"Chị tới làm gì?" Quý Thiển Ngưng ôm tay, hỏi không nóng không lạnh.

Mạc Hạm nhéo mi tâm, nói: "Em không tới tìm chị, nhắn tin cho em thì em lại không chịu trả lời, nên chị phải đành phải tự mình lên đây thôi."

"Rõ ràng là chị không nhắn tin lại cho em mà!" Người này sao dám đổ thừa lại cô chứ?!

"Nhìn điện thoại đi."

Quý Thiển Ngưng lấy điện thoại, nhìn thấy vài phút trước Mạc Hạm mới nhắn tin cho cô: "Bọn họ đi rồi."

Cái gì mà bọn họ đi rồi, tiếng lóng gì vậy?

Có lẽ là vừa rồi quá mức tập trung nên Quý Thiển Ngưng không nghe tiếng điện thoại, cô im lặng một lát, ném điện thoại sang một bên, hỏi: "Đạo diễn Chu thiết kế nhân vật nào cho chị vậy?"

"Từ Mạn Thanh, chị của nam phụ."

Đại não Quý Thiển Ngưng nhanh chóng tìm tòi quan hệ giữa các nhân vật trong kịch bản, nhíu mày nói: "Hình như không có nhân vật này?"

"Mới vừa thêm vào đó." Mạc Hạm dừng một chút, bình thản nói: "Bà ấy để biên kịch xếp cho chị năm cảnh diễn, ba cảnh trong số đó là diễn cùng em đó."

Quý Thiển Ngưng hoài nghi: "Không phải là tự chị yêu cầu đấy chứ?"

Mạc Hạm cười đầy ẩn ý, nói: "Em là nữ chính, mọi nhân vật đều phải được xây dựng xung quanh em chứ. Chị đóng vai phụ, diễn phối hợp với em thì có phải là chuyện gì to tát đâu. Đây là tự biên kịch đề xuất đấy, nhưng mà chị đã cung cấp cho cô ấy một số tài liệu tham khảo cho nội dung đấy."

"Tham khảo gì?"

"Khi nào có kịch bản mới thì em sẽ biết."

"......"

Mạc Hạm chuyển chủ đề: "Sao lại không hỏi chị vì sao lại làm khách mời vậy?"

"Vì sao?" Quý Thiển Ngưng nghe lời.

Mạc Hạm than nhẹ một tiếng, nói: "Đương nhiên là vì em rồi."

Trong lòng Quý Thiển Ngưng đột nhiên giật mình.

Ánh mắt Mạc Hạm hơi trầm xuống, chậm rãi nói: "Em và mẹ chị ở chung một đoàn phim, lại là diễn một cặp mẹ chồng nàng dâu thù hận, chị không yên tâm."

Đáp án này so với suy đoán của Quý Thiển Ngưng cũng không sai lệch lắm. Cô mím môi, không nói gì.

"Chị biết là em không thích mẹ chị." Ngón tay Mạc Hạm lướt nhẹ qua trán cô, giúp cô vuốt tóc mái bị rũ xuống sang một bên, hỏi: "Có hối hận vì đã nhận bộ phim này không?"

Ngày đầu tiên vào đoàn, khoảnh khắc thấy Tiết Gia Lệ trong tiệc liên hoan, cũng biết Tiết Gia Lệ sẽ diễn vai mẹ chồng độc ác của cô thì đúng là Quý Thiển Ngưng có hối hận thật, nhưng ngẫm lại thì lại bình thường như cũ.

Từ bỏ một bộ phim hot chỉ vì một người mà mình không thích, không đáng một chút nào.

Cô ngẩng mặt lên, nói đầy chắc chắn: "Không hối hận."

"Vậy là tốt rồi."

Quý Thiển Ngưng nhướng mày, nói: "Phần đầu của bộ phim này thì mẹ chị giày vò em lắm, nhưng sau này thì em trả lại gấp đôi đó. Chị không kêu oan cho bà ấy sao?"

"Chị biết mà." Mạc Hạm nói: "Khi chiều chị có đọc sơ qua kịch bản rồi. Muốn báo thù bà ấy như nào cũng được hết, em vui là tốt rồi."

Quý Thiển Ngưng ngạc nhiên: "Bà ấy là mẹ ruột của chị đấy."

Mạc Hạm không nhịn được mà bật cười, nói sang chuyện khác: "Nói cho em một bí mật. Thấy mẹ chị gần 60 thế thôi, chứ thật ra con người bà vẫn là một cô gái đó. Mỗi lần gặp phải chuyện gì không hài lòng thì việc đầu tiên bà làm cũng là gọi điện thoại cho ba chị, ba chị chỉ cần dỗ dành vài câu thì bà ấy quên hết ngay."

