“Bát Đại Tông mới được sinh ra?”

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Sau khi nghe thấy thông báo này, đệ tử phái Di Âm và Nguyệt Quang tông ở bên này cau mày, sau đó ngừng chiến.

Giờ phút này, mấy đệ tử Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn kinh ngạc nhìn nhau.

Đầu tiên là cảm thấy kinh ngạc, hai tông môn của mình còn chưa bị phái Di Âm và Nguyệt Quang tông đá đi mà, lúc này tự dưng tuyên bố Bát Đại Tông được sinh ra?

Vậy tông môn của mình không phải đã nằm trong Bát Đại Tông à?

Bọn họ mơ hồ đoán được, chắc chắn là bên Càn Võ tông đã phân thắng bại!

Bọn họ nhanh chóng nhìn theo phái Di Âm về phía mấy người Càn Võ tông.

Chỉ thấy Tô Mộc Phong Càn Võ tông đã ngã xuống, hơn nữa còn nằm không nhúc nhích, hai người Cung Như và Võ Hoàng Càn Võ tông đang nhấc tay hô hét gì đó…

Còn Mạc Trường Nhiên Thanh Minh tông và đệ tử Lão Tử môn đều còn đang ở trong không trung!

Ai thắng ai thua không cần nói cũng biết!

Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn bọn họ nuốt một ngụm nước bọt: “Càn Võ tông nhận thua à?”

“Cuộc thi đấu tranh giành Bát Đại Tông cứ thế kết thúc?”

“A, Tịnh Nhất tông chúng ta sống tới cuối cùng, chúng ta là một trong Bát Đại Tông!”

“Ha ha ha, trời giúp Dương Nam môn tôi mà, Dương Nam môn chúng ta từ đây cũng là một trong Bát Đại Tông!”

Sáu con người hai tông môn giống như phát hiện ra đại lục mới, cảm xúc kích động, nhảy nhót cuồng nhiệt.

Cảm xúc của các đệ tử phái Di Âmsa sút.

Ánh mắt sư muội Tiểu Du trống rỗng: “Càn Võ tông thua sao, anh ta không chống cự được đến cuối.”

“Chỉ còn một chút, chỉ còn một chút là chúng ta đã có thể loại được hai tông môn này đi, sao lại có thể như vậy!”

Cô gái mặc lụa trắng hình như cũng cảm thấy tiếc nuối, than thở: “Chúng ta đã cố hết sức, Càn Võ tông bọn họ không chống đỡ được, chỉ có thể nói đây là ý trời thôi!”

Đệ tử Nguyệt Quang tông cũng chỉ có thể bày tỏ sự tiếc nuối…

Bên ngoài sân vốn đang yên tĩnh, sau khi xác nhận là Càn Võ tông rút lui thì bàn luận sôi nổi tựa như thủy triều mãnh liệt ập tới.

“Cái gì? Cuối cùng đệ nhất tông môn Càn Võ tông chọn rút lui à?”

“Đệ tử Càn Võ tông thể hiện được thực lực tới tận cường giả cảnh giới Hư Không đó, thật không ngờ cuối cùng lại thua!”

“Vị đệ tử kia của Càn Võ tông tuyệt đối là người ưu tú nhất ở đây, mà thực lực lại đỉnh cao, tôi tin nếu mà độc đấu thì tuyệt đối không một ai qua được cậu ta!”

“Đáng tiếc, cuộc thi đấu giành cờ lệnh Bát Đại Tông là thi đấu hỗn chiến, cậu ta thua cũng hết cách rồi…”

“Cậu ta ưu tú thế mà, đáng tiếc phải đối đầu với nhiều cường giả cảnh giới Siêu Thần cấp như thế, mạnh hơn nữa cũng sẽ bị đánh bại!”

“Haizzz… chỉ có thể nói đệ nhất tông môn bị quá nhiều tông môn khác bắt tay nhắm vào!”

“Phàm nếu có những cường giả của tông môn khác ra tay giúp đỡ thì Càn Võ tông, có lẽ kết quả sẽ không như thế.”

“Đáng tiếc là không có nếu như, cuộc thi đấu này vốn tàn khốc như thế!”

Nơi này giống như là nơi mà tất cả tông môn ở Cửu Châu phô diễn thực lực, các tông môn đối chiến cũng sẽ xuất hiện viện hợp tác, ai quan hệ tốt thì có thể giúp đỡ, đây là điều tự nhiên, cho nên cuộc thi đấu này sẽ không ngăn cản!

