Trần Mộc mơ hồ có loại dự cảm, vì sự xuất hiện của Tống Tư Tư, Kỳ Uyên bắt đầu phải hành động. Có khả năng tình thế đã không cho phép bọn họ tiếp tục, mặc dù bọn họ đã cố gắng đi theo cốt truyện, nhưng hệ thống chủ đã phát hiện sự thay đổi của hai người, không còn cách nào tiếp tục giấu diếm nữa.

Kỳ Uyên muốn phản công hay sao? Trong lòng Trần Mộc vừa lo lắng lại vừa chờ mong.

Mấy ngày liên tiếp, ngoại trừ ăn uống tắm rửa, những thời gian khác Kỳ Uyên đều trải qua ở thư phòng. Trần Mộc rất lo lắng, muốn khuyên anh dừng lại, nhưng Kỳ Uyên nói bên chỗ hệ thống chủ đã hành động, nếu anh dừng lại một cái thôi, liền thất bại trong gang tấc, Trần Mộc không dám khuyên nữa.

Kỳ Uyên vẫn chuyên chú tại máy tính, không có cái nhẹ nhõm của ngày xưa, mà cả người đều nghiêm túc làm cho cô cũng không dám đến gần.

Lúc này có lẽ là thời khắc gian nan nhất, nhưng cô lại không giúp được gì chỉ có thể ngồi một bên lo lắng suông.

Cô nhớ tới lúc Kỳ Uyên vẫn là hệ thống đi theo bên người Một hào, đã từng bị hệ thống chủ tiêu diệt một lần, bây giờ lịch sử lại một lần nữa tái diễn, cô hy vọng lần này sẽ có được kết cục tốt đẹp.

Trên internet còn đang lan truyền tin tức hợp đồng hôn nhân của bọn họ, ngay cả lão phu nhân cũng gọi điện thoại đến chất vấn. Lão phu nhân gọi cho Kỳ Uyên, nhưng anh không rảnh nghe, chỉ có thể để Trần Mộc kiên trì nhận điện thoại thay anh, nghĩ thầm những NPC này đừng có tới quấy rối nữa!!

Bên đầu kia lão phu nhân thở phì phò chất vấn: “Trên mạng nói có đúng là thật không hả? Tôi vẫn không hiểu vì sao Tiểu Uyên lại đột nhiên kết hôn! Thì ra là hôn nhân hợp đồng!”

Trần Mộc pha trò nói: “Mẹ đừng nghe người ta nói lung tung, những cái đó đề là đồn đại.”

“Đồn đại sao? Tôi nghe nói hôn thú của hai người đều là giả!” 

Trần Mộc: ….

“Con có thể đem giấy hôn thú giao cho mẹ, mẹ cầm đi giám định thử xem, tuyệt đối là thật hơn vàng!

Lão phu nhân thất vọng, còn nói thêm: “Việc này tôi nhất định sẽ điều tra đến cùng.”

Xem ra lão phu nhân cũng hy vọng bọn họ ly hôn nha.

Tối hôm đó, Trần Mộc lại giường không gối chiếc, nửa đêm bừng tỉnh vì gặp ác mộng, cô mơ thấy mình đi vào thế giới song song, sau đó lang bạc ở nơi có chiến sự, lúc tỉnh lại, khóe mắt còn có chút ẩm ướt.

Sau khi cô hoàn toàn thanh tỉnh, mới phát hiện mình không còn trong phòng, mà lại ở trong không gian chỉ toàn màu trắng, chuyện xảy ra hết sức đột ngột, làm cho cô nhất thời ngây ngốc, nghĩ thầm có phải thế giới cô đang ở đã sụp đổ rồi không? Nhưng Kỳ Uyên ở đâu? Cô hiện tại đang ở đâu? Là đi đi vào thế giới mới hay tiếp tục đi vào thế giới do hệ thống chủ tạo ra để làm nhiệm vụ?

Trước đó, mỗi lần xuyên qua, cô cũng sẽ ở tại không gian này nhưng thời gian ở lại không quá dài. Nhưng lần này, phảng phất như đã qua hồi lâu nhưng xung quanh thủy chung chỉ toàn một màu trắng, không có bất kỳ thay đổi nào, Trần Mộc không có điện thoại cũng chẳng có đồng hồ, cho nên không biết được thời gian cụ thể, nhưng cảm giác chính là thời gian dài đằng đẵng.

