Ninh Tương Y ngẫm nghĩ, thân thể Ninh Kham nàng hiểu rõ, hắn thời trẻ chinh chiến sa trường, sau này yên ổn cũng không có dừng lại việc rèn luyện, cho nên thân thể vẫn rất khỏe mạnh!

Hơn nữa tính cách Ninh Kham, luôn luôn kiến nghị quả cảm, làm hoàng đế nhiều năm, loại sức mạnh này sớm đã thâm nhập xương cốt, sẽ không dễ dàng bị độc tố đánh bại được, nghĩ như vậy, nàng thoáng an tâm một chút, trở về nghỉ ngơi.

Ninh Úc trong khoảng thời gian này vào cung vài lần, hiện tại thấy hoàng đế cuối cùng cũng uống thuốc, hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, bất luận như thế nào, nếu có hoàng đế chủ trì hôn lễ của hắn với nàng, hoàng tỷ nhất định sẽ rất vui mừng, cho nên hắn tự đáy lòng hy vọng hoàng đế có thể khỏe lại.

Hơn nữa sự tin tưởng vào sức mạnh của hắn đối với hoàng đế vượt xa hơn Ninh Tương Y, khỏe mạnh như Ninh Kham, khi còn nhỏ, ở trong lòng hắn có cảm giác như hắn là người khổng lồ!

Chờ lần này hắn vượt qua được, đến lúc đó song hỷ lâm môn, hôn lễ này sẽ càng thêm đặc sắc!

Đối với Ninh Giác, hắn cũng không để ý tới, dù sao việc đã đến nước này, Ninh Giác hắn không nhận cũng phải nhận, bởi vì hoàng tỷ, đã là nữ nhân của hắn!

Hơn nữa, hắn cuối cùng cũng được cả hoàng đế cho phép.

Một ngày trước đây, Ninh Úc đi gặp hoàng đế, cũng không biết Ninh Úc ở hoàng đế trước mặt hứa hẹn cái gì, dù sao cuối cùng, hoàng đế cũng tán thành hôn sự của hắn cùng Ninh Tương Y, lại còn nói, nếu lúc đó cơ thể khỏe mạnh, sẽ tự mình chủ trì.

Kỳ thật, đều chỉ là vì phòng ngừa Ninh Giác quấy rối thôi.

Làm phụ thân mà quyết định như vậy, cũng thật là khó cho hắn, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, hắn cũng chỉ có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất.

Nhưng bên này đang vui mừng, Ninh Giác bên kia lại là nước sôi lửa bỏng!

Y Nhi đã bị Ninh Úc chiếm đoạt! Hắn cũng được biết, nữ nhân một khi bị ai chiếm đoạt thân mình, sẽ càng thêm si tâm không thay đổi! Bây giờ hắn phải làm sao đây! Hắn phải làm sao bây giờ?

Cảm giác không cam lòng, phẫn nộ, ủy khuất, ngay từ đầu còn có thể nhẫn nhịn, nhưng người thám thính của hắn lại đưa tin đến, hoàng đế đã đồng ý cho Tề vương cưới công chúa, thậm chí còn nguyện ý vì bọn họ chủ trì thành hôn!

Cảm giác oán hận này! Cơ hồ muốn nuốt sống hắn!

Hắn mới là Thái Tử! Hắn chẳng lẽ không nên được tất cả những điều tốt nhất sao?! Chẳng lẽ bởi vì Ninh Úc tìm tuyết linh chi cho hắn, hắn liền đối xử bất công sao?

Cái gì chủ trì hôn sự, hắn rõ ràng chính là sợ Ninh Giác phá hủy hôn sự này!

Tất cả mọi người đều đề phòng hắn! Cảm thấy hắn là người độc ác chia rẽ nhân duyên! Tất cả mọi người đều lừa gạt hắn, từ đầu đã lừa gạt hắn! Ngay từ đầu nên nói cho hắn biết thân thế của Y Nhi! Hắn đã không đến nỗi bị động như thế này! Tại sao lại ra nông nỗi này?!