“Chỉ có thể nói chúc mừng Bát Đại Tông mới thôi, sau khi kết thúc đệ nhất tông môn, chúng ta xem xem còn tông môn nào nào.”

“Mộ Ảnh môn, Quỷ Dạ tông, Lão Tứ môn, phái Di Âm và Nguyệt Quang tông, năm tông môn uy tín lâu năm đều ở đây…”

“Còn các tông môn mới gia nhập hàng ngũ Bát Đại Tông, là người của Thanh Minh tông, Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn!

“Thực lực Thanh Minh tông rất mạnh, bọn họ vào được tôi không hiếu kỳ gì, chỉ là đệ tử Tịnh Nhất tông và Dương Nam môn thì…”

“Chỉ có thể nói là hời cho bọn họ rồi!”

“Vận may cũng là một phần của thành công mà, ghen tị chết được.”

“...”

Bát Đại Tông được xác định, có mấy nhà vui và cũng có mấy nhà buồn!

Đám người Vương Lương Diệt Linh tông bạc cả đầu, vốn đang là tông môn đứng thứ hai, hiện giờ đụng phải tấm ván sắt, chắc chắn không vui nổi.

Nhưng hiện giờ bọn họ không có hận thù gì với Càn Võ tông nữa, trái lại còn căm hận Gia Cát Khải Mộ Ảnh môn, hai người hình như có khúc mắc gì đó, đều không vui.

Nhưng sau khi đón được Vương Cực, Vương Lương mang người rời đi ngay!

Đệ tử Mộ Ảnh môn tất nhiên vui vẻ, kiêu ngạo vô cùng.

Quỷ Dạ tông và Lão Tứ môn lúc này đều đi về phía Gia Cát Khải, cười tươi chúc mừng!

Đám người Quỷ Dạ tông: “Chúc mừng Môn chủ Gia Cát, lần này thuận lợi lấy được vị trí Bát Đại Tông.”

Đám người Lão Tứ môn: “Hy vọng Môn chủ Gia Cát về sau chiếu cố Lão Tứ môn chúng tôi nhiều hơn!”

Gia Cát Khải Mộ Ảnh môn không quan tâm đến bọn họ, còn đang nhìn chằm chằm màn hình, nói: “Đây có phải kết thúc chưa? Còn chưa…”

Các chấp sự và đệ tử Càn Võ tông lần lượt biểu lộ sự khó chịu, kết quả thế này thật khó chấp nhận nổi!

Bóng dáng Đại trưởng lão có vẻ cô đơn: “Mọi thứ kết thúc rồi à?”

Tam trưởng lão ngạc nhiên: “Lần này bị đám người Mộ Ảnh môn liên thủ nhắm vào, không ngờ Mộc Phong cũng không thể nào ngăn nổi, chỉ có thể nói những người này đã sớm có âm mưu rồi.”

“Xem ra lần này phải giao Hào Long Lệnh ra rồi, đây chính là bất lợi cực kỳ lớn với Càn Võ tông chúng ta!”

Trương Thiên còn đang nhìn chằm chằm màn hình, thần sắc vẫn chưa buông lỏng.

Đợt nhiên, Trương Thiên bật dậy, chiếc ghế sau lưng cũng bị rung lắc theo, anh nhìn màn hình nói một câu: “Còn muốn động thủ, các người dám…”

Xoạt!

Ánh mắt mọi người thuận theo hướng của Trương Thiên, nhìn vào màn hình.

Nơi xảy ra cuộc chiến, Cung Nhu đã chấp nhận rút lui khỏi cuộc thi.

Nhân viên chấp hành đã tuyên bố cuộc thi tranh đoạt cờ lệnh kết thúc, tất cả cuộc chiến đáng nhẽ phải ngừng lại.

Nhưng hai anh em Nam Cung đứng bên cạnh lại hô to với Thanh Minh tông.

Nam Cung Xuyên hét to ra lệnh: “Mạc Trường Nhiên, đừng dừng lại, tên đệ tử kia của Càn Võ tông là cảnh giới Hư Không, uy hiếp rất lớn đến chúng ta, không thể giữ lại!”

“Nhanh diệt trừ cậu ta đi!”

Mạc Trường Thiên trong không trung nghe thế, cúi đầu nhìn từ trên cao, ánh mắt âm hiểm.

