Bảo vệ tôi thế nào?
Khi ở phái Di Âm, trước giờ chưa từng có ai nói như vậy, bình thường đều là cô nghĩ xem bảo vệ người khác ra sao?
Hiện tại nghe thấy Trương Thiên nói muốn bảo vệ mình, còn là lời nói của một người đàn ông, cung chủ ít nhiều có chút cảm động.
Cung chủ ngây ngẩn cả người, chuyển mắt nhìn Trương Thiên.
Lúc này, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt của Trương Thiên đang quan sát nơi cao vút không nên nhìn vào kia.
Đây chính là lý do anh nói muốn bảo vệ người khác ư?
Cung chủ rũ mắt xuống, bàn tay mềm mại giơ lên: “Ha ha, quả nhiên đàn ông không thể dựa vào, vô liêm sỉ!
Chát!
Một âm thanh dứt khoát vang lên.
Đương nhiên không phải đánh vào mặt Trương Thiên, mà Trương Thiên chủ động vươn tay ra đập tay với cung chủ.
Give me five!
Trương Thiên vô liêm sỉ cảm ơn: “Cảm ơn cung chủ nhé, giờ còn đập tay với tôi, có phải cổ vũ chúng ta ngày mai cố gắng không?
Cung chủ xoa bàn tay có hơi ngứa của mình, hung hãn nói: “Ai nói bản cung cổ vũ anh?”
“Bản cung đang muốn tát chết tên khốn anh!”
Lúc này cung chủ mới có ý thức dùng tay giữ đồ, còn buộc lại áo khoác ngoài, che đi làn da tuyết trắng.
Trương Thiên cười trộm, thu hồi ánh mắt.
Vừa nãy cung chủ đi ra từ cửa hàng, cô đã thay quần áo mới mua, vốn áo khoác trắng đã cài cúc rồi, nhưng ai mà biết có một cái bung ra, chắc hẳn cũng bảo vì quá ‘cồng kềnh’…
Trương Thiên nhạy bén nhận ra đầu tiên, vì vậy ánh mắt mới vô ý nhìn qua.
Vốn là muốn giúp giúp cung chủ che lại trước tiên, nhưng đây không phải người phụ nữa của mình, có lý do gì mà động vào.
Vì vậy trong khi nói, chỉ có thể nhìn qua.
Ai ngờ đúng lúc cung chủ nhìn thấy, còn muốn giơ tay tát…
Trương Thiên không thể để bị đánh, vì vậy vừa nãy mới mặt dầy đập tay, xoa dịu chút xấu hổ!
“Khụ khụ, tôi không cố ý!”
“Bản cung tin anh ư?” Một tay xách đò, một tay thì che ngực.
Trương Thiên không biết xấu hổ nói: “Thích tin hay không, nhưng quả thực có thể đoán được… Ha ha ha!
Sắc mặt cung chủ hơi tức giận: “Anh… Đồ khốn kiếp.”
“…”
Ùng ục!
Một tiếng ôn vang lên, lúc này bụng của cung chủ lại vang lên tiếng không chịu thua kém!
Tiếng kêu khác thương trong bụng, thật xấu hổ…
Bản thân cung chủ cũng che miệng lại!
Trương Thiên bật cười, bản thân tu tiên nên không cần ăn, nhưng lại quên mấy người như cung chủ vẫn cần phải ăn.
Mặc dù cô là cường giả cấp siêu thần, thân thể đã siêu việt, là chịu đói, nhưng từ đấu đến cuối bọn họ không phải tu tiên, đói cũng là chuyện bình thường!
Đặc biệt là người tu luyện võ đạo như bọn họ, vẫn phải dựa vào tiêu hao sức lực, bình thường sau trận chiến lớn rất thèm ăn ngon…
Trương Thiên cười xấu xa: “Đói à?”
Cung chủ đã hai ngày không ăn uống gì, vì vậy quả thực có chút đói.
Nhưng cung chủ lại không muốn thể hiện ra trước mặt Trương Thiên: “Không…”
“Ồ?”
Trương Thiên vờ làm vẻ đã hiểu, nhìn cung chủ cười nham hiểm: “Nếu đã không phải đói bụng, vậy thì âm thanh vừa nãy là cung chủ đánh rắm hả?”
Mặt cung chủ vốn lạnh băng phút chốc đen lại, cô cảm thấy hình tượng thánh nữ của mình bị hủy hoại rồi: “Anh mới đánh răm ý…”
“Ha ha, là cung chủ cô giả vờ đấy chứ, đói thì nói là đói, còn không dám thừa nhận cái gì.”
Trương Thiên cười nói: “Được rồi, không đùa cô nữa, dẫn cô đi ăn đêm.
“Bản cung không ăn!” Cung chủ tức giận, tính khí giận dỗi giống như một cô bạn gái.
Trong lòng Trương Thiên thầm nghĩ: “Phụ nữ phái Di Âm chính là như vậy à, già rồi phải vờ như bản thân thanh cao, ngọc tuyết băng thanh.
