Bởi vì buổi tiệc chạng vạng tối mới bắt đầu, cho nên Lâm Tử Thanh và Lâm Tiểu Nhã buổi chiều mới bay đến.

Tranh thủ lúc đang có thời gian rảnh rỗi, Châu Vũ lần lượt giới thiệu công việc kinh doanh của công ty với Trương Thiên, còn sự định chuyển số tiền hiện có của công ty hơn 20 tỷ vào tài khoản của Trương Thiên.

Nhưng Trương Thiên bảo Châu Vũ chỉ chuyển qua 10 tỷ, số còn dư để lại cho Châu Vũ vận hành công ty.

Tổng cộng, khối tài sản hiện tại của Trương Thiên là hơn 25 tỷ!

Buổi trưa, Tô Vân Nguyệt gọi điện đến nói gặp mặt ở sân bay, bởi vì tối hôm qua hai người đã hẹn sẽ cùng nhau bay về Khánh Giang.

Nhưng Trương Thiên nói với cô ấy tạm thời có việc, bảo cô ấy quay về trước.

Sắp xếp ổn thoả mọi việc, Trương Thiên mới dùng xe thương vụ, ung dung đi ra sân bay đón Lâm Tử Thanh.

Sau khi đến sân bay và đỗ xe xong, anh tìm một cửa và muốn đi vào bên trong.

Lúc này, lại có hai người đàn ông lực lưỡng mặc vest, đeo kính đen và tai nghe, chắc là hai vệ sĩ. Trong đó có một người là người da đen!

Trương Thiên muốn đi vào, bọn họ lại giơ tay ra ngăn cản, nói: “Không được vào, tiểu thư nhà chúng tôi sắp đi ra ngoài, xin chờ một vài phút!”

Á đù!

Vị minh tinh nào mà phô trương lớn vậy?

Còn có cái đạo lý không cho vào?

Trương Thiên trầm giọng nói: “Cái sân bay này là do tiểu thư nhà các anh mở sao?”

“Lối đi này là do tiểu thư nhà các anh xây sao?”

“Không phải!” Hai tên vệ sĩ mặt lạnh nói.

Trương Thiên hừ lạnh một tiếng: “Vậy còn không mau tránh ra? Lối ra vào công cộng lại bị các người chiếm đoạt riêng? Làm gì có cái đạo lý đấy!”

Những hành khách xung quanh cũng phụ họa nói: “Đúng vậy, dựa vào cái gì lại đứng chặn ở cửa không cho chúng tôi vào?”

“Thật đúng là không nói đạo lý gì cả. Tất cả mọi người ai cũng đều đang rất vội! Mau tránh ra đi!”

“Đúng đấy, thuê một tên vệ sĩ là có thể chặn đường được sao? Cái này là phạm pháp đấy.”

Vệ sĩ rất oai, nghe thấy âm thanh hỗn loạn, liền trực tiếp tháo kính xuống, trừng mắt liếc nhìn xung quanh, bộ dáng hung ác kia khiến đám người lập tức im bặt.

Nhưng Trương Thiên lại chẳng hề sợ hãi, anh cười nhạo nói: “Trẻ con làm mặt quỷ à? Tránh ra!”

Đón vợ là nhiệm vụ vô cùng quan trọng đấy!

“Anh…” Tên vệ sĩ áo đen hiển nhiên không phục, dáng người to cao mạnh mẽ tiến lên phía trước một bước.

Hai người tiến lên ép sát Trương Thiên!

Đám người xung quanh lập tức dạt sang hai bên, cảm thấy bản thân chỉ là một người bình thường, không đắc tội nổi với mấy tên vệ sĩ hung ác ngang ngược này.

Trương Thiên lắc đầu, thở dài nói: “Dọa ai đấy? Cút!”

Vừa dứt lời, chân phải của anh nhanh chóng đạp hai cước với tốc độ mà mọi người không thể làm được, chỉ thấy hai tên vệ sĩ hung hãn ôm bụng lui lại phía sau mấy bước.

Trực tiếp mở ra một lối đi!

