“Tôi rất nghiêm túc.” Thấy Giang Ngộ chỉ nhìn mình mà không nói gì, Lâm Linh hít một hơi thật sâu, giả vờ bình tĩnh nhìn anh: “Anh cảm thấy tôi thế nào?”

Ánh nắng mặt trời nóng hầm hập chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Lâm Linh, lớp trang điểm đậm đêm hôm qua tham gia bữa tiệc đã được lau rửa sạch sẽ. Cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng sáng sủa, làn da như trứng gà bóc, vô cùng mịn màng. Ngồi trên chiếc giường rộng rãi của khách sạn, từ dưới lên trên chăm chú nhìn anh, hai con ngươi trong như nước mùa thu, ánh mắt mang theo nghiêm túc không thể xem nhẹ và cả sự hồi hộp.

“Không tốt lắm.”

Giang Ngộ đúng như dự đoán từ chối cô.

Bị từ chối Lâm Linh cũng không thất vọng, hỏi anh: “Tại sao? Chẳng lẽ anh có bạn gái rồi?”

Nghĩ đến khả năng này, Lâm Linh bỗng cảm thấy có chút mất mát. Cô thật là ngu ngốc, anh xuất sắc như vậy thì làm sao có thể không có bạn gái chứ.

Lúc học cấp 3 những nữ sinh theo đuổi anh có rất nhiều, cô còn biết hoa hậu giảng đường trong trường, hoa khôi khối, hoa khôi lớp đều đã từng theo đuổi anh. Huống chi là hiện tại.

Hơn mười mấy tuổi vô cùng ngây thơ, cái gì mà có tiền hay không nói ra đều cảm thấy rất thô tục, phần lớn những thiếu nữ mười mấy tuổi đều rất đơn thuần, thứ bọn họ nhìn trúng chính là khuôn mặt của anh! Đợi lớn lên rồi, ra ngoài xã hội, mọi người trả qua đòn đánh tàn nhẫn của xã hội, cuối cùng cũng ý thức được cái gì mà có tiền hay không, đó chính là sinh mệnh nha! Vẻ bề ngoài rất quan trọng sao… cũng rất quan trọng.

Khiến cho người ta đố kỵ chính là Giang Ngộ chẳng thiếu một thứ gì, ngoại trừ một gương mặt được ông trời thiên vị, anh còn có hậu đãi gia thế! Lúc bọn họ còn đang học cấp 3, có ai mà không biết nhà Giang Ngộ là giàu sang quyền thế số một thành phố C?

Lâm Linh không biết những năm này anh có thành tựu gì, nhưng cô biết rõ, con trai của nhà giàu nhất nhất định sẽ có cực kỳ nhiều tiền.

Cô rất muốn có tiền.

Cho nên, có tiền bạc có dung mạo như vậy, người đàn ông đứng đầu cấp bậc hào phú, tất cả phụ nữ đều sẽ chạy theo anh như vịt, làm sao anh lại không có bạn gái được.

Là cô quá sơ ý rồi.

Ngay khi trong lòng cô tràn ngập mất mát, người đàn ông trước mặt bỗng buông xuống hai chữ: “Không có.”

Hai chữ “Không có” rơi vào tai cô giống như một quả bom, vốn dĩ âm u mà lòng bỗng chốc tràn đầy vui mừng, hai mắt cong cong.

Anh không có bạn gái, có nghĩa là cô vẫn còn cơ hội!

Trong lòng Lâm Linh đã xác định rồi suy nghĩ kỹ, điều chỉnh lại một chút cảm xúc và nói: “Nếu anh đã không có bạn gái, tôi cũng không có bạn trai, sao chúng ta không thử ở bên nhau nhỉ? Nhìn tình cảm bạn bè từ cấp 3 của chúng ta, tôi cũng muốn cho anh biết, thành tích của tôi xuất sắc, lớn lên xinh đẹp, tính cách chăm sóc, dáng người,... Anh, anh cũng biết đấy, anh có một người bạn gái như tôi tuyệt đối không lỗ!”

Cô thề son sắt cam đoan: “Tôi nhất định sẽ trở thành người bạn gái đủ tiêu chuẩn và xuất sắc, không điều tra điện thoại di động của anh, không dính lấy anh, anh đi tìm người thứ ba tôi nhất định sẽ coi như không thấy gì hết,...”

