Edit & Beta: La Quý Đường.

---------------------------------------------------------------------------------

Quân đoàn tái hợp sau bảy ngày mới hạ màn, quân đoàn thắng lợi lại là quân đoàn thứ nhất.

Nhìn Sở Từ mang huy chương lên cho quân đoàn đứng nhất, Lý Tra phẫn hận mà cắn chặt răng.

Nhưng đây còn không phải kết thúc, người kế tiếp mới xem như chiến tranh bắt đầu.

Cá nhân tái hợp cần chính mình báo danh, đấu vòng loại cùng thăng cấp đều là từ tuyển thủ thực lực xứng đôi bằng nhau, chỉ có tới trận chung kết, nhân tài tham gia có thể tự do chọn lựa đối thủ.

Lúc trước, chín vị quân đoàn trưởng đều là khách quen trên bảng danh sách, mà người chọn bọn họ hơn phân nửa đều ôm tâm thái dù không thể đánh bại cũng có thể để gia chủ thấy mình, thắng thua cũng chỉ là đơn thuần thắng thua, hiện giờ ngang trời xuất hiện một tên Augustus, ý vị trong đó cũng long trời lở đất.

Bọn họ tuyệt đối không muốn thua, vừa vặn, Augustus cũng nghĩ như vậy.

Lý Tra cảm thấy, người Augustus chọn hơn phân nửa là mình, hắn ta một chút cũng không e ngại Augustus, con sói con hung ác thì hung ác, nhưng ở trong mắt hắn ta vẫn là quá non, chỉ cần tưởng tượng đến hắn cùng gia chủ có quan hệ không thể nói, hắn ta thậm chí chờ mong trận chung kết này mau đến.

Muốn đánh bại hắn, sau đó nói cho hắn, hắn không xứng với gia chủ.

Không có ai có thể xứng đôi với người cao quý nhất trong lòng bọn họ, chính bọn họ không được, đột nhiên đâu ra một con chó điên càng không được.

Người so sánh với quân đoàn, tiến độ nhanh hơn rất nhiều, bất quá chỉ ba ngày, đã tiến vào lân cận trận chung kết.

Trước mấy vòng thi đấu, gia chủ sẽ không đến xem, chỉ có trận ngày chung kết, cậu ngồi trên vị trí chính giữa duy nhất trên khán đài.

Mặt trời chói chang cuồn cuộn, nhưng mà không có ai lưu ý đến ánh nắng chói mắt, đều không ngoại lệ mà ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào thân ảnh mỹ mạo vô song trên đài cao.

Sở Từ rũ lông mi xuống, mỉm cười, trong thanh âm mang theo lười nhác điểm khó có thể miêu tả: "Bắt đầu đi."

Gia chủ ở đây kích phát lòng hiếu thằng cực đại của các tuyển thủ, không ngoài sở liệu, mỗi một đối tượng mà tuyển thủ khiêu chiến đều là vài vị quân đoàn trưởng.

Mỗi một hồi thi đấu đều tiến hành đến dứt khoát lưu loát, làm người chú ý nhất, chính là Caesar · Augustus gần đây nổi bật vô song cùng quân đoàn trưởng thứ bảy Ice Duy Nhĩ · Lý Tra quyết đấu.

Hai vị này không riêng gì là đơn giản thu đấu, càng giống một trận tử chiến vật lộn, không có bất luận kỹ xảo dư thừa hoa lệ nào, lại so với một trận thi đấu đều làm người nhiệt huyết sôi trào.

Đám người phấn khởi bắt đầu kêu khẩu hiệu là bọn họ cố lên, trên sân thi đấu, Augustus một cái không chú ý, bị Lý Tra hung hăng ném xuống đất. "Mày không xứng với gia chủ," Lý Tra cường ngạnh mà bóp yết hầu Augustus, hạ giọng, mỗi chữ đều giống như là bị nặn ra: "Mày cùng lắm là một kẻ đáng thương với hai bàn tay trắng, chỉ biết vẫy đuôi chờ gia chủ bố thí."

Đôi mắt màu xám của Augustus tối tăm giống như lốc xoáy sâu không lường được. Hắn một chân đá văng Lý Tra, giống một con dã thú bị hoàn toàn chọc giận, hung ác mà đè qua: "Tao vẫy đuôi còn có thể đổi lấy chút ngọt, mày thì sao, mày vẫy đuôi có thể đổi lấy cái gì?"