Trương Thiên không thèm để ý, trực tiếp cất bước đi vào trong sân bay.

Vừa bước vào, anh liền phát hiện, bên trong có hai hàng vệ sĩ, mỗi hàng có năm người.

Ở giữa là một cô gái xinh đẹp mang giày cao gót đang đi đến, phía sau cô ấy là một người đàn ông trạc tuổi trung niên.

Người đàn ông kia trên người toát ra hơi thở của người luyện võ, nhưng cũng không thể lọt nổi vào mắt của Trương Thiên.

Cô gái kia tháo kính râm xuống, nhìn thẳng Trương Thiên phách lối nói: “Anh là ai? Lại dám cản đường Tần Mỹ tôi? Còn dám đánh bị thương người nhà họ Tần?”

Trương Thiên không quan tâm, nhún vai nói: “Là ai cản đường ai vậy? Tiểu nhân vô lễ!”

Tần Mỹ cau mày tức giận nói: “Anh nói ai là tiểu nhân?”

Trương Thiên nói: “Ai thừa nhận thì chính là nói người đó!”

Không thèm để ý, trực tiếp rời đi!

Những kẻ không nói đạo lý ngoa ngoắt này, anh khinh! Căn bản chẳng thèm để ý đến!

Tần Mỹ cảm giác được bản thân bị xem nhẹ, trực tiếp nổi giận: “A Hải, bắt tên kia lại cho tôi, dám bắt nạt bản tiểu thư.”

Trương Thiên khinh thường nói: “Mấy người không phải là đối thủ của tôi, tôi khuyên mấy người đừng có phá hư tâm trạng của tôi, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng đấy.”

“Hừ, ngông cuồng kiêu căng!” Tần Mỹ cười nhạo nói: “Nhìn là biết một tên vô dụng, lại dám đối nghịch với tôi? Bắt tên đó lại cho tôi!”

“Vâng, tiểu thư!” Người đàn ông tên A Hải gật đầu nói.

A Hải tung người nhảy lên, là một cường giả phá cảnh, thực lực này xem như cũng không tệ.

Sắc mặt Trương Thiên hơi chút tức giận, dùng linh lực xuất ra một quyền, nghiêm giọng nói: “Tôi bảo mấy người đừng có chọc tôi rồi!”

Rầm!

Hai người cùng đánh ra một quyền, A Hải bị đánh bật bay về phía sau, mấy tên vệ sĩ khác lập tức tiến lên đỡ mới miễn cưỡng đứng vững được, lúc này, anh ta phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Tần Mỹ kinh hãi mở to hai mắt nhìn chằm chằm.

Trong đám người mà mình mang đến, A Hải là người mạnh nhất, thế mà lại bị người ta đánh một quyền thổ huyết…

Thực lực hoàn toàn không cân xứng!

Trương Thiên vẫn đứng bất động tại chỗ cũ, trịnh thượng nói một câu: “Không biết tự lượng sức mình.”

Sau đó liền vội vàng đi đón bà xã!

A Hải trầm giọng nói: “Tiểu thư, người này không dễ chọc đâu.”

Tần Mỹ tỉnh lại từ trong sợ hãi, vẻ mặt biến thành hận thù: “Không phải chỉ là một tên thô lỗ thôi sao, nhà họ Tần chúng ta sao phải sợ chứ?”

“Hừ, coi như hôm nay anh ta gặp may, đừng để tôi gặp lại anh!”



Sau mười phút chậm trễ, Trương Thiên mới xuất hiện ở lối ra của Lâm Tử Thanh.

Lúc này, hai chị em Lâm Tử Thanh và Ngưu Bài đã lấy hành lý, đang đứng đợi ở lối ra, nhìn thấy Trương Thiên đang chậm rãi đi đến.

“Trương Thiên!” Lâm Tử Thanh kêu lên một tiếng, trên gương mặt lạnh lùng của xuất hiện nụ cười nhàn nhạt.

Ngưu Bài kích động gọi to: “Đây là anh Thiên, là ông chủ sao? CMN, biến thành mỹ nam rồi sao?”