Càng nói sắc mặt của Giang Ngộ càng đen, trên khuôn mặt đẹp trai không còn mỉm cười, khẩu khí có chút lạnh lẽo: “Lâm Linh, cô cho rằng bạn gái là cái gì hả?”

Lâm Linh mơ hồ, tại sao anh lại không vui?

Là cam đoan của cô còn chưa đủ đúng điều kiện sao? Không phải nói rằng kẻ có tiền thích nhất là loại bạn gái biết thân biết phận à? Rốt cuộc là đã sai ở chỗ nào?

Nghĩ một lát, cô hỏi: “Anh không muốn làm bạn trai tôi sao?” Vấn đề chắc chắn là do cô.

Cô vừa dứt lời, Giang Ngộ rất quyết đoán từ chối: “Không muốn.”

Quả nhiên là như vậy, Lâm Linh có chút mất mát nhưng Giang Ngộ là kẻ có tiền có điều kiện tốt nhất cô có thể gặp được, cô bỏ qua thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.



Chậm rãi cúi đầu xuống, Lâm Linh nắm chặt chăn bao bọc người mình, giọng nói hạ xuống: “Nhưng mà tôi cũng không có bạn trai, hôm qua là lần đầu tiên của tôi, anh phải chịu trách nhiệm với tôi.”

Lâm Linh cũng biết bản thân mình cực kỳ không biết xấu hổ, rõ ràng là cô cầu xin anh, kết quả là cô lại lấy chuyện này áp chế anh, cắn ngược lại anh một cái. Bây giờ trong lòng anh nhất định rất hối hận đi?

Anh giống như bị cô làm cho tức giận.

“Vậy tại sao cô không xem kỹ lại ga giường xem?” Khẩu khí của Giang Ngộ càng ngày càng lạnh.

Lâm Linh nghe vậy, vội vàng bò lên từ trong chăn, vén chăn lên, nhìn thấy sạch sẽ gọn gàng không có một vết bẩn nào, trợn tròn mắt.

Không còn sức lực quỳ ngồi ở trên giường, Lâm Linh khó nói nên lời.

Những gì cô nói chính là sự thật mà, nhưng mà tại sao, tại sao lại không có…

Cô đột nhiên nhớ đến trước kia có xem qua một cái video phổ cập khoa học.

“Mặc dù không có máu nhưng cũng không có nghĩa là tôi không phải, anh xem khoa học nói không phải tất cả phụ nữ đều chảy máu, có lẽ tôi chính là loại không chảy máu kia. Dù sao thì anh cũng phải chịu trách nhiệm với tôi.”

Nói xong, Lâm Linh tỏ ra mình đã nắm chắc tất cả.

Nhất định chính là như vậy! Cô chưa từng có bạn trai, không hề nghi ngờ, Giang Ngộ đừng hòng mượn cớ này để từ chối.

Sau khi nói xong, nhìn người đàn ông đứng trước mặt cô, nhìn kỹ biến hoá trên khuôn mặt anh.



Rõ ràng độ ấm của điều hoà được điều chỉnh rất thích hợp, không hiểu tại sao đột nhiên Lâm Linh cảm thấy có chút lạnh.

Chỉ thấy Giang Ngộ chậm rãi cúi người, kéo gần khoảng cách giữa bọn họ, gần đến mức Lâm Linh tinh tường nhìn thấy lệ khí giữa hai hàng lông mày tinh xảo của anh.

“Nông phu và rắn?”

“Có bao nhiêu người phụ nữ muốn lên trên giường của tôi, chỉ dựa vào loại thủ đoạn vụng về này mà đã muốn làm bạn gái tôi? Cô cho rằng cô là ai?”

“Tôi có thể cho cô một khoản tiền rồi hai người chúng ta thanh toán xong, hơn nữa ngày hôm qua chính cô cầu xin tôi giúp cô, không phải sao?”

Mỗi chữ mỗi câu, Lâm Linh bị anh nói cho không ngóc đầu lên được.

Người đàn ông trước mặt cử động chân, giống như phải đi.

Lâm Linh không chút suy nghĩ, nhanh chóng giữ anh lại.

Cầm chặt ngón tay anh, vội vàng nói: “Anh đừng đi.”

“Em thích anh, rất thích rất thích anh.”

Anh vậy mà lại không rút tay của mình ra.