Quý Thiển Ngưng đương nhiên biết Tiết Gia Lệ và Mạc Húc Khôn rất tình cảm, Mạc Húc Khôn tuy không phải là người trong giới giải trí, nhưng lại có tiếng là yêu vợ.

Sau khi kết hôn với Mạc Hạm thì Quý Thiển Ngưng thường xuyên nhìn đến thấy cảnh vị tổng tài bá đạo lãnh khốc đối với người ngoài, lại làm đủ chuyện nhỏ bé cho vợ mình, việc gọt táo, lột vỏ tôm gì đó đều là việc thường ngày. Có một lần Tiết Gia Lệ muốn đi đóng phim, cô vô tình bắt gặp Mạc Húc Khôn ôm Tiết Gia Lệ làm nũng không cho đối phương đi, cô lập từng trợn mắt há mồm, vừa hâm mộ vừa cảm thán.

Mạc Hạm chưa bao giờ đối xử với cô như vậy cả.

Nghĩ đến một chuyện xưa cũ kiếp trước, ánh mắt Quý Thiển Ngưng ảm đạm, cô mất tự nhiên ngăn bàn tay Mạc Hạm đang chạm vào tóc mình.

Mạc Hạm không rõ lúc này cô đang nghĩ gì, chỉ thấy cô khẽ hạ lông mi, nhẹ giọng nói: "Mẹ chị có ba chị thương là đủ rồi, chị chỉ thương mình em thôi."

Cả thể xác và tinh thần Quý Thiển Ngưng đều phấn chấn, cô ngẩng đầu, đập vào mắt cô là đôi mắt thâm tình của Mạc Hạm, giật mình.

Trước kia Mạc Hạm chưa bao giờ nói những lời này với cô.

Tuy rằng đã nghe nhiều lời cợt nhã từ miệng người phụ nữ bỉ ổi này, nhưng câu nói hôm nay nghe được lại khác với những câu trước đó, nhưng khác nhau cụ thể ở chỗ nào thì lại nói không rõ được. Quý Thiển Ngưng có chút khó cưỡng lại được, cố tình phá hỏng không khí, hỏi: "Có phải chị ăn kẹo không đấy?"

Mạc Hạm khó hiểu: "Không có. Chị không thích ăn kẹo."

"Vậy sao miệng chị ngọt quá vậy?"

Mạc Hạm giờ mới hiểu ý cô nói, ngón tay nâng cằm cô lên, hỏi đầy mưu mô: "Hay em nếm thử đi?"

"......"

Tối hôm qua cũng dùng chiêu này, cái đồ khốn nạn này nghĩ cô dễ lừa lắm à.

Quý Thiển Ngưng kịp thời đưa tay vào giữa hai người, nụ hôn ấm áp mềm mại rơi xuống mu bàn tay cô, nóng đến bất ngờ.

Rõ là không trúng nhưng mặt Quý Thiển Ngưng lại có hơi nóng, cô đẩy Mạc Hạm ra, ra vẻ lạnh lùng nói: "Không quen biết chị, xin hãy giữ khoảng cách."

Mạc Hạm cứ thế mà danh chính ngôn thuận công khai ở lại đoàn phim.

Bởi vì lập tức thêm vào một nhân vật, nên biên kịch không thể không vì Mạc Hạm mà điều chỉnh lại kịch bản. Cô ấy lại sợ Mạc Hạm không đợi được nên nhanh chóng viết bản thảo suốt đêm, viết xong thì lại vội vàng đưa kịch bản mới cho Mạc Hạm xem.

Mạc Hạm lại nói những ý kiến của mình ra.

Biên kịch vỗ đùi, nói: "Xin cô đợi một chút, tôi về sửa ngay đây!"

"Không cần gấp vậy đâu." Mạc Hạm cản chị lại, "Lịch trình tôi còn trống lắm, cô cứ về trước ngủ một giấc thoải mái đi, ngủ dậy rồi lại sửa sau."

Biên kịch không ngờ chị lại hiểu lòng người đến thế, cảm động đến mức rơi nước mắt cầm laptop rời đi.

Thật ra là do Mạc Hạm không muốn có kịch bản mới sớm như vậy, do chị muốn ở lại đoàn phim vài ngày nữa mà thôi.

Sau khi có kịch bản mới thì Chu Hồng lập tức muốn sắp xếp cho Mạc Hạm đóng phim. Mạc Hạm lại nói rõ với bà ấy là chị muốn ở lại thêm một thời gian.