Nhưng bà chủ cũng đã gọi, sao có thể nhầm được chứ, anh ta đương nhiên cũng không dám nhiều lời thắc mắc.

Ngược lại Lâm Tiểu Nhã bên cạnh híp mắt, oán hận nói: “Hừ, tên khốn kiếp nhà anh đi đâu đấy? Bắt bọn em đợi lâu như thế? Có biết bản tiểu thư đâi là một đại minh tinh có hàng vạn fan hâm mộ không hả? Thu nhập mỗi phút hơn 100 triệu đấy…”

Ngày hôm qua nhận được quà tặng của “ông nội của Tề thiếu Thiên Hải”, cô có chút bay trên mây rồi!

Chỉ là nếu như biết người kia chính là anh rể trước mặt, không biết trong lòng sẽ có cảm giác như thế nào nhỉ?

Trương Thiên nhún vai nói: “Anh đi làm một việc quan trọng.”

Lâm Tử Thanh nhíu mày quan tâm nói: “Làm sao vậy?”

Trương Thiên dùng thần thức mở ra nạp giới, trực tiếp lấy ra một bó hoa hồng đỏ, một bó hoa đột nhiên xuất hiện, sau đó mặt đầy ý cười đưa bó hoa đến trước mặt của Lâm Tử Thanh, nói: “Đương nhiên là đi làm một việc lãng mãn rồi.”

“Mua cho bà xã một đóa hoa.”

Kỳ thực là trùng hợp vừa nhìn thấy ở cửa hàng phía kia, cho nên anh mới lấy ra!

Gương mặt xinh đẹp của Lâm Tử Thanh ửng đỏ, hạnh phúc nhận lấy bó hoa hồng: “Cảm ơn anh!”

Đây là lần đầu tiên Trương Thiên làm mấy chuyện lãng mạn như này, trong lòng cô đương nhiên vui vẻ rồi.

“Ọe!” Lâm Tiểu Nhã chê bai nói: “Ảo thuật thật quê mùa, thật đúng là không biết xấu hổ!”

Ngưu Bài đứng bên cạnh, nhìn thấy một màn này, cũng cảm thấy có hơi quê mùa.

Thế nhưng anh không sợ bị chê quê mùa, chỉ cần có người thích là được rồi.

Trương Thiên đắc ý quay sang Lâm Tiểu Nhã chế giễu: “Ai cần em thích, chỉ cần chị em thích là được rồi. Lượn đi, em là một cẩu độc thân chẳng ai thèm thì có.”

Dứt lời, Trương Thiên liền đi qua kéo vali hộ Lâm Tử Thanh, một tay khác nắm lấy bàn tay ngọc ngà thon thả của cô.

Lâm Tiểu Nhã kéo hành lý đi sau, không ngừng nói: “Dừng dừng, không biết bao nhiêu người muốn quen em đâu, anh không vào phòng xem livestream của em, anh không biết em có bao nhiêu fan hâm mộ đâu!”

“Nhưng quan trọng nhất là, người em yêu lại không thèm em! Ha ha ha!” Trương Thiên trêu chọc chuyện Lâm Tiểu Nhã thích Tiểu Lục.

“Anh…khốn kiếp!” Lâm Tiểu Nhã dường như nghĩ đến điều gì đó, nhíu mày chẹp miệng nói.

Trong lòng cô đang cực kì tức giận.

Bốn người sau khi ra ngoài, lên xe.

Trong xe có Lâm Tiểu Nhã rầu rĩ không vui, Ngưu Bài tâm trạng hưng phấn, còn có Lâm Tử Thanh ngồi trên ghế lái phụ, tay đang ôm đóa hoa hồng lòng dạt dào vui mừng.

Lâm Tiểu Nhã châm biếm nói: “Còn ở đây làm gì nữa? Nhanh lái xe đến khách sạn đi, buổi tiệc tối nay không thể đến muộn được đâu.”

Trương Thiên mờ ám cười nói: “Đợi một người!”