Dừng lại một lát, Lâm Linh nói tiếp:

“Em rất thích anh cho nên mới không lựa lời mà nói, em không muốn ép buộc anh. Giang Ngộ anh hãy tin tưởng em, thật sự thật sự từ rất sớm trước kia em đã thích anh rồi, lúc học cấp 3, chúng ta chính là bạn học, có nhiều người theo đuổi anh như thế nhưng anh đều không thích, vậy nên em mới không dám nói, em sợ anh từ chối em. Anh là thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng, em chỉ là một nữ sinh bình thường vô danh, em biết rõ rằng em không xứng với anh, là em quá tham lam rồi, là em không từ thủ đoạn, là em tâm cơ rắn rết. Nhưng mà tất cả những điều em làm, không hề có mục đích gì khác, chỉ là em muốn ở bên cạnh anh. Bởi vì em thật sự rất thích anh, thích đến cùng anh phân chia những năm này, mỗi ngày đều nhớ anh, mà ngay cả trong mơ tất cả cũng đều là anh.”

Lâm Linh biết bản thân mình không có cơ hội, chỉ là cô muốn vùng vẫy giãy giụa đến chết đi sống lại, cô cũng không ôm bất cứ hi vọng gì.

Cô nhớ đến trong một bộ phim truyền hình nữ phụ bạch liên hoa không chiếm được nhân vật nam chính, vì muốn khiến cho nam chính không đành lòng nên đã nói hết tất cả tủi thân oan ức, tẩy trắng cho mình, bình thường sau khi nữ phụ nói xong, cho dù là nhân vật nam chính hay nam phụ đều sẽ tha thứ cho cô, cảm thấy nữ phụ là người vô tội nên không trách cứ cô.

Cô cũng không muốn Giang Ngộ trách tội mình.

Trong phòng rất yên tĩnh, vắng lặng đến nỗi âm thanh yếu ớt của công tắc điều hoà cũng có thể nghe được rõ ràng.

Qua thật lâu sau.

Lâm Linh nắm tay anh bị anh nắm ngược lại, sau đó nghe thấy anh nói: “Được rồi.”

Cô không rõ những lời này của anh có ý gì.

Chỉ thấy anh quay người lại, nhìn cô, môi mỏng khẽ cử động, trong giọng nói mang theo tức giận.

Anh nói: “Được.”



Sau này Lâm Linh hỏi anh tại sao lại đột nhiên đồng ý, anh mặt lạnh lùng nói: “Em dùng cái này uy hiếp tôi, tôi sợ em đi tố cáo tôi.”

Lâm Linh gật đầu, quả nhiên là cô đã nắm được thóp của anh nên anh mới không thể không ở bên cô.

Nhưng mà cô có thể cảm nhận được, cô có thể thuận lợi bắt lấy anh như vậy, đoạn thổ lộ cuối cùng cũng là công lao hàng đầu, cho nên từ đó về sau, vì giữ lại người của anh, thỉnh thoảng cô cũng sẽ thổ lộ một câu với anh.

Thủ đoạn bạch liên hoa này vẫn còn dùng tốt.



Rút lại suy nghĩ.

Điều đau đầu là, cô và Giang Ngộ đã ở cùng nhau gần hai năm rồi, Giang Ngộ vẫn đối xử với cô vô cùng lạnh nhạt, đăng ten không ngừng truyền tin, ví dụ như nữ chính của tổ phim lần này, ví dụ như người mẫu tuyến mười tám mềm mại lần trước, lại ví dụ như bóng dáng Tam Kim trước kia,...

Đếm không hết được.

Lâm Linh cũng đã quen rồi, anh muốn bay, đau xót để cô gánh vác là được!

Ai bảo cô nợ anh chứ?

Lâm Linh nhìn đoạn video đang được phát lại nhiều lần trong điện thoại di động.

Nữ sinh dùng di động gửi Wechat cho bạn bè nói: “Lão Vương sát vách, đêm nay em đến chỗ anh đó, anh tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường chờ em đến yêu thương nha, yêu anh.”

Nam sinh bên cạnh nhìn cô, tức giận nói: “Lão Vương sát vách là ai? Nói, có phải cô có chó ở bên ngoài rồi không?”

Nữ sinh vô tội nói: “Lão Vương sát vách chính là Lão Vương đó. Người mà em yêu nhất đời này.”



Nam sinh nghe xong, cô ta lại dám trắng trợn như vậy, làm hắn bị vợ ngoại tình, không nói gì, một lát sau, từ sau lưng có một cuộc gọi đến: “Em gái tốt của anh, anh đến rồi đây, đêm nay bà vợ không có ở nhà, đến nhà em tìm em, yêu em yêu em.”