Chu Hồng nghĩ là chị muốn ở lại chăm nom Tiết Gia Lệ, cũng không nghĩ nhiều, nói: "Vậy khi nào cháu muốn quay thì nói với cô một tiếng, cô sắp xếp lại cho cháu sau."

"Cảm ơn đạo diễn Chu ạ."

Thời gian rảnh rỗi thì thỉnh thoảng Mạc Hạm sẽ đi đến phim trường cùng đoàn phim. Chị vẫn làm bộ không quen Tiết Gia Lệ, không thân với Quý Thiển Ngưng như cũ. Tới phim trường thì chị cũng không đi dạo, cứ tập trung tinh thần ngồi sau máy quay với Chu Hồng để theo dõi cảnh quay.

Phần lớn nội dung bộ phim《Sự quyến rũ của vợ cũ》 này bộ diễn đại bộ phận đều quay ở trong nhà. Đoàn phim thuê một căn biệt thự làm biệt thự cao cấp của nhà họ Trương, ở trong căn nhà này đã xảy ra rất chuyện dây dưa vướng mắc giữa nam nữ chính, nữ phụ và bà Trương.

Tiết Gia Lệ đã lớn tuổi, hơn nữa sức khỏe lại không tốt, nên một ngày bà chỉ quay hai cảnh diễn. Hai cảnh hôm này là cảnh Trương phu nhân bạo hành còn dâu.

Nếu nói một cách chính xác, thì nữ chính Vương Sở Tâm cũng không hẳn là một người nhu nhược chỉ biết nhẫn nhục. Việc cô ấy năm lần bảy lượt chịu sự ngược đại của bà Trương, không phàn nàn với chồng mình là Trương Dật Trạch chỉ là do không muốn khơi mào mâu thuẫn trong gia đình mà thôi.

Tình tính của nữ chính tốt bụng đến quá đáng. Tuy là phi thực tế, nhưng này sau khi bộ phim này phát sóng thì lại chiếm được phần đông cảm tình của người xem. Bởi vì đồng tình nên khán giả mới mong chờ sự phản công của nữ chính, nhìn cảnh nữ chính lột xác quay về báo thù những kẻ cặn bã đó, chính sự vả mặt này là nhân tố quan trọng nhất tạo nên độ hot và sự nổi tiếng cho bộ phim này.

Một cảnh quay mới vừa quay xong, đạo diễn tuyên bố nghỉ ngơi tại chỗ mười phút, lại gọi chuyên viên trang điểm tới dặm phấn lại cho diễn viên.

"Dì Tiết iếtttt!"

Một giọng nói đột nhiên vang lên giữa phim trường không máy yên tĩnh, mọi người không hẹn mà cùng nhìn qua đó.

Chỉ thấy một cô gái ăn mặc như thể đang đi thảm đỏ chạy về phía biệt thự, lướt qua các loại thiết bị, lao về phía Tiết Gia Lệ.

Tiết Gia Lệ lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi: "Hân Nhiên, sao con lại tới đây?"

Người tới đúng là Triệu Hân Nhiên.

Triệu Hân Nhiên không nổi danh, nhưng khoảng thời gian trước thì《Đình viện thâm sâu》rất nổi, những ai đều xem bộ phim đó thì đều nhận ra cô ta là nữ thứ trong phim.

Triệu Hân Nhiên vui vẻ chạy tới trước mặt Tiết Gia Lệ, nói: "Nghe nói di ra ngoài đóng phim nên con tới thăm ạ."

Tiết Gia Lệ lại càng kinh ngạc: "Dì cũng không nói cho ai cả, sao con biết được?"

Triệu Hân Nhiên cao hứng phấn khích nói: "Con cũng tới đóng phim, hôm nay vào đoàn ạ, khi tới khách sạn, mới vừa vào thang máy bỗng nghe thấy một nhân viên nhắc tới dì. Nên con mới biết hóa ra dì cũng đóng phim ở đây! Sau đó con liền bảo anh ta dẫn con đến đây."

Tiết Gia Lệ: "......"

"Nóng quá à." Trong biệt thự không có điều hòa, Triệu Hân Nhiên dùng tay quạt gió, ánh mắt quét một vòng, bắt gặp Quý Thiển Ngưng đang dặm lại lớp trang điểm, buột miệng thốt ra: "Sao cô ta cũng ở chỗ này?"

"Cô ấy là nữ chính." Tiết Gia Lệ hạ giọng: "Không những có cô ấy, có cả A Hạm nữa."

"A Hạm???" Triệu Hân Nhiên vội nhìn khắp nơi, lại không thấy bóng dáng Mạc Hạm đâu: "Con có thấy chị ấy đâu."

