh đập lên đầu.

Chúng tôi ở đây, lính gác không có dẫn đường riêng sẽ bị cưỡng chế xuất ngũ làm huấn luyện viên hay đến những địa phương khác cần bình ổn, nói chung là phải rời xa cộng đồng người bình thường.

Lỡ như cơn phát cuồng phát tác sẽ không được phép sử dụng năng lực của dẫn đường, giống như một cỗ máy tàn tạ, chỉ có thể đến biên cương khai hoang trồng trọt.

Nếu như lính gác dám lén lút trói buộc dẫn đường, đó sẽ là án tử hình.

Đế quốc răn đe xử lí qua mấy tên lính gác không có dẫn đường lại đi cưỡng ép trói buộc, không ai dám chủ động đi trải nghiệm thử cái loại trừng phạt tàn khốc kia nữa.

Nhưng là… Theo tin đồn lén lút lưu truyền hàng năm, có nhiều lính gác độc thân như vậy, nhưng chân chính bị cơn phát cuồng đánh gục cũng không có mấy ai, mà học viện dẫn đường hàng năm đều sẽ vô tình có một vài dẫn đường thành tích không quá tốt …. không rõ tung tích.

Tất cả mọi người đang suy đoán là đế quốc lén lút bắt một số dẫn đường để bọn họ xoa dịu nhiều lính gác… tại nơi không một ai biết tới.

Những người dám quang minh chính đại bàn luận chuyện này, sau đều biến mất.

Nhưng mà dẫn đường thật sự là quá ít, bắt đi trắng trợn thì sẽ mất lòng người, mà nếu không làm như vậy, thì lại mất đi rất nhiều lính gác.

Hàng năm đều có rất nhiều lính gác và một ít dẫn đường được sinh ra, nhưng đều là từ bên biên cương đưa tới, có thể nghĩ ra được, những đứa trẻ này từ đâu ra, một dẫn đường bị bắt làm tù binh, cả một đời phải sinh con cho biết bao nhiêu lính gác?”

Cho nên mọi người ước ao cái số chó ngáp phải ruồi của tôi đến đỏ cả mắt ra rồi.

Có khi tôi mới là đứa con cưng của trời ấy chứ.

Hơn nữa chỉ có lính gác có trói buộc với dẫn đường riêng và lính gác trẻ tuổi mới có thể tiếp tục tác chiến, lính gác có trói buộc có thể vĩnh viễn được xông pha chiến trường, lãnh binh chiến đấu, thăng quan phát tài, năng lực của bọn họ cũng càng ngày càng mạnh hơn.

Lính gác bình thường không nhận được xoa dịu một đối một, sẽ dần dần mất đi năng lực lính gác… cho nên lính gác cũng rất đáng thương, mà đối mặt với cơ hội kết hợp với một dẫn đường riêng sắp bay đi, chẳng ai lại đồng ý chủ động buông tha cả.

Giáo viên cũng đứng ra giảng hoà, “Mọi người đều nghe được rồi, Tuân Dương và lính gác thứ 100 của chúng ta, hai người đây là tình đầu ý hợp, là lực chọn hai bên không vi phạm nhân tính, mà trong 29 dẫn đường chọn Lê Chiến em cũng không có Tuân Dương, này chính nó đã là không phù hợp quy củ rồi.”

Lê Chiến giống như thờ ơ, anh ấy đứng dậy, cho dù ở chỗ cũ, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể nhìn thẳng vào mắt tôi, “Tuân Dương, thể tinh thần sẽ không nói dối, em biết, anh cũng biết.”

Tôi cúi đầu không nói chuyện, thực sự không biết nên nói cái gì cho phải.

Khoảng cách giữa tôi và Lê Chiến…. nếu khoảng cách hiện tại ước chừng là sáu mét, thì hẳn khoảng cách không gian sẽ là toàn bộ đế quốc.

Lê Chiến hỏi giáo viên, “Nếu như không phải lựa chọn, thầy có phải muốn khuyên em nên chọn dẫn đường đứng đầu phải không không?”

Trên mặt giáo viên lúc này lộ ra vẻ sung sướng, “Đó là tất nhiên, cường cường liên hợp mới là kết quả tốt nhất, mặc dù bây giờ không có tình cảm cũng không sao, sau khi kết hợp nhiệt là sẽ khiến đôi bên trở thành đối tác thân thiết nhất.”

Kết hợp nhiệt, chính là chuyện làm tình đấy.

Nhìn một đám vô nhân tính bị ép toả ra kết hợp nhiệt đi làm chuyện thân mật như vậy, lại được xem như phản ứng tự nhiên nhất, là liều thuốc hun nóng tình cảm….

Bản thân kết hợp nhiệt là trái với cấu tạo cơ thể, nó không phải vì yêu mà sinh ra, mà là hấp dẫn trời sinh giữa lính gác và dẫn đường.

Nếu có người gượng ép cho rằng cái này là yêu cũng được, dù sao kết hợp nhiệt cũng rất tuyệt vời.

Nhưng tôi đối mặt với Lê Chiến cũng không có kết hợp nhiệt.

Chân tôi run chẳng qua là không chịu được thể tinh thần của anh ấy áp chế, không phải là thấy vóc người của anh ấy mà run chân.

Tất cả mọi người không biết, kì thực hôm nay tôi không có dùng thuốc ức chế, thứ kia đối với tôi mà nói cũng vô dụng, bởi vì tối sẽ không sản sinh cảm giác kết hợp nhiệt với bất kì ai, dù tôi đã có chim công.

Tôi vẫn là một đứa vô tích sự.

Cho nên tôi cũng không thể kết đôi với Lê Chiến, chúng tôi căn bản không có cách nào trói buộc.

Tương tự, lính gác thứ 100 cũng không cách nào trói buộc song phương với tôi.

Lính gác kia chỉ biết tôi là người xếp cuối học viện, lai không biết tôi căn bản đến cái năng lực xoa dịu cơ bản nhất cũng không biết làm, giả như anh ta biết được, thì hôm nay cũng chẳng đứng ra thế này.

Bởi vì tôi thậm chí còn không đảm đương nổi việc là một dẫn đường chân chính.

Dẫn đường đối với lính gác mà nói chính là viên thuốc an thần tốt nhất, mà tôi lại không không có tí dược tính nào, giống như hàng quá hạn rồi đi.Home

Hết chương 6

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play