*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Vi Vi
Nhan Yên vừa đi vừa nhìn đông nhìn tây thưởng thức cảnh sắc xung quanh, kinh ngạc cảm thản mọi thứ trước mắt.
Oa! Thế nhưng không cần ngựa liền có thể chạy giống như xe ngựa! Còn có ngửa đầu lên mới có thể thấy những đỉnh tòa nhà cao chót vót, thật thần kỳ!
Tới nơi Tiểu Ngải chỉ đạo, Nhan Yên dùng 2 tinh tệ để ngồi lên xe công cộng năng lượng rời khỏi nội thành, một đường đi đều có cảm giác hết sức mới lạ.
Du khách khách trên xe công cộng năng lượng thấy bộ dạng của nàng đều không khỏi cười rộ lên.
Nhan Yên mặt nộn, vừa thấy chính là vị thành niên, người tinh tế đối với vị thành niên phi thường bao dung, đặt biệt thấy Nhan Yên là thiếu nữ đáng yêu.
Ra khỏi thành khu, Nhan Yên càng trừng lớn đôi mắt.
Ngoài thành nơi nơi đều là thực vật, khác hơn trong tưởng tượng của nàng là siêu to.
Ban đầu nàng cho rằng đa số thực vật đều là màu xanh lục là chính, nhưng nơi này rõ ràng không phải, rất nhiều loại thực vật nàng không quen biết, hình dáng xinh đẹp, tựa hồ sắc thái gì cũng đều sẽ có, thậm chí còn có thể phát sáng lên.
Đôi mắt Nhan Yên cũng sáng lên ( như cây:))
Những thực vật nàng chưa từng gặp qua thật sự có bao nhiêu có thể trở thành nguyên liệu nấu ăn nhỉ?
Thật là làm người ta chờ mong!
Bản đồ theo cảnh tượng xung quanh mà đổi mới, Nhan Yên liền không cần lo lắng chính mình bị lạc đường, liền toàn tâm toàn ý đi tìm nguyên liệu nấu ăn.
Dù sao nàng cũng là lần đầu phát sóng trực tiếp, nhất định phải thận trọng đối đãi.
Nhan Yên suy nghĩ, những thực vật nàng không quen biết tạm thời không có khả năng làm nguyên liệu nấu ăn được, tạm thời tìm những loại quen thuộc, như vậy càng tốt cho việc nàng phát huy trình độ.
Lúc trước trên Tinh Võng nàng chỉ mua được đồ làm bếp kim loại, loại này là đồ làm bếp tiện nghi, nàng có thể mua nổi, nhưng lúc sao tìm tòi những gia vị mà mình biết, mỗi một loại đều là giá trên trời, Nhan Yên thật buồn rầu a.
Nếu mua không nổi, vậy chỉ có khả năng là chính mình đi tìm, dầu muối tương dấm mua không được, nàng còn có thể nghĩ ra biện pháp khác.
Có rất nhiều đồ ăn kỳ thật không cần gia vị cũng có thể nhập khẩu, tuy rằng hương vị sẽ có chênh lệch nhưng lại thắng ở nước nguyên vị, cũng có một loại ngon khác.
Nhan Yê một bên suy nghĩ một bên suy xét tìm một ít loại nguyên liệu nấu ăn.
"Tiểu Ngải, trên bản đồ có biểu hiện ra thực vật ta muốn sao?"
Tiểu Ngải:" ký chủ có thể trên bản đồ tìm tòi thứ mình muốn bằng cách đưa tên thực vật hoặc là hình ảnh."
Nhan Yên trong lòng vui vẻ, liền lên bản đồ ghi tên nguyên liệu nấu ăn mình cần.
"Dã hiện"
Không tra ra vật ấy.
"Rau dớn?"
Không tra ra vật ấy.
"Tỏi rừng?"
Không tra ra vật ấy.
Nhan Yên: "..........CMN!"
Tên thực vật là không thể thực hiện được, Nhan Yên đơn giản đổi thành hình thức đưa hình ảnh, cũng may mỗi Giai Hào Sư, đều phi thường vượt qua thử thách công phu trên tay, càng đừng nói Nhan Yên lại là thủ tịch Giai Hào Sư.
Thật mau liền vẽ ra một vài hình dáng rau dại, Nhan Yên liền đưa hình ảnh vào tìm kiếm.
Trải qua một đoạn thời gian rò xét, trên bản đồ bày ra rất nhiều loại thực vật có hình dáng tương tự.
Thật là tương tự.......
Hình dáng thực vật trong ấn tượng của Nhan Yên thật là quá chênh lệch.
Lá cây rau dớn hẳn là lớn lên không quá 70cm~100cm.
Nhưng hình trên bản đồ của lá cây rau dớn chỉ sợ muốn cao hơn một trượng đi!
Nga, dùng chuẩn mực của tinh tế tới nói một trượng chính là cao nhiều hơn ba mét.
Cây rau dớn thật là quá khoa trương, nếu như ở thế giới rau dại trước kia có thể sinh trưởng như vậy, chỉ sợ mỗi năm sẽ không có nạn đói chết ở dân.
Nhan Yên cảm thán trong chốc lát, quyết định tự mình đi tìm loại rau dại đó.
Nàng không xác định loại rau dại đó có giống với loại rau dại trong ấn tượng nàng không, nhưng tốt xấu loại đấy làm nàng cảm thấy quen thuộc, nàng nguyện ý đi nếm thử mỗi loại nguyên liệu giống nhau ấy.
Xưa có Thần Nông nếm bách thảo, nay có Nhan Yên thử nguyên liệu nấu ăn!