Lý Tra liếm liếm má, một quyền kia của Augustus quá nặng, hắn ta hàm răng bị sứt ra thịt, trực tiếp cắn ra máu, khoang miệng dày đặc mùi máu tươi cũng đồng dạng kích ra hung tính của hắn ta, hắn ta trở tay một quyền phản kích về: "Mày thì biết cái gì?! Chúng tao bảo hộ gia chủ lâu như vậy, ai cho mày đột nhiên xuất hiện? Mày phá hủy hết thảy, mày đáng chết!"

Nếu không có Augustus, bọn họ sẽ đem ái mộ đối với gia chủ giấu rất kín đáo, dù sao mọi người ai đều không có tư cách có được, chính là Augustus xuất hiện đánh vỡ cân bằng thành lập dù bọn họ trong lòng hiểu rõ mà không nói ra. Bọn họ sẽ ghen ghét, sẽ mê mang, sẽ căm hận, vì sao cố tình là hắn mà không thể là mình, nhưng mà cái loại căm hận như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt này mới có thể làm cho bọn họ hiện tại giống như hai con dã thú mà vật lộn.

Augustus cười một tiếng: "Mày quả nhiên mơ ước ngài ấy."

Tin tức tố Alpha che trời lấp đất mà đến, phảng phất như gió lốc khủng bố do biển rộng cùng không trung ấp ủ hồi lâu, cổ tin tức tố này mãnh liệt như thế, thậm chí áp chế làm Lý Tra có trong nháy mắt hoảng hốt.

Trên chiến trường, ngay lập tức liền có thể quyết định sinh tử.

Augustus mặt vô biểu tình mà đem Lý Tra ấn ngã xuống đất, hắn khóe mắt dính không biết là máu của ai, cũng bởi vì chút vết máu này, làm cả người hắn thoạt nhìn nguy hiểm cực kỳ.

Hắn hung tợn mà nắm chặt đầu tóc Lý Tra, cưỡng bách hắn ta ngẩng đầu, sau đó ở bên tai hắn ta từng câu từng chữ chậm rãi nói: "Nhưng người ấy là của tao."

Trọng tài tuyên bố Augustus thắng lợi, sân thi đấu an tĩnh đến gần như quỷ dị.

Không có ai tin Augustus thật sự có thể đánh thắng một vị quân đoàn trưởng, nhưng mà hắn lại thật sự thắng.

Augustus không quan tâm chút nào tràng yên tĩnh này, chỉ là ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi: "Chủ nhân của tôi, ngài còn nhớ rõ ngài đáp ứng tôi cái gì không?"

Hắn lời này vừa nói ra, toàn trường ồ lên, khán giả hai mặt nhìn nhau, không rõ nguyên do. Augustus cùng gia chủ có đánh cuộc sao? Là đánh cuộc gì?

Nhưng thực nhanh, câu hỏi của bọn họ liền có đáp án.

Sở Từ không vội không chậm mà đứng lên, đi xuống khán đài, hướng về Augustus đi đến.

Hai người khoảng cách càng gần, khán giả tim đập càng nhanh, chính bọn họ cũng không nói lên được, nhưng luôn cảm thấy gia chủ cùng Augustus giữa hai người quanh quẩn một loại không khí bọn họ không thể nhìn thấu.

Thậm chí có người đã hỏng mất mà hô lên "Không được ——!"

Nhưng mặc kệ người ở trên sân điên cuồng như thế nào, đều ngăn cản không được khoảng cách của hai người càng ngày càng gần.

Sở Từ ở nơi cách Augustus một bước thì dừng lại bước chân, liền ở thời khắc tất cả mọi người lo lắng đề phòng nhìn chằm chằm bọn họ. Sở Từ cười một chút, túm chặt cổ áo Augustus che kín vết máu cùng bụi đất, đem hắn túm đến trước mặt chính mình, hôn lên.

Người trên sân hoàn toàn điên rồi, nếu không phải khán đài cùng sân thi đấu đều có pha lê cách trở, bọn họ nhất định phải nhảy vào sân thi đấu, đem cái tên hỗn đản kêu Augustus ấn ở trên mặt đất đánh một trận.

Môi mềm mại vừa chạm vào liền tách ra, dường như một cánh hoa không cẩn thận rơi xuống xuống dưới, uyển chuyển nhẹ nhàng, điềm mỹ.

Sở Từ thanh âm nhẹ đến giống như nỉ non: "Nhớ rõ."

Một nụ hôn này chấn động không chỉ là Sở gia, còn có vô số thế lực đối với Sở Từ như hổ rình mồi.