Mà hiện thực chính là, một mình hắn phải chịu đựng! Những người đó đều ngăn cản hắn cùng Y Nhi ở bên nhau, mà Ninh Úc, lại không có một người đi ngăn cản, vì cái gi?!

Ninh Giác đấm một cái lên tường!

Hắn rõ ràng cũng là cùng Y Nhi lớn lên, tình yêu hắn dành cho nàng… Tuyệt đối không thua kém Ninh Úc…. Vì cái gì, một chút cơ hội Y Nhi cũng không cho hắn?

Vì cái gì?

Hắn rõ ràng chỉ cần một chút ấm áp là đủ rồi! Hắn chỉ cần một chút thôi! Hắn chỉ nghĩ đến mỗi ngày nhìn thấy nàng, lòng hắn đều đau xót…… Suốt năm, cầu mà không được! Hắn chưa từng có được! Chưa từng có!

Một trận điên cuồng dần dần trở thành ma chướng, đã biến đổi tính tình của hắn, hắn an tĩnh đến có chút quỷ dị.

Nếu cầu không được, cũng chỉ có thể cướp đoạt thôi?


Ninh Tương Y nôn nóng chịu đựng ba ngày, may mắn thay, những điều nàng chịu đựng đều đáng! Ba ngày sau, Ninh Kham đã tỉnh lại!

Thái y vội vàng qua đi xem mạch, sau đó vui mừng nói, “Dư độc đã được rửa sạch hầu như không còn! Bệ hạ an khang!”

Nói xong, hắn là người đầu tiên quỳ xuống, kích động hô to nói, “Bệ hạ hồng phúc tề thiên, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!?

Những người khác vội vàng quỳ theo, hô to, “Bệ hạ hồng phúc tề thiên long trạch kéo dài!”

Ninh Kham vượt qua được rồi, tuy rằng thân thể hắn còn chưa hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng nghe được tin tức như vậy, tinh thần hắn rung lên!

“Rất tốt, có thưởng, tất cả đều có thưởng!”

“Tạ bệ hạ!?”

Lúc này Ninh Tương Y mới phục hồi tinh thần lại, nàng cao hứng phấn chấn chạy tới làm nũng!

“Còn có ta nữa! Bệ hạ, ta là đại công thần đúng không? Ngài muốn thưởng ta như thế nào???”

Ninh Kham buồn cười nhìn nàng, “Địa vị Y Nhi hiện giờ đã rất cao rồi, trẫm không có gì để thưởng nhưng nếu thưởng, liền thưởng cho ngươi một tâm tâm niệm niệm như ý lang quân đi!”

Ninh Tương Y vừa nghe liền nháy mắt đã hiểu, Ninh Úc nói hắn đã cầu xin hoàng đế, nguyện ý vì bọn họ chủ trì hôn sự, lập tức có chút ngượng ngùng.

Nhưng da mặt nàng cũng quá dày rồi.

“Khó mà làm được…… Chỉ có như ý lang quân còn chưa đủ, Y Nhi còn muốn của hồi môn! Rất nhiều rất nhiều của hồi môn!”Ninh Kham cười đến không khép miệng được, “Được! Đều theo ý ngươi!”

Ninh Tương Y lúc này mới vừa lòng, sau đó mới đỡ hoàng đế lên dùng bữa.Buổi tối sẽ cử hành đại yến tiệc trong cùng, tất cả mọi người đều tham gia, một là đem tin vui của hoàng đế chiếu cáo thiên hạ, hai là đem hôn sự của Ninh Tương Y ban bố thế nhân.

Ninh Tương Y có điểm không ủng hộ, thái y đã nói với nàng, Ninh Kham mới vừa tỉnh, lúc này cần phải tĩnh dưỡng, chờ thân thể ổn định mới được! Nhưng Ninh Kham lại khăng khăng muốn tổ chức cung yến, Ninh Tương Y không lay chuyển được hắn, đành phải đáp ứng.