Mạc Trường Nhiên nói với hai cường giả Thần cấp khác: “Hai người xông lên cùng tôi…”

Sát cơ cứ thế hình thành, sỡ dĩ Trương Thiên nổi giận cũng vì vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này.

Bầu không khí lại lần nữa bỗng nhiên căng thẳng!

Đây là cường giả cảnh giới Siêu Thần cấp và hai cường giả Thần cấp cùng ra tay…

Người làm công tác bảo vệ Càn Võ tông chỉ là người có cảnh giới Hóa Thần, còn vị chấp sự kia của Càn Võ tông thực lực khá mạnh, là cường giả cảnh giới Thần cấp, mục đích chỉ để giữ cho các đệ tử được an toàn.

Chấp sự Càn Võ tông trong khoảnh khắc ra tay ngay, nhưng muốn lấy một địch ba thì sẽ khá gian nan.

“Uỳnh!”

Chấp sự của Càn Võ tông dùng trường sao đỡ trọng đao của Mạc Trường Nhiên, Cung Nhu dùng Hàn kiếm đối đầu với một cường giả cảnh giới Thần cấp khác.

Còn may là ba người này vừa rồi đánh với Tô Mộc Phong, thân thể cũng đã bị thương, không cách nào thể hiện được thực lực mạnh nhất.

Nhưng đám người Mạc Trường Nhiên cảnh giới ban đầu đã cao, chỉ dựa vào chấp sự của Càn Võ tông và Cung Nhu chèo chống thì e không được, rất nhanh sẽ lâm vào thế hạ phong.

Thậm chí sắp còn bị đe dạo đến tính mạng!

“Hôm nay cậu ta phải chết, ai ngăn cản thì cùng chết luôn!” Mạc Trường Nhiên hừ cười rồi hét lên.

Sau khi nói xong, ba người họ đồng loạt xông lên!

Vụt!

Vào thời khắc này, có người tham gia trận chiến, là mỹ nữ mặc quần áo màu tím.

Chính là sư muội Tiểu Du phái Di Âm.

Mặc dù cô chỉ có thực lực Hóa Cảnh, nhưng vẫn chạy đến, đổi lại một mạng mà Tô Mộc Phong đã cứu cô, cần phải làm thế!

Sư muội Tiểu Du đã đến, dẫn đội phái Di Âm, cô gái mặc lụa trắng cũng đến.

Cô ta cũng là cường giả Thần cấp…

Ngay sau đó đệ tử Nguyệt Quang tông cũng đến hỗ trợ!

Ở đây cũng được ba cường giả Thần cấp, ngoài ra còn Bán bước Thần cấp, Hòa Thần.v.v..

Mỗi người dùng chiêu thức của riêng mình, đồng lòng cùng nhau chắn chiêu thức từ đám người tấn công kia cho Tô Mộc Phong.

Cuộc chiến lại lần nữa biến thành cục diện giằng co.

Chấp sự Càn Võ tông nghiêm giọng hô to với dám người Mạc Trường Nhiên: “Thật to gan, cuộc thi đã kết thúc, thế mà các người còn dám ra tay với đệ tử Càn Võ tông chúng tôi?”

“Muốn gây chiến với Càn Võ tông chúng tôi à?”

Cô gái mặc lụa trắng của phái Di Âm: “Tông môn các người thật là âm hiểm…”

Dẫn đội Nguyệt Quang tông: “Cuộc thi đã kết thúc, tất cả cuộc chiến nên dừng lại!”

Vào thời điểm này, càng ngày càng nhiều cường giả bảo vệ cuộc thi chạy đến.

Bọn người Mạc Trường Nhiên thu tay lại, bọn họ tự biết tiếp tục giằng co cũng không có ý nghĩa gì, những người này cộng lại bọn họ cũng không đánh lại nổi…

“Hừ, tạm thời tha cho cậu ta một con đường sống, chúng ta đi!”

Mạc Trường Nhiên nói xong liền dẫn người rời đi.

Trận đấu này mới được tính là chính thức kết thúc.

Ngay sau đó, các chấp sự của từng tông môn khác nhau cử đến đã hộ tống đệ tử của mình trở về quảng trường trên đỉnh núi U Huyền.

Tô Mộc Phong đã lâm vào hôn mê, chấp sự của Càn Võ tông cõng anh ta quay về, Võ Hoàng thì được Cung Nhu đỡ về.

Vừa rồi đệ tử Thanh Minh tông trắng trợn ra tay giết người, Gia Cát Khải Mộ Ảnh môn đứng ngồi không yên ngó nhìn, nhưng sau khi vụt mất cơ hội cũng chỉ có thể thất vọng thở dài.