Mấy ngày hôm trước tới quá thường xuyên, đúng lúc hôm nay Mạc Hạm lại không tới. Tiết Gia Lệ nói: "Con bé hẳn đang ở khách sạn."

"A Hạm cũng tới thăm dì sao?"

Tiết Gia Lệ hừ hừ, tiếp tục dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được: "Thăm gì mà thăm, con bé là khách mời."

"Khách mời???" Triệu Hân Nhiên khiếp sợ không thôi, "Là do dì đóng trong bộ phim này sao"

Nghĩ đến lý do Mạc Hạm ở lại, Tiết Gia Lệ dừng lại một chút, nói lấp lửng: "Dì cũng không có bản lĩnh để nó hạ giá như vậy đâu."

Một diễn viên có địa vị cao bên mảng điện ảnh lại đóng vai khách mời trong bộ phim truyền hình máu chó này, đây không phải là tự hạ thấp bản thân sao? Nếu sau khi bộ phim này phát sóng lại bị mang tiếng xấu, thì đến lúc đó chắc chắn sẽ có người mắng Mạc Hạm diễn phim rác. Tiết Gia Lệ nhiều tuổi nên không màng danh lợi, bà chỉ thấy không đáng thay cho Mạc Hạm.

Triệu Hân Nhiên thấy biểu cảm của Tiết Gia Lệ có hơi lạ, ánh mắt còn có chút lạ thường, cô ta nhìn theo ánh mắt của bà, thấy Quý Thiển Ngưng đang nghỉ ngơi chờ đợi ở bên cạnh, dường như đã hiểu ra điều gì đó: "A Hạm...... Là vì cô ta sao?"

Tiết Gia Lệ không muốn nói về Quý Thiển Ngưng lắm, bà cũng không có tỏ thái độ, hắng giọng, nói: "Dì còn một cảnh quay nữa, con chờ dì quay xong rồi nói chuyện tiếp."

Triệu Hân Nhiên nhìn chằm chằm lưng Quý Thiển Ngưng, nặng ra một chữ từ kẽ răng: "Dạ."

Cảnh thứ hai quay xong, Tiết Gia Lệ đi toilet.

Cảnh ba thì nhân vật và nội dung lại thay đổi, lại có thể nghỉ ngơi mười phút.

Cố Tâm Mỹ nhìn Triệu Hân Nhiên kéo đạo diễn sang một bên, vẻ mặt nịnh nọt làm thân với đạo diễn, thì thầm bên tai Quý Thiển Ngưng: "Bây giờ cứ hễ thấy cô ta là em muốn mửa."

"Vậy mà em còn nhìn."

"Em sợ cô lại gây khó cho chị đó."

Quý Thiển Ngưng khinh thường nói: "Để cô ta tới đây."

"......"

"Đạo diễn Chu, bộ phim này của mọi người còn thiếu diễn viên không?" Trong một góc vắng người, Triệu Hân Nhiên hỏi rất cẩn thận.

"Nhân vật cốt yếu đã chọn xong, diễn viên quần chúng thì có thể tuyển thời vụ." Chu Hồng nói: "Sao đột nhiên cô lại quan tâm chuyện chúng tôi có thiếu diễn viên hay không vậy?"

Triệu Hân Nhiên nở một nụ cười mà bản thân tự cho là hoàn mỹ, nói: "Tôi nghe nói Mạc Hạm là khách mời, nhân vật của chị ấy là mới vừa thêm vào đúng không. Nếu như mọi người cần thì tôi cũng có thể làm khách mời đấy. Ngài xem có vai diễn nào phù hợp với tôi không?"

Chu Hồng không bao giờ nghĩ rằng cô ta sẽ tự đề cử mình, ngẩn người, khách sáo: "Xin lỗi, diễn viên của chúng tôi đã đủ rồi, hơn nữa đoàn phim cũng không dư tiền để thêm nhân vật khác nữa."

"Không có tiền cũng không sao, tôi rất sẵn lòng làm khách mời miễn phí!"

Khóe miệng Chu Hồng co rút dữ dội, nhìn cô ta vài giây, nghiêm mặt nói: "Tuy là bộ phim của chúng tôi có kinh phí eo hẹp, nhưng đối với diễn viên thì vẫn có yêu cầu nhất định, bao gồm cả diễn viên quần chúng."

Triệu Hân Nhiên chớp chớp mắt: "Là ý gì?"

"Ý là, cô không đạt chuẩn yêu cầu." Chu Hồng nghiêm mặt nói: "Tôi có một câu lời khuyên, cô Triệu, cô không thích hợp để đóng phim, sau này đừng gây hại tới các tác phẩm khác nữa."

"......"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play