“Còn đợi ai nữa? Sẽ không phải là anh sau lưng chị tôi có tình nhân đấy chứ?” Lâm Tiểu Nhã muốn ‘chiếu tướng’ (làm khó) Trương Thiên, cố tình gây sự.

Thế nhưng một khắc sau, Trương Thiên đã ‘chiếu tướng’ lại Lâm Tiểu Nhã, nói: “Là tình nhân của em đấy!”

“Em? Ai…” Lâm Tiểu Nhã nghi hoặc.

“Em nhìn gương chiếu hậu là biết ngay thôi! Cậu ta đến rồi!” Trương Thiên nhếch miệng, bỏ lại một câu liền xuống xe.

Lâm Tiểu Nhã thật sự quay sang nhìn gương chiếu hậu, một người đàn ông mặc trang phục thần bí, mặc dù không nhìn thấy rõ mặt, nhưng khí chất trên người đã để lộ ra thân phận của cậu ta, cô kinh ngạc, hô lên: “A, là anh ấy? A…Chị..Tiểu Lục cũng đến!”

Lâm Tử Thanh đương nhiên cũng chẳng hề cảm thấy kì lạ.

Lâm Tiểu Nhã nhanh chóng chỉnh lại đầu tóc trang phục.

Sau khi Trương Thiên xuống xe, nhận lấy một bọc đen từ trong tay của Tiểu Lục.

Tiểu Lục nói: “Lão đại, lò luyện đan này mất chú thời gian mới lấy được, cho nên đến hơi muộn.”

“Ừ, không sao hết!” Trương Thiên trực tiếp bỏ đồ vào trong nạp giới.

Đồ vật lớn như vậy đột nhiên biến mất, Tiểu Lục kinh ngạc: “Lão đại, chuyện này là thế nào?”

“Hắc hắc, lấy được một đồ tốt, trở về sẽ nói cậu nghe, giờ cậu cứ bí mật theo sau đã.” Trương Thiên giải thích.

“Vâng!” Tiểu Lục đáp.

Trương Thiên trở lại xe, trực tiếp khởi động xe.

Lâm Tiểu Nhã nhíu mày nói: “Tiểu Lục đâu?”

“Anh nói em ở trên xe, cậu ấy liền quay đầu bỏ đi luôn!” Trương Thiên cười nói: “Còn nói đánh chết cũng không lên xe nữa.”

Lâm Tiểu Nhã hai mắt mở lớn, đau lòng hỏi: “Cái gì cơ? Thật sao? Sao anh ấy lại ghét em thế?”

Trương Thiên lái xe, sau khi nhìn gương thấy Lâm Tiểu Nhã vẫn đang đau lòng, liền lộ ra khuôn mặt tươi cười, trêu chọc nói: “Đùa em tý thôi, cậu ta có chuyện nên không thể cùng đi được.”

Lâm Tiểu Nhã lúc này mới không còn biểu tình thất vọng nữa, nhìn trước ngó sau mong được nhìn thấy bóng dáng Tiểu Lục.

Trương Thiên đưa bọn họ đến khách sạn đã đặt trước, ba phòng.

Vốn là đặt cho Lâm Tiểu Nhã một phòng, Ngưu Bài một phòng, mình và Lâm Tử Thanh ở chung một phòng là được rồi.

Kết quả…Lâm Tiểu Nhã ngang nhiên chia rẽ hai người bọn họ!

Nhưng Lâm Tử Thanh nói buổi tối sẽ lại đến, Trương Thiên mới lấy lại tinh thần, đảm nhận nhiệm vụ làm phu xe.



Buổi liên hoan trao giải trực tiếp này được tổ chức ở khách sạn Ngũ Hồ, khách sạn cao cấp nhất thành phố Thiên Hải!

Tối hôm nay ở đây dừng cung cấp tất cả các dịch vụ khác chỉ để tổ chức buổi lễ long trọng này!

Bên ngoài khách sạn đã trải sẵn thảm đỏ, còn có một tấm bảng kí tên, rất nhiều phóng viên đứng ngoài đang đợi quay phim chụp hình các vị khách đến tham gia buổi lễ!

