Nhưng trong lúc giao đấu, vẫn có một số người đứng gần quân địch, cuối cùng quân địch tự nổ, tuy bọn họ rút lui được, nhưng những máu thịt đó văng tung tóe rất xa, vẫn có người bị dính phải, Phong Hành Diễm chính là một trong số đó.

Mặt Hữu Hoành biến sắc, “Thiếu gia, ý ngài là……”

Lúc này, máy truyền tin của Hữu Hoành vang lên, cậu ta liền nhận nghe, bên đó liền phát ra giọng nói có chút hoảng loạn của  Bàng Thất.

“Hữu Hoành, không hay rồi! Quân ta có bốn, năm người bị nhiễm bệnh, những tên phản loạn tới đánh chặn chúng ta lúc nãy, đều là có bệnh truyền nhiễm!”

Hữu Hoành cảm thấy thật không thể hiểu nổi, bệnh gì mà lợi hại như vậy, chưa nói đến bệnh này phát tác rất nhanh, mà còn có tính chất lây nhiễm rất mạnh!

Tận sâu trong suy nghĩ của anh ta đột nhiên bắt đầu kinh hãi. Truyện Quan Trường

“Virus K!”

Phong Hành Diễm lại phun ra một ngụm máu nữa! Đồng thời Ba cũng hiện lên trong đầu anh, lần đầu tiên trong cuộc đời anh cảm thấy sợ hãi!

Nếu đúng là virus K, như vậy, rất có thể cả đời anh sẽ không còn được nhìn thấy Thương Trăn! Một lần chia ly đó, chính là vĩnh biệt!

Hữu Hoành cũng không dám tin, đám quân phản loạn vừa nãy ít cũng phải hơn hai ngàn người, nếu làm cho toàn bộ bọn chúng bị nhiễm virus K chỉ để giết một người là thiếu gia, đối phương cũng quá tàn nhẫn độc ác rồi, đây quả thực chính là ma giáo!

Hơn nữa virus K là là virus chưa có cách giải, bọn chúng không thể thả virus K ra, trừ phi bọn chúng muốn hủy diệt quốc gia này! Hủy diệt thế giới!

Phải biết rằng virus K đã xuất hiện từ hai trăm năm trước, đã có không dưới trăm vạn người bị chết vì nó!

Thời điểm bắt đầu bùng phát là ở nước F, vì để khống chế loại virus này, tất cả chuyên gia nghiên cứu virus trên toàn thế giới đều tập trung lại với nhau!

Nhưng mà đều không có tác dụng, độc này không có cách giải! Hơn nữa tốc độ lây lan rất nhanh, phàm là người bị nhiễm bệnh, đều không thể sống quá một tháng! Cho nên lúc ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể đem những người nhiễm bệnh giết sạch! Tập trung thi thể rồi đốt cháy, chôn sâu tro cốt.

Còn nhớ hơn một trăm năm trước có một thành phố bị bùng phát virus, cuối cùng toàn thành phố đều bị phong tỏa! Chính phủ nước F phái người đem tất cả mọi người trong thành phố nhốt trong nhà, niêm phong cửa, để mặc bọn họ đói chết, nghe nói đến tận bây giờ cũng không ai dám đặt chân đến chỗ đó, trở thành thành phố ma nổi tiếng, nếu như đến đó vào buổi tối, còn có thể nghe được âm thanh có người điên cuồng gõ cửa…… Tóm lại phàm là nơi nào bị K virus tàn phá, đều sẽ bị hủy diệt, cho tới khi hai trăm năm trôi qua, mọi người đều cho rằng K bay màu rồi.

Nếu tất cả đám quân phản loạn hôm nay đều mắc bệnh truyền nhiễm …… E là chỉ cần chút sơ sày, toàn bộ thủ đô nước L này coi như xong!

Lúc này Phong Hành Diễm xem như vẫn còn tỉnh táo, anh vội vàng đưa tin cho chính phủ nước L, nói rõ tầm quan trọng của chuyện này, nhân viên chính phủ vừa tin khả năng có virus K xuất hiện, tất cả đều vô cùng sợ hãi, dùng quân đội tinh nhuệ nhất hỏa tốc đi tiêu diệt virus,  tinh nhuệ nhất đội ngũ khẩn cấp đi tiêu diệt virus! Sấm rền gió cuốn như đi chiến trường!

*Sấm rền gió cuốn: mạnh mẽ oanh liệt, mãnh mẽ vang dội.

Cũng may nơi xảy ra chiến sự vừa rồi là ở trong một thành phố trống không, nếu không thì sẽ hoàn toàn không thể khống chế bệnh dịch lây lan!

Phong Hành Diễm lại bình tĩnh ra chỉ thi, để Tả Kỳ cách ly bốn, năm người bị nhiễm bệnh đó, đưa đến khu quân đội, tuy con người đều bó tay hết cách với virus K, nhưng vẫn phát minh ra một loại kháng thể, người bị nhiễm trong hai giờ đầu uống vào, sẽ có 1% khả năng sống sót……

Phong Hành Diễm đưa tin về trong nước ngay sau đó, kể rõ tình hình nghiêm trọng ở bên này, cần phải giữ bí mật quốc phòng nghiêm ngặt!

Cuối cùng rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi nữa, trên trán rơi xuống giọt mồ hôi to như hạt đậu!

“Mau quay lại! Đến khu quân đội! Bây giờ dùng kháng thể vẫn còn có cơ hội……”

Hữu Hoành hướng về phía phi công ra chỉ thị, phi công vội vàng quay đầu, Phong Hành Diễm há miệng thở dốc, nhưng lại không nói ra được tiếng nào, người bị nhiễm virus K sẽ phát sốt ba ngày, rất nhiều người bị chết ngay trong cơn sốt!