Ông ta quay đầu nhìn sang Càn Võ tông!

Ngay lúc đó, vừa lúc chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Trương Thiên.

Gia Cát Khải tự nhận bản thân có thể nhìn thấu vô số người, thực lực của ông ta đã bước vào tình trạng không ai có thể nhìn thấy thăm dò gì được, rất nhiều không thể làm ông ta mất bình tĩnh, chớ nói chi sẽ có người có thể làm ông ta cảm thấy sợ hãi.

Những vừa nãy khi đụng phải ánh mắt của Trương Thiên, thế mà ông ta lại có thể cảm thấy lạnh cả người, thậm chí còn có cảm giác lạnh gáy, hoảng sợ.

Nếu không phải Gia Cát Khải cố gắng đè nén cảm giác sợ hãi trong lòng thì toàn thân ông ta đã run lên!

Gia Cát Khải cau mày ra vẻ trấn định: “Cái gã trẻ tuổi kia là ai vậy?”

Còn Trương Thiên, ngoại trừ dùng ánh mắt uy hiếp, biểu lộ địch ý lạnh lẽo ra thì mặt mày vẫn cứng đờ không thay đổi chút nào.

Cuối cùng vẫn là Đại trưởng lão Càn Võ tông phá vỡ bầu không khí này!

“Không ngờ Thanh Minh tông lại dám ra tay tàn sát Mộc Phong? Mục đích của bọn họ không hề đơn giản!” Đại trưởng lão hung ác nói.

Tam trưởng lão: “Càn Võ tông chúng ta đã bị ép ra khỏi Bát Đại Tông, bọn họ còn muốn ép tới không tha? Có mục đích gì chứ!”

“Tiểu Thiên, cậu xem cái đám Mộ Ảnh môn và Thanh Minh tông này định làm gì?”

Thái độ Trương Thiên vẫn giữ vẻ nghiêm túc: “Không biết cuối cùng muốn gì, nhưng hiện tại đã rõ ràng là muốn cướp Hào Long Lệnh.”

“Nếu tôi đoán không nhầm thì hẳn là muốn thống nhất Cửu Châu!”

Con về phần cuối cùng muốn làm gì thì Trương Thiên không nghĩ ra được, phạm vi những việc có thể làm để thống nhất Cửu Châu rất rộng!

Đại trưởng lão hít vào một hơi lạnh: “Vốn cho rằng Càn Võ tông chúng ta có Mộc Phong thì có thể bảo vệ được Hào Long Lệnh, hiện giờ xem ra không còn cơ hội rồi.”

Tam trưởng lão: “Hàng ngũ Bát Đại Tông Càn Võ tông chúng ta còn không vào được, xem như chuyện lấy được Hào Long Lệnh vô vọng rồi!”

“Hẳn phải giao Hào Long Lệnh ra thôi…”

Càn Võ tông chắc chắn phải giao Hào Long Lệnh ra, Cửu Châu có nhiều tông môn như thế, từ trước đên nay đều là người mạnh nhất quyết định, không có chuyện chơi xấu.

Xem như có chơi xấu thì cũng không có cơ hội dùng, Hào Long Lệnh chẳng qua là một tấm bảng, cùng lắm thì lại làm thêm một cái thôi…

Chỉ cần cuối cùng thắng được đám người trong Bát Đại tông thì chính là đệ nhất tông môn!

Hai vị trưởng lão thở dài: “Đối với Càn Võ tông chúng ta mà nói, cuộc thi tranh giành Hào Long Lệnh đã tính là kết thúc rồi, chúng ta cũng không cản nổi đám người Mộ Ảnh môn…”

“Chúng ta vẫn nên về bẩm báo với Tông chủ sớm một chút, xem xem tiếp theo phải làm thế nào.”

Trương Thiên lắc đầu, trầm giọng nói: “Tôi sẽ không để cho Hào Long Lệnh rơi vào tay bọn họ, tôi sẽ nghĩ cách ngăn cản.”

Mộ Ảnh môn và Thanh Minh tông rõ ràng là người của tổ chức Hừng Đông, bất kể thế nào Trương Thiên cũng sẽ không để Hào Long Lệnh rơi vào tay bọn họ!

Cuối cùng ánh mắt Trương Thiên nhìn về phía Cung chủ Sơ Âm của phái Di Âm…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play