Quân Minh Tịch nói xong liền đi về phía hai người,
- A Dư, em say rồi.
Lạc Dư bị hắn xách như xách một con mèo, tên này rốt cuộc có biết cái gì là ôn nhu không vậy, cậu nhớ không nhầm thì trước mạt thế hắn là tên sát gái, lời từ miệng hắn phun ra đều đem một đống nữ nhân thu phục a.
Nhưng mà...
Lạc Dư khổ não, không lẽ cậu sai, tên này chẳng khác nào mẹ cậu a, đồ đanh đá.
- Lại đang chửi tôi, đúng không.
Quân Minh Tịch trừng mắt, ở với tên này lâu như vậy hắn còn không hiểu cậu thì ai hiểu chứ.
- A, ta...ta không có, ngươi đừng có mà đoán bậy.
Lạc Dư ấp a ấp úng nói, cậu mới không thèm thừa nhận đâu, tên này không "tẩn "cậu một trận mới là lạ.
Ân Vũ đang muốn chạy theo hai người thì bị Giang Diệc Phong không biết từ lúc nào xuất hiện sau lưng cậu ta cản lại,
- Tiểu, Vũ, em lại muốn đi đâu, đừng quên chúng ta còn phải động phòng a.
Cả người Ân Vũ cứng ngắc,
- Phong...ta.
- Hừ, một tuần này em đừng mong xuống được giường.
Giang Diệc Phong lạnh lùng nói, sống lưng Ân Vũ phát lạnh,
- Không được, như vậy sẽ làm bảo bảo bị thương.
Giang Diệc Phong vốn chỉ định dọa Ân Vũ một chút nhưng bộ dạng hoảng loạn này của cậu ta lại làm hắn thích thú, giả bộ khổng hiểu,
- Bảo bảo, bảo bảo gì a.
Giang Diệc Phong cười híp mắt,
- Tên ngốc này, em là nam nhân, không có bảo bảo được đâu.
Ân Vũ tức giận phồng má, dám không công nhận sự tồn tại của bảo bảo, hức, tên đáng ghét,
- Có thật mà, ta thật sự có bảo bảo, ngươi sờ sờ thử xem.
Giang Diệc Phong nhéo mũi Ân Vũ,
- Em thèm bảo bảo đến nỗi đầu óc cũng có vấn đề rồi à, em, là nam nhân, không có con được, nghe, rõ, chưa.
Giang Diệc Phong làm bộ hung dữ nói, Ân Vũ không chịu,
- Oa, ngươi bắt nạt ta, ta không chơi với ngươi nữa.
Ân Vũ nức nở chạy đi, cậu có bảo bảo thật mà, sao lại không chịu tin cậu chứ. Giang Diệc Phong xoa cằm, hình như hắn hơi quá rồi,
- Aiz, Tiểu Vũ, em đừng chạy, cẩn thận không đứa trẻ trong bụng bị thương đó.
Lời này của hắn quả nhiên hữu nghiệm, tốc độ của Ân Vũ chậm lại trông thấy,
- Không phải ngươi không tin sao.
Ân Vũ lau nước mắt nói, Giang Diệc Phong không nỡ, hắn thở dài,
- Đứa nhỏ trong bụng là của ta, ta làm cha nó sao không biết được.