Đói rồi còn tự oan ức như thường, đòi giữ hình tượng!
“Đi thôi, đi ăn đêm!” Trương Thiên dỗ dành.
Cung chủ: “Không ăn, dù sao ở đây cũng không có thứ bản cung thường ăn…”
Trương Thiên thấy cung chủ vẫn từ chối, khinh thường: “Cô tưởng tôi muốn mời cô ăn chắc, nếu không phải để nhiệm vụ ngày mai không có sai sót, tôi chẳng thèm dẫn cô đi ăn đêm!”
“Cô phải ăn, như thế ngày mai cũng sẽ không có xảy ra vấn đề gì.”
Cung chủ dừng bước…
Trương Thiên nhướng mày quan sát!
Cung chủ nhàn nhạt nói: “Vật thì bản cung miễn cưỡng đi ăn một chút với anh!”.
ngôn tình ngược“Phù!” Sắc mặt Trương Thiên khó coi, mở to hai mắt nhìn!
Con mẹ nó mình cứ như tự tra tấn mình!
Mời cô ăn đêm, giống như phải giữ thể diện cho cô, tôi thật sự XX rồi…
Cho cô lên một bậc, thế mà vẫn muốn đạp lên mặt ư?
Cuối cùng, Trương Thiên hít một hơi nặng nề, kiềm chế mình không thể cùng tri thức với cung chủ, sau đó đưa cô đi ăn đêm một chuyến.
Cung chủ liếc mắt nhìn Trương Thiên cũng không phản kháng, cái miệng nhỏ cong lên, khẽ nhếch mép cười.
Trương Thiên chìa tay về phía cung chủ: “Đưa túi quần áo kia của cô cho tôi trước đã…”
Cung chủ cau mày kéo dây túi, không muốn đưa...
Cái túi này toàn là mấy thứ đồ bó sát, size nào cũng có!
Lúc này cô mới phát hiện, hai túi quần áo khi nãy đưa cho Trương Thiên đâu?
“Anh cất đồ vừa mua của bản cung đi đâu rồi?”
Trương Thiên không nói, kéo dây túi, nói: “Đưa cho tôi rồi tôi sẽ biết.”
Cung chủ: “Aiz…”
Trương Thiên vẫn độc đoán cầm lấy túi đồ, quần áo biến mất, đều được cất vào trong nhẫn.
Cung chủ thấy đồ của mình biến mất, sửng sốt: “Đây là… pháp khí trong truyền thuyết, không gian cất đồ?”
Trương Thiên nhìn cung chủ, không ngờ người của phái Di Âm này còn biết có loại không gian cất đồ?
Hiểu biết cũng không ít nha!
Trương Thiên vốn định nói đó là một trò ảo thuật…
“Phải!” Trương Thiên cũng không phủ nhận.
Ánh mắt cung chủ sắc bén: “Anh vậy mà cũng có thứ đồ trong truyền thuyết ư?”
Trương Thiên nhún vai, không quan tâm.
“Mau cho bản cung xem…”
“Không!”
“Nghe nói phải có sức mạnh tối cao thì mới có thể mở được không gian này, cảnh giới sức mạnh hiện giờ của anh là?”
“Không biết!”
“Anh…”
Trương Thiên một mực không giải thích.
Đồ tiên cảnh, không muốn giải thích, cũng không giải thích nổi!
Rất nhanh Trương Thiên đã dẫn cung chủ tới một quán thịt nướng ăn đêm.
Cung chủ cũng ngừng không hỏi nữa.
Lúc này có một ông chú đi tới: “Hai cô cậu muốn ăn gì?”
Trương Thiên nhìn cung chủ, gật đầu: “Muốn ăn gì? Tùy cô gọi!
Cung chủ xoa tay xoa chân, ở đây gọi món có những thứ gì nhỉ?
Cô ta nhàn nhạt nói: “Hôm nay có món gì, cứ mang lên cho bản cung!”
“Bản cung cũng không bắt bẻ, có cơm trắng là được…”
Ông chú lờ mờ: “Cô à, đây…”
Trương Thiên suýt chút nữa ngã ngửa!
Có món gì liền gọi cái đấy? Đến ăn thịt nướng, cô lại muốn gọi cơm trắng!”
Đùa tôi à?
May mà ông chủ tính khí tốt, không thì đã gọi tuần phủ bắt người đấy!
Chẳng qua là thấy tiểu bạch cung chủ này ra khỏi thành, Trương Thiên thở dài: “Đến ăn thịt nướng, vậy thì mang chút đồ ăn ngon đặc sắc đi!”
“Tôi thấy cung chủ chưa ăn bao giờ, chắc là sẽ thích lắm.”
“Chú à, món ngon chỗ chú có gì?”
Ông chú đáp: “Cà, cánh gà, đùi dê nướng, gà nướng… đều có!
“Nhưng cửa tiệm của chúng tôi nổi tiếng nhất chính là hàu nướng hùng hổ, hai cô cậu có muốn thử không?”
Ông chú nhướng mày, nháy mắt với Trương Thiên: “Chàng trai, cái này là đồ tốt... Cậu có thể thử xem!”