Không biết qua đi bao lâu, không gian thuần màu trắng cũng bắt đầu có biến hóa, màu trắng giống như biến thành chất lỏng, chậm rãi biến thành từng khối như Lego xếp hình, sau đó lại bắt đầu ghép lại thành vật thể, khi ghép xong, vật thể dần dần xuất hiện rõ hình dạng, biến thành đồ vật thật trong sinh hoạt.

Trần Mộc đứng ở điểm chính giữa, kinh ngạc nhìn thấy màn biến hóa thần kỳ này, cô suy đoán, cái này có lẽ chính là thủ pháp của Kỳ Uyên. Vì hai lần xuyên qua thế giới đi làm nhiệm vụ, màn này chưa từng xuất hiện.

Bỗng nhiên, phần mảnh ghép đang diễn ra như nước chảy lại đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt đều yên tĩnh lại, Trần Mộc mở to mắt, ngừng thở, trong lòng có chút bất an.

Rất nhanh những đồ vật đã được dựng thành màu sắc bị nhòe dần, sau đó hoàn toàn biến mất, một lần nữa những khối ghép hình Lego lại trở lại thành không gian thuần một màu trắng.

Tiếp theo lại từ không gian thuần trắng biến thành những khối Lego nối với nhau.

Toàn bộ quá trình, giống như bị người ta nhấn nút tua ngược lại rồi bấm nút phát, vẫn là vòng tuần hoàn bị đánh vỡ rồi ghép lại rồi bị đánh vỡ.

Trần Mộc lẳng lặng nhìn một hồi, mơ hồ phát hiện đây chính là hai bên lấy không gian này làm nơi đọ sức, một bên muốn sáng tạo không gian mới, còn bên kia lại không ngừng phá hủy.

Bởi vì hết thảy đều tiến hành trong im lặng, cô không nhìn thấy Kỳ Uyên, cũng không nghe được giọng nói, cho nên căn bản, đoán không được bên nào mới là bên do Kỳ Uyên thao túng.

Cái này giống như là một trận đánh lâu dài không hồi kết, một bên không có cách nào hoàn toàn xây dựng, một bên khác cũng không có cách nào để phá hủy triệt để. Nhưng hai bên vẫn không có ý định dừng lại, chỉ có thể tiếp tục giằng co như vậy.

Lúc này, Trần Mộc nghe được một tiếng cười rõ ràng, cô nhìn bốn phía trong không gian màu trắng tìm kiếm, sau đó liền thấy một chỗ nơi có màu xanh xuất hiện một người là Tống Tư Tư!

Tống Tư Tư chậm rãi đi về phía cô, không có sự hùng hổ dọa người như lần gặp trước, trên mặt là một nụ cười hoàn mỹ, “Trần Mộc, cô có còn muốn đi thế giới song song không?”

Nếu đã gặp mặt ở chỗ này rồi, cũng không cần thiết diễn kịch nữa, Trần Mộc mím môi, hỏi: “Cô là hệ thống chủ?”

Tống Tư Tư cũng không có ý định che giấu, hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, cô còn muốn đi thế giới song song không?” Cô ta hỏi lại.

Trần Mộc cười lạnh, “Tôi còn đi được sao? Ngay cả cơ thể tôi cũng không có.”

Tống Tư Tư không trả lời ngay, mà vung tay một cái, giữa không trung liền xuất hiện một cái màn hình lớn, bên trong hiện ra hoàn cảnh sinh hoạt của giới quý tộc, chính là thành thị bên trong vòng bảo hộ. Chỗ này Kỳ Uyên đã cho cô nhìn qua, lúc ấy không chỉ thấy cái này, còn có thể nhìn thấy được thành thị đang chìm ngập trong khói lửa.

Bây giờ bọn họ muốn làm gì? Dụ dỗ cô sao?