Buổi tiệc đêm nay nhận được sự quan tâm lớn nhất của miền Đông, Kyoto, Huyền Tây, ba tỉnh phía bắc cùng năm tỉnh phía Nam!

Dưới sự thúc giục của Lâm Tiểu Nhã, nhóm người Trương Thiên đến rất sớm.

Nhưng Trương Thiên và Lâm Tư Thanh sẽ không đi thảm đỏ, anh cũng không muốn chói lóa như thế, nên lặng lẽ cùng Lâm Tử Thanh đi vào bên trong hội trường.

Giờ phút này, Lâm Tiểu Nhã và Ngưu Bài, hai người bọn họ dắt nhau bước vào thảm đỏ.

Tiểu Nhã mặc một bộ lễ phục hoa lệ, là một chiếc váy màu hồng, làm tôn thêm làn da trắng nõn của cô. Quần áo không hở nhưng lại vô cùng quyến rũ, mang theo vài phần khí chất bóng dáng của Lâm Tử Thanh, đoán chừng là do Lâm Tử Thanh đã giúp cô ấy chọn bộ váy này.

Còn Ngưu Bài mặc một bộ vest màu đen, đập vào mắt là một cái cài áo lông vũ tinh xảo gắn trên ngực, phối đồ cũng gọi là có chút fashion.

Cả hai người bọn họ đều đứng đầu bảng xếp hạng streamer phát sóng trực tiếp có nhân khí cao nhất, vì vậy mà vừa bước ra đã gây nên động tĩnh rất lớn.

“Mau xem, hai streamer đứng đầu bảng xếp hạng đến rồi!”

“Oa, nữ streamer kia thật sự đẹp quá đi mất!”

“Quả thật so với minh tinh tuyến đầu còn xinh đẹp có khí chất hơn, bảo sao lại có thể giành được vị trí thứ nhất, chậc chậc!”

“Nghe nói cả hai người bọn họ đều là streamer của công ty phát sóng trực tiếp Ái Thiên ở miền Nam, công ty này cũng thật lợi hại, vị trí đầu bảng xếp hạng cả nam lẫn nữ đều giành được…”

“Mấy năm trước đều là Kyoto và miền Đông cạnh tranh gay gắt, không ngờ năm nay miền Nam lại bứt phá dẫn đầu.”

“Ha ha ha, có lẽ do streamer có tố chất cao, cậu xem cái nhan sắc khuynh thành của tiểu mỹ nhân kia, chẳng lẽ lại không giành được quán quân sao?”

“Hì hì, cũng đúng!”

Tách tách! Tách tách!

Máy ảnh nháy liên tục, hai người Lâm Tiểu Nhã và Ngưu Bài theo đó cũng không ngừng chuyển hướng xoay người, đổi tư thế tạo dáng.

Trong khách sạn, một người đang nhìn chằm chằm vào một màn này.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hừ, Lâm Tiểu Nhã đúng không?”

“Hôm qua chính là tại con khốn kiếp nhà mày, hại tao thảm hại như này, đánh tao, lại còn bắt tao phải ăn cái thứ đó!”

“CMN, Thiên gia tao không đắc tội nổi, nhưng đêm nay, tao nhất định phải ‘làm’ mày, tao phải quay video lại, tao phải cho mày thân bại danh liệt! Xem mày còn giả vờ thuần khiết với tao được không?”

Tên này ngoài Tề Nguyên Triều ra, thì còn ai vào đây nữa?

Anh ta cũng được xem như là chủ sở hữu một nửa công ty phát sóng trực tiếp, lẽ ra hôm nay anh ta có thể nở mày nở mặt bước trên thảm đỏ, nhưng anh ta không dám, bởi vì đêm qua anh ta ăn phải đồ ‘khẩu vị nặng’, bây giờ độ hot về mấy cái tin tức kia vẫn chưa hề hạ.

Nếu như anh ta xuất hiện, mấy cái scandal bê bối kia chắc chắn lại một lần nữa lên hotsearch, anh ta không hề muốn như vậy chút nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play