Editor: Ngư

Beta: Nhóc

- -----------------------------------------------------

Lần trước, Mộ Tử nhờ Khương Từ đi thăm dò ngày hôm đó, trước tiên là danh sách của tất cả nhân viên trên du thuyền.

Bởi vì là tiệc mang tính chất tư nhân, khách khứa cùng nhân viên công tác trên thuyền, trên dưới không đến 30 người. Với nhân số này muốn tra ra hung thủ không tính là dễ, nhưng cũng trong phạm vi có thể tiếp thu.

“Tớ đã tra đại khái một lần.” Khương Từ ngồi bên người cô, ngữ khí dứt khoát, “Tớ còn cảm thấy Kiều Tĩnh Gia có hiềm nghi lớn nhất, nhất định là cô ta làm!”

Mộ Tử cầm bình nước khoáng, ngửa đầu uống một ngụm, không lên tiếng.

Khương Từ nói: “Cô ta muốn diệt trừ để thay thế cậu, cùng Mộ Tắc Ninh song túc song tê!”

Mộ Tử lại lắc đầu, thấp giọng nói: “Nếu cô ta chỉ vì nam nhân, làm chúng tớ ly hôn không phải càng đơn giản hơn sao? Cô ta theo tớ ba năm, hẳn là rất rõ ràng trong mắt tớ không chấp nhận được một hạt cát, một khi tớ biết quan hệ giữa cô ta và Mộ Tắc Ninh, không cần cô ta phải nói, tớ cũng sẽ ly hôn, hà tất phải nháo ra mạng người?”

Khương Từ không cho là đúng: “Có lẽ là bị ghen tỵ làm đầu óc mê muội, nếu ly hôn có thể giải quyết hết thảy mâu thuẫn, trên đời sẽ không có nhiều phụ nữ ôm bình axit đi trả thù như vậy.”

“Tớ còn cảm thấy, hẳn là có lý do khác……” Mộ Tử rũ mi mắt, lẩm bẩm, “Nếu thật là Kiều Tĩnh Gia, cô ta sẽ phải mua chuộc nhân viên trên thuyền, chính là loại chuyện giết người này, thêm một người biết, nguy cơ bị phát hiện sẽ càng tăng lên, Kiều Tĩnh Gia đại khái có thể dùng phương thức khác càng xảo diệu để hại tớ.”

Khương Từ nghĩ nghĩ, nói: “Tớ sẽ đi tra dòng chảy ngân hàng dạo gần đây của tất cả nhân viên nam trên thuyền.”

Người mua chuộc hung thủ giết người, đơn giản dùng tiền làm mồi, nếu tài khoản ngân hàng của ai đột nhiên xuất hiện khoản tiền lớn, biết đâu có thể từ đó tìm ra manh mối của hung thủ.

“Không cần, chuyện này tớ sẽ ủy thác văn phòng tư nhân đi tra.”

Mộ Tử không muốn ảnh hưởng đến công việc của Khương Từ, hơn nữa mượn chức vụ Khương Từ tra những việc này, tuy rằng thuận tiện, nhưng đồng thời cũng nói cho những người khác ở Sở cảnh sát: Tô Tử chết không bình thường.

Mộ Tử tạm thời không muốn quá nhiều người biết, như vậy sẽ rút dây động rừng.

“Cũng được, nếu cậu tra ra cái gì, nhất định phải nói cho tớ biết”. Khương Từ bỗng nhiên nhớ tới một việc, nói cho Mộ Tử, “Đúng rồi, Kiều Tĩnh Gia gần đây đã thăng chức lên kiểm sát trưởng rồi.”

“Ừ, tớ biết.” Mộ Tử đem mấy chuyện gần đây của Mộ gia nói cho Khương Từ: “Kiều Tĩnh Gia vội vã lấy lòng Mộ Vinh Hiên như vậy, tớ hoài nghi Mộ Tắc Ninh không muốn cưới cô ta, hoặc là…… ý muốn cưới cô ta không mạnh mẽ như vậy.”

Khương Từ cười lạnh: “Hắn dám cưới sao? Trừ phi hắn muốn bị người đời thóa mạ đến chết! Vợ mình vừa chết, liền cưới trợ lý của vợ, cho rằng người khác bị ngốc chắc?”

“Chờ lâu thêm một chút, khi mọi người chỉ biết biết Kiều Tĩnh Gia là kiểm sát trưởng, không có người nhớ rõ, cô ta đã từng là trợ lý của tớ.” Mộ Tử không khỏi than nhẹ một tiếng, “Tớ hy vọng Kiều Tĩnh Gia có thể gả vào Mộ gia, nếu cô ta hại tớ chỉ vì gả cho Mộ Tắc Ninh, như vậy khi mục đích đạt thành, nói không chừng sẽ lộ ra dấu vết.”

“Được rồi, đừng nghĩ đến đôi cẩu nam nữ này nữa.” Khương Từ vỗ vai cô: “Đi, chúng ta đi ăn một chút gì đi.”

Mộ Tử gật đầu, cũng cảm thấy không nên suy nghĩ những việc này.

Hai người từ phòng tập đi ra, đứng ở ven đường chờ xe.

Trên đường xe cộ đông đúc, ngẫu nhiên có mấy chiếc taxi đi qua nhưng đều đang chở khách.

Khương Từ không kiên nhẫn, oán giận nói: “Tớ đưa xe đi bảo trì rồi, không có xe đi chỗ nào cũng không tiện.”

Mộ Tử kéo khóe miệng cười. Cô quá hiểu Khương Từ, nữ nhân này lái xe rất mạnh mẽ, quẹt xước va chạm là chuyện bình thường, mới mua xe không đến một năm mà hư hỏng đã chồng chất.

Cô đang muốn nhân cơ hội trêu chọc bạn tốt vài câu, bỗng nhiên,trong đám người đang nhốn nháo trước mặt, xuất hiện một gương mặt quen thuộc.

Sắc mặt Mộ Tử phút chốc thay đổi, cơ hồ không chút suy nghĩ liền tiến lên!

Khương Từ bị Mộ Tử dọa sợ, không rõ là chuyện gì, cũng vội vàng đuổi theo.

“Có chuyện gì vậy?” Khương Từ đuổi kịp Mộ Tử ở chỗ ngoặt, há mồm thở dốc, “Sao đột nhiên cậu lại chạy thế?"

“Là hắn!” Mộ Tử mở to hai mắt, nhìn quanh bốn phía, “Là pháp sư khiến tớ sống lại! Tớ vừa nhìn thấy hắn!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play