Liền nghe Tống Tư Tư nói: “Nhìn thấy chưa? Đây chính là thế giới song song. Chúng tôi có thể cho cô đi qua, với điều kiện duy nhất, cô phải đi vào một thế giới nữa làm nhiệm vụ, chỉ cần đi vào thêm một thế giới nữa thôi, lập tức cho cô đi qua.”

Trần Mộc hỏi: “Sau khi đi qua thì sao, có thể ở chỗ kia sao?”

“Đương nhiên, cô sẽ được hưởng đãi ngộ tốt nhất.”

“Sau đó thì sao?’

“Sau đó đương nhiên là cuộc sống hạnh phúc trọn đời.” 

Trần Mộc không nói gì chỉ nhìn cô ta, một hồi lâu mới lên tiếng: “Cho đến bây giờ mà cô còn có thể mặt không đổi sắc lừa gạt tôi, cô cảm thấy tôi dễ mắc lừa vậy sao?”

Tống Tư Tư nhíu mày, than thở nói: “Vì sao cô cho rằng tôi đang lừa cô?”

“Chẳng lẽ không phải sao, vì sao cô chỉ cho tôi xem mặt tốt đẹp của thế giới kia thôi, còn nơi chìm trong khói lửa chiến tranh thì sao?”

Trần Mộc, “Cô dựa vào cái gì mà nhận định những gì Kỳ Uyên nói đều là thật? Cô có nghĩ tới không, hình ảnh chiến tranh có thể là thế giới mà hắn ta giả tưởng, mục đích chính là muốn cô đi với hắn?”

Trần Mộc: ….

Trong lúc nhất thời, Trần Mộc do dự, cô xác thực chỉ dựa vào lời nói của một mình Kỳ Uyên liền lựa chọn tin tưởng anh.

Kỳ Uyên sẽ gạt cô sao?

Trần Mộc vừa nghĩ như vậy, toàn bộ không gian lại một lần nữa bắt đầu thay đổi, đang là sức mạnh của hai bên cân bằng, hiện tại lại nghiêng hẳn về một bên, không gian thuần trắng đang cấp tốc nhanh chóng nuốt chửng không gian của những khối Lego.

Xem ra, không gian thuần trắng là của hệ thống chủ, còn khối Lego là của Kỳ Uyên.

Bởi vì trong lòng cô nảy sinh hoài nghi nên sức mạnh của Kỳ Uyên rõ ràng yếu đi, không gian còn chưa dựng lên hoàn toàn lại bị bao trùm bởi không gian thuần trắng.

Trần Mộc cắn răng một cái, tập trung ý chí, nhìn Tống Tư Tư nói: “Không, tôi tin tưởng Kỳ Uyên, anh ấy sẽ không gạt tôi.”

Trong nháy mắt sắc mặt Tống Tư Tư thay đổi, cả giận nói: “Vì cái gì mà cô lại chắc chắn như vậy?”

Thần sắc Trần Mộc kiên định, gằn từng chữ: “Bởi vì tình yêu.”

Tống Tư Tư: ….

“Tình cảm của con người, hệ thống máy tính như các người vĩnh viễn không thể nào hiểu được, nói cho cô cũng vô ích thôi. Tôi nói một cách chính xác cho các người, tôi sẽ không tiếp nhận bất kỳ nhiệm vụ nào nữa, cũng không hiếm lạ gì cái thế giới song song, tôi chỉ muốn ở cùng một chỗ với Kỳ Uyên, chỉ đơn giản như vậy!”

Mắt thấy không thể dụ dỗ được, Tống Tư Tư lại bắt đầu uy hiếp, “Cô không sợ tôi xóa bỏ trí nhớ của cô?”

Trần Mộc nói: “Cô nghĩ tôi ngốc? Nếu cô có thể trực tiếp xóa bỏ trí nhớ của tôi, chắc chắn cô sẽ không nói ra những lời này. Lúc này cô đã bị ép hiện thân đã nói rõ năng lực của Kỳ Uyên đã có cùng trình độ với các người.”

Thật ra cô cũng không biết mình có thể giúp đỡ gì cho Kỳ Uyên, nhưng trong nháy mắt suy nghĩ của cô sinh ra do dự, không gian của Kỳ Uyên lập nên liền nhanh chóng bị nuốt chửng, bởi vậy có thể thấy được, chỉ cần cô toàn tâm toàn ý nghĩ đến anh, gọi tên anh, ủng hộ anh về mặt tinh thần chính là giúp đỡ lớn nhất.