Lúc dùng bữa trưa, chỉ có hoàng đế, Hoàng Hậu, nàng, còn có Thái Tử cùng nhau dùng bữa.

Hoàng đế còn mệt, ăn không hết đã thấy mệt mỏi, đi nghỉ ngơi, Hoàng Hậu cũng nói chính mình mệt mỏi, nhanh chóng rời đi. Lúc này nàng nhìn Ninh Tương Y thật là càng nhìn càng khó xử, nàng giống như cầm một củ khoai nóng phỏng tay, căn bản vô pháp xử lý, chỉ có thể trốn tránh.

Cho nên trên bàn, chỉ còn lại có Ninh, Tương Y cùng Ninh Giác.

Ninh Tương Y đột nhiên lúng túng.

Vội vàng ăn một lát, cầm chén để một bên, liền chuẩn bị rời đi, ai ngờ Ninh Giác đột nhiên giữ nàng lại.

Ngón tay hắn rất lạnh, lúc đụng tới nàng, nàng liền cảm thấy cả người phát lạnh, có chút hoảng loạn.

“Xảy ra chuyện gì? Thái Tử ca ca?”

Nàng còn tưởng là đã thái bình, dù sao đây là Chiêu Dương điện, hoàng đế mới đi nghỉ ngơi.

Ninh Giác lại rất bình tĩnh, hắn nhìn nàng, trên gương mặt như ngọc chậm rãi lộ ra một anh cười, nụ cười ôn nhu đó, lại làm Ninh Tương Y càng thêm kinh hãi. “Y Nhi… Ta nghĩ nghĩ, cảm thấy nàng nói…… Là có đạo lý.”

Hắn nắm tay Ninh Tương Y thật chặt, Cho nên ta quyết định buông tay, chỉ cần nàng, đáp ứng ta một việc.

Trong lòng Ninh Tương Y có dự cảm không tốt, nhưng vẫn là nhịn không được nhướng mày hỏi.

“Chuyện gì”?

Ninh Giác đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt trời cười tà nịnh hoàn toàn đối lập với vẻ ôn nhu bên ngoài, nhẹ giọng nói.

“Ta muốn nàng, hầu hạ ta một lần.”

Ninh Tương Y ngẩn người, chỉ cảm thấy lòng bàn tay bị hắn nắm đau xót, người liền mất đi ý thức, mềm mại ngã xuống lồng ngực Ninh Giác.

Ninh Giác yêu thương sờ sờ mái tóc dài của nàng, nhẹ giọng nói.

“Y Nhi ngoan, ta đây sẽ mang ngươi trở về.”

Hắn đã điên rồi, đã hoàn toàn không suy xét hậu quả!

Đông cung.

Ninh Tương Y nằm ở trên giường lớn Thái Tử, mày hơi nhíu lại, có chút quyến rũ khác thường.

Ninh Giác nửa nằm ở bên người nàng, chờ nàng tỉnh lại.

Đúng vậy, hắn muốn nàng tỉnh táo lúc dưới thân mình, làm nàng biết người chiếm hữu nàng là ai! Cứ như vậy, hắn cũng là nam nhân của nàng, vì sao không thể cùng Ninh Úc tranh giành?

Mà trong quá trình chờ đợi, hắn không khỏi ôm nàng sờ sờ thân thể, môi đỏ của nàng khiến hắn cảm thấy như là một vị thuốc giải! Ăn như thế nào cũng không đủ! Hơn nữa lúc hắn hôn thật sự dùng sức, có cảm giác dù tận thế cũng phải dây dưa! Bá đạo, tựa hồ muốn đem hương vị của người khác trên người nàng hủy diệt, Y Nhi, nếu chỉ là của một mình hắn thì thật tốt biết bao?

- ---------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play