Lúc này, máy truyền tin của Phong Hành Diễm đột nhiên vang lên.

Anh nhận nghe theo bản năng, bên kia phát ra một thanh âm sắc nhọn.

“Anh Phong…… Ngưỡng mộ đại danh đã lâu……”

Phong Hành Diễm có dự cảm không hay, vội vàng cắn đầu lưỡi, cưỡng bách bản thân phải tỉnh táo! Nhưng đối phương lại nói chuyện không nhanh không chậm.

“Tuy anh Phong chưa từng nhìn thấy tôi, nhưng lại hại tôi rất thảm, đất nước của các anh có câu, oan có đầu nợ có chủ! Nếu không phải anh, vũ khí đạn dược của đất nước này căn bản không thể ngăn cản được bước chân của tôi! Nếu không phải anh nghiên cứu ra thuốc con nhộng tiêu độc, không bao lâu nữa, tôi sẽ có thể lật đổ quốc gia này, chiếm lĩnh nó! Vì kế hoạch làn này, chúng tôi đã phải chuẩn bị mất mấy chục năm, nhưng tất cả đều đã bị anh huỷ hoại! Phong thiếu gia, anh hẳn là biết tôi là ai chứ nhỉ?”

Anh đương nhiên biết hắn là ai, hắn chính là kẻ dãm tâm khởi xướng cuộc bạo loạn trong nước L, Ô Lí Khắc Tử.

Hai mắt Phong Hành Diễm đỏ lên, cắn răng nói, “Thương Trăn đâu? Cô ấy ở đâu?!”

“Thật không nhìn ra, anh Phong lại là một kẻ si tình, tôi vốn cho rằng cô ta chỉ là một thứ đồ vô dụng, không ngờ tôi lại đoán sai.”

Đối phương cười khàn khàn, rất nhanh, bên đó phát ra tiếng nói lãnh khốc của hắn.

“Nào, cô bé, nói cho anh ta cô là ai.”

Đối phương không nói gì, nhưng Phong Hành Diễm lại như là cảm giác được cái gì đó, giọng hơi run run.

“Thương Trăn?”

Thương Trăn không nghĩ tới có một ngày cô bị bắt, cô vừa nhảy dù xuống không lâu, đã bị bao vây, nếu không phải do đùi cô bị thương thì sẽ không có chuyện dễ ăn như vậy!

Nhưng sau khi bị bắt, cô đã tỉnh ngộ.

Trách nhiệm trên vai Phong Hành Diễm rất nặng, không liên quan đến tính riêng, cô cũng không thể để cho Phong Hành Diễm bị người khác uy hiếp, cho nên mặc dù người đàn ông tóc vàng này dùng dao chọc miệng vết thương của cô, cô cũng không rên một tiếng!

Người đàn ông tóc vàng sáng mắt, cô nàng này rất thú vị.

Nhưng mà Phong Hành Diễm đã xác định, Thương Trăn đã bị bắt.

Anh nhắm mắt lại, lần đầu tiên trong đời phẫn nộ!

“Anh muốn như thế nào.”

“Tôi muốn như thế nào?” Trong giọng nói của người đàn ông tức giận không hề ít hơn so với Phong Hành Diễm, “Nhờ Phong thiếu gia ban tặng, người của tôi, tiền của tôi, kế hoạch của tôi đều mất! Tôi sẽ lập tức bị đuổi giết, hai bàn tay trắng giống như chó nhà có tang! Cậu còn hỏi tôi muốn thế nào?”

Trong giọng nói của hắn ta mang đậm hận ý! Từ đời cha hắn cho đến bây giờ, bọn họ lao tâm khổ tứ bao lâu nay, mắt thấy sắp nắm chắc được nước L trong lòng bàn tay! Lại bị một người nước ngoài phá hủy hoàn toàn kế hoạch của bọn họ! Ngươi nói hắn muốn làm cái gì?

Ô Lí Khắc Tử bóp lấy mặt Thương Trăn, lạnh lùng cười nói, “Tôi muốn vũ khí đạn dược trong tay anh, tôi còn muốn mạng anh nữa!”

Hắn muốn chạy thoát, hắn còn muốn mạng của Phong Hành Diễm! Để giải cơn hận của hắn!

Hai mắt Thương Trăn nhíu lại, đột nhiên nghẹn ngào mở miệng, “Phong Hành Diễm…… Nếu anh tới cứu tôi, tôi sẽ chết trước cho anh xem! Nam nhân đại trượng phu! Đừng…… quên trách nhiệm của anh!”

Vừa nghe thấy thanh âm của Thương Trăn, Phong Hành Diễm lập tức nắm chặt máy truyền tin!

Mà Thương Trăn nói làm Ô Lí Khắc Tử giận dữ! Hắn duỗi tay quăng cho Thương Trăn một cái tát, thanh âm kia thông qua máy truyền tin, làm khóe miệng Phong Hành Diễm lại tràn ra một ngụm máu!

“Virus trong cơ thể của những tên đó cũng là do mày làm? Mày có biết mày đang làm gì không? Ô Lí Khắc Tử.”

Nói đến cái này, Ô Lí Khắc Tử liền tức giận! Hắn làm cho những thuộc hạ trung thành nhất dính virus K, hơn hai ngàn người đánh bọc sườn năm trăm người của Phong Hành Diễm, hắn cho rằng Phong Hành Diễm dù không chết, cũng nhất định sẽ bị nhiễm bệnh!

Ai ngờ Phong Hành Diễm lại cảnh giác như vậy, không chỉ có không tự mình tới gần, còn không cho thủ hạ tới gần, một trận nổ mạnh đó, tuy rằng máu thịt bay tứ tung, nhưng ngay cả tay  của Phong Hành Diễm cũng không chạm tới!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play