Từ lúc cô ý thức được việc này, không gian thuần trắng chính là bị không gian của những khối Lego làm cho tan rã bằng tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy được.

Thật sự hiệu quả!

Thế là cô không để ý đến Tống Tư Tư nữa, mà nhắm mắt lại tập trung tinh thần nghĩ đến Kỳ Uyên.

“Không! Trần Mộc cô không thể làm như vậy, cô với Kỳ Uyên hủy đi thế giới giả thuyết thì chẳng khác nào hủy đi những người đồng hương của cô!”

Trần Mộc mở to hai mắt, oán hận trừng cô ta, “Bây giờ cô có nói gì tôi cũng không tin, Kỳ Uyên có thể đem tôi đi, chắc chắn cũng có thể đem những người khác bị nhốt trong thế giới giả thiết đi theo.”

Khuôn mặt Tống Tư Tư trắng bệch, lập tức xông lại, đưa tay muốn tóm lấy Trần Mộc, nhưng khi thân thể hai người va chạm nhau, thế mà dễ dàng xuyên qua thân thể của đối phương.

Bây giờ bọn họ căn bản không có thân thể, giống như linh hồn đã lìa khỏi xác, hệ thống chủ căn bản không có cách nào bắt được cô.

Trần Mộc cười lạnh nhìn hệ thống chủ: “Kỳ Uyên có được năng lực do chính cô chế tạo ra, cũng có năng lực tiêu diệt cô, cô xong đời rồi.”

Xung quanh hai người, không gian thuần trắng cùng với những khối Lego đang kịch liệt đọ sức, thế lực hai bên dây dưa lôi kéo lẫn nhau, phảng phất như muốn đem toàn bộ không gian xé nát.

Thân ảnh của Tống Tư Tư dần dần trở nên trong suốt, cô ta hẳn phát hiện được không thể thuyết phục được cô, chỉ có thể rời đi tìm biện pháp khác.

Trần Mộc cũng không làm được gì, chỉ có thể yên lặng thầm cầu nguyện cho Kỳ Uyên.

Chờ đợi dài dẳng làm cho ý thức của cô dần dần mơ hồ, cũng không biết mình mất đi tri giác khi nào, đến khi cô tỉnh lại một lần nữa, mới phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn thoải mái dễ chịu.

Đây là nơi nào? Thế giới giả thuyết? Hay là thế giới mới do Kỳ Uyên sáng tạo nên?

Trần Mộc ngồi dậy, đưa mắt nhìn bốn phía phát hiện bài trí phòng vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến mức cô có cảm giác muốn rơi nước mắt vì xúc động.

Đây chính là thế giới thứ nhất trong trí nhớ của cô, biệt thự của Kỳ lão đại!

Nhưng vì sao cô lại trở lại chỗ này?

Trong lòng Trần Mộc hơi hồi hộp một chút, chẳng lẽ Kỳ Uyên thất bại trong lúc đọ sức cùng với hệ thống chủ? Cho nên cô lại bị ép xuyên lại từ đầu?

Nghĩ đến cái khả năng này, Trần Mộc lập tức luống cuống, lộn nhào từ trên giường nhảy xuống, dép cũng chưa kịp mang, lảo đảo chạy ra cửa. Không chờ cô mở cửa, cửa phòng đã bị mở ra từ bên ngoài, chỉ thấy Kỳ Uyên soái khí đứng dựa vào khung cửa, bộ dạng cool ngầu không ai bằng, ngoài lạnh trong nóng nói: “Có chuyện gì vậy? Nhìn thấy anh hưng phấn đến vậy à? Vết thương của anh còn chưa tốt, gần đây đều phải kiêng chuyện phòng the!”

Trần Mộc:…

Anh đang nói chuyện cười sao? Cấm chuyện phòng the??????

Chỉ có quỷ mới thảo luận chuyện phòng the với anh! Cô hiện tại chỉ muốn biết, đây rốt cuộc là thế giới nào!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play