Mười tin nhắn thoại đồng thời được bật, sau đó dương dương đắc ý nhìn nữ sinh.

Nữ sinh mặt không cảm xúc mở tin nhắn thoại, một giọng nữ rõ ràng từ trong điện thoại di động truyền tới: “Thân yêu mau tới đây, người ta ở trong nhà đợi anh nha~”

Giọng nói nói xong, nữ sinh nhìn nam sinh, mười bộ phận điện thoại rơi đầy đất.

“Vợ ơi anh sai rồi!”



Phân cảnh quay lại, mộ phần nam sinh phủ đầy cỏ, nữ sinh và một người nữ sinh khác âu yếm bên dưới tàng cây, lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Hình ảnh dừng ở đây, đoạn video phim đã xem lại rất nhiều lần kết thúc.

Lâm Linh nửa trước thì hahaha cả buổi, sau khi xem đoạn cuối cùng biểu cảm đã trở nên vô cùng nặng nề.

Mang theo tâm tình nặng nề, cô ấn mở Wechat, tìm được Wechat của người bạn tốt của cô.

Thịnh Thế Bạch Linh: “Tôi có một người bạn…”

Bạn thân là bạn học đại học của cô, tên là Ngô Phỉ, cũng là chị em tốt trên phố. Lúc học đại học hai người không có gì giấu nhau, tình cảm vô cùng sâu đậm đến chán nản, sau này tốt nghiệp một người đi làm diễn viên, một người đi viết tiểu thuyết.

Kể ra thì ai mà nghĩ tới ngành chính bọn họ học chính là ngành quản lý kỹ thuật chứ?

Rất nhanh Ngô Phỉ đã trả lời lại cô.

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “?”

Thịnh Thế Bạch Linh: “Bạn trai của cô ấy là một tên playboy.”

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “Trai cặn bã?”

Thịnh Thế Bạch Linh: “Không phải, chỉ là có rất nhiều chuyện xấu.”

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “Thế cũng không thể tha thứ được.”

Thịnh Thế Bạch Linh: “Anh ta rất giàu có.”

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “Con người cũng không thể toàn là khuyết điểm được.”

Thịnh Thế Bạch Linh: “Anh ta vốn dĩ không hề yêu bạn gái của mình, nhưng từ trước đến nay anh ta đều ở bên bạn gái, cậu nghĩ là tại sao?”

Lâm Linh giấu một số thủ đoạn xấu xa của mình đi, không dám nói, cô sợ bị mắng. Ngô Phỉ cái người này vô cùng ghét ác như cừu, chính là thuộc tuýp người chơi tình cảm. Lúc học đại học đi xem phim, bất kể là phim nữ chính là tiểu bạch hoa thiếu quyết đoán hay là bạch liên hoa ác độc tâm cơ, cô cũng mắng cả đám đi cùng đến mức không kịp thở.

Đây cũng là lý do tại sao Lâm Linh vẫn luôn không dám nói cho cô ấy biết mình quen biết bạn trai.

Sợ bị mắng.

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “Vậy còn phải nói sao? Bạn trai cậu thích đàn ông, bắt cậu để làm lá chắn đó!”

Thịnh Thế Bạch Linh: “Bạn trai mình không phải là người như thế.”

Chuyên gia tình cảm xuất sắc ngày nay: “Bạn trai cậu chính là người như vậy.”

Thịnh Thế Bạch Linh: “...”

Suy nghĩ kĩ lại, lời Ngô Phỉ nói cũng không phải không có lý.

Người ngoài cũng không biết anh có bạn gái, nhưng đến từng này tuổi rồi mà anh vẫn luôn không qua lại với cô gái nào, không tránh khỏi sẽ có người suy đoán về giới tính, xu hướng của anh, vậy nên anh luôn truyền ra một số tin tức trên truyền hình, như vậy không phải sẽ có người hoài nghi anh sao?

Càng nghĩ càng cảm thấy điều này rất có lý.

Một lát sau, cô gửi cho Giang Ngộ một tin Wechat: “Có phải anh nuôi chó ở bên ngoài đúng không?”

Cũng không lâu sau đã nhận được tin trả lời của anh.

Giang Ngộ: “?”

Lâm Linh: “Em biết hết rồi, chính là người anh em tốt của anh à?”

Giang Ngộ: “??”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play