Hàu từ trước đến nay được gọi là thứ đồ bổ sung tốt, ăn qua đều hiểu!
Trương Thiên liếc nhìn cung chủ…
Cung chủ nhàn nhạt đáp: “Sức ăn của bản cung không lớn!”
“Hừ!” Trương Thiên trầm giọng nói: “Sức anh không lớn, vậy được, chúng ta gọi hàu nướng hùng hổ, một cái đùi dê, còn có cánh gà…”
Quan sát cung chủ, Trương Thiên còn gọi thêm một suất mì xào, sợ cung chủ không ăn nổi đồ nướng kia.
Ông chú gật đầu: “Được, hai cô cậu đợi chút, tôi đi làm ngay đây!”
Sau khi ông chủ rời đi.
Cung chủ hiếu kì hỏi: “Về chuyện giao dịch ngày mai, anh không có gì muốn bàn với bản cung sao”
Lần giao dịch này liên quan đến một mạng sống, còn có viên Đại Hồn Đan, cung chủ đương nhiên rất quan tâm.
Nhưng đối với Trương Thiên, lần giao dịch này chẳng coi là chuyện lớn gì.
Tình huống này đã từng thấy nhiều trước đây rồi...
Trương Thiên nhẹ giọng giải thích: “Ngày mai một mình cô đi giao dịch với đối phương, một tay giao người một tay giao hàng. Không có gì quá quan tâm.”
“Tôi sẽ bí mật bảo vệ mấy người, mà cô chỉ cần giao đồ cho đối phương, sau đó bảo vệ người nhà họ Tần là được.”
“Nếu như có uy hiếp khác, tôi sẽ cố gắng giúp cô giải quyết, cung chủ không cần phải quá quan tâm.”
Cung chủ trầm giọng, “Nếu bản cung muốn bảo vệ người của nhà họ Tần, đồng thời lại không giao Đại Hồn Đan thì sao?”
Trương Thiên liếc mắt nhìn cung chủ: “Cung chủ, có chút tham lam đúng không?”
“Bản cung muốn nói, giả sử trong tình huống sức mạnh đối phương không mạnh, lại có thể bảo vệ người an toàn.” Cung chủ nhìn chằm chằm Trương Thiên.
Trương Thiên cười nhẹ: “Giả sử đối phương thật sự yếu như vậy, tôi cũng không nỡ giao Đại Hồn Đan ra!”
Ánh mắt cung chủ lóe lên tia khác thường: “Vậy nếu lúc đó cầm được Đại Hồn Đan, có thể cho bản cung không? Bản cung có thể đáp ứng với anh bất kỳ yêu câu gì!”
“Đưa ra Hào Long Lệnh cũng được…”
Trương Thiên ho khan một tiếng: “Trước đây tôi thật sự không nghĩ tới cung chủ có chỗ nào hấp dẫn tôi, nhưng hôm nay quả thực có những thứ có thể giao dịch!"
Cung chủ kích động: “Ý anh là đồng ý bản cung rồi?”
Trương Thiên cười lạnh: “Cung chủ đừng vui mừng quá sớm, chuyện ngày mai vẫn còn chưa biết kết quả…”
Cung chủ: “Bản cung tự có cách!”
Rất nhanh, thịt nước đã được đưa lên.
Đùi dê nướng, cánh gà và cơm rang được mang lên trước.
Cung chủ ngửi thấy mùi thơm, bụng liền sôi ùng ục ùng ục.
Đây là đồ ăn ngon mà cung chủ từ trước đến nay chưa từng thấy qua.”
Trương Thiên nghĩ, cung chủ này sống ở trong núi sâu, chắc không phải chỉ ăn rau xanh đấy chứ?
“Cung chủ, cô đói thì ăn đi, còn đợi cái gì?”
Cung chủ ôm bụng nói: “Bản cung cũng không phải quá đói, chỉ là thứ này thơm, còn có thể ăn sao? Hình như có chút bị cháy!”
Thịt nướng, không cháy một chút thì không có hồn…
Trương Thiên cười: “Cô cứ ăn đi thì biết!”
Trương Thiên không có bút tích như vậy, mặc dù hiện giờ không có cảm giác đói, nhưng cũng không nhịn được muốn thử, cầm đũa lên ăn.
Cung chủ nhìn Trương Thiên vẻ mặt ăn ngon nhai chóp chép, càng không nhịn được.
“Mặc dù không có cơm trắng, bản cung cũng ăn một chút!”
Một miếng thịt dê nhỏ xuống dạ dày, cả người cung chủ ngây ra, đầu lưỡi còn đang liếm dầu mè nơi khóe miệng...
Tiếp đó là mì xào, cánh gà nướng!
Ngay sau đó, ông chủ tiệm thịt nướng đưa hàu tươi lên: “Hai anh chị, hàu tươi nướng đặc biệt của chúng tôi lên rồi đây!”
“Đồ này vừa mang lên, Trương Thiên trợn tròn mắt: “Cái này…”
…