Ai đều biết, vị gia chủ này là người chọc không được, cùng vẻ đẹp của cậu có quan hệ trực tiếp chính là tính tình của cậu đồng dạng hỉ nộ vô thường, nhiều thế lực như vậy hao hết tâm tư muốn giành được ưu ái của cậu, chưa bao giờ thấy cậu đối với ai liếc mắt nhiều một cái, nhưng người muốn lấy lòng cậu vẫn nhiều như cá diếc qua sông, đợt sau tiếp đợt trước mà nhào lên.

Cậu thậm chí có thể mặt không đổi sắc mà oanh tạc nhóm tinh hạm theo đuổi cậu, mọi người một bên vọng tưởng cậu, một bên lại tưởng tượng không ra bộ dáng chân chính khi cậu cùng người khác ở bên nhau, tất cả mọi người không có biện pháp tưởng tượng, nhưng mà một người như vậy, lại cư nhiên đi chủ động hôn môi một tên vô danh tiểu tốt.

Là vụ đánh cuộc nào mới có thể làm vị gia chủ cao cao tại thượng này đi hôn một người? Huống chi, bọn họ lăn qua lộn lại nhìn video lại vô số lần, mặc kệ là từ biểu tình của cậu, hay là sau khi hai người tách ra cậu lại bị người kia ôm trở về hôn một đợt mà xem, cậu đều không có hiện ra một chút thái độ kháng cự.

Cậu không cự tuyệt người kia, đây cũng đủ thuyết minh rất nhiều chuyện.

Cái tên Augustus rốt cuộc xuất hiện ở trước bàn làm việc của thủ lĩnh các thế lực, toàn bộ tư liện liên quan đến tất cả của hắn.

Sinh ra ở một viên tinh cầu không biết tên, bị vứt bỏ dưới mặt đất ngầm, dưới mặt đất trong thành phố lăn lê bò lết qua mười năm, sau đó ở không lâu trước đó bị Sở Từ mang đi, từ đây tiến vào Sở gia, cũng sử dụng thời gian ngắn ngủi nhất ở Sở gia tỏa sáng rực rỡ, từ cuối cùng nhảy tới hạng mười một.

Đặt ở bên ngoài mà xem, đây thật là một phần lý lịch lóa mắt, nhưng cùng vị gia chủ kia so sánh, lại quá ảm đạm thất sắc.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể cho tên tiểu quỷ kia đủ may mắn, liền như vậy đạt được ưu ái vô số người tha thiết ước mơ Sở Từ

Thật là có vận khí làm người khác đố kỵ.

Augustus mấy ngày nay nhận được lời mời khiêu chiến so với lúc trước hắn phát đi còn nhiều hơn gấp trăm lần, những người ái mộ cậu điên cuồng không rảnh quan tâm thực lực cách xa quá lớn, chỉ nghĩ thông qua phương thức này phát tiết một chút nội tâm phẫn nộ cùng bất bình.

Gia chủ của bọn họ mỹ lệ, thần bí, không thể khinh nhờn, cư nhiên bị một tên hỗn đản lai lịch không rõ như vậy hôn môi, quả thực không thể tha thứ!

Quang não phát ra tiếng vang tích tích tích liền không dừng qua, Sở Từ quay mặt đi, né tránh nụ hôn của Augustus dính người, hàm hồ mà cười một tiếng: "Quang não của cậu vẫn luôn kêu, cậu đều không quản sao?"

Augustus thuận thế ở chỗ xương quai xanh của cậu nhẹ nhàng cắn một ngụm, khàn khàn mà nói: "Cứ để nó kêu."

Không có gì so với người thất bại hấp hối giãy giụa phản kháng càng làm nổi bật người chiến thắng.

Sở Từ để hắn hôn trong chốc lát, rồi sau đó lại đem hắn đẩy ra: "Được rồi, đừng hôn, cậu đi đem quang não của cậu đóng đi."

Augustus bất mãn mà đứng dậy, đem danh sách mời một mực cự tuyệt, rồi sau đó đóng cửa quang não, tắt máy, ném vào ngăn kéo.

Không bao lâu, một tiếng tích tích lại vang lên.

Augustus: "......"

Không phải chứ, tắt máy đều ngăn không được?

Nhưng mà giây tiếp theo, hắn phản ứng lại, vang không phải là quang não của hắn, mà là Sở Từ.

Hắn đem quăng não tích tích rung động đưa tới trước mặt Sở Từ, Sở Từ nhìn lướt qua, nói: "Giúp tôi lấy một bộ quần áo lại đây."

Đồ cậu mặc trên người mới vừa bị tiểu sói con xé, nút thắt cũng không biết bắn đi nơi nào.

Augustus lại đem quần áo đưa cho cậu, Sở Từ đổi xong quần áo, lúc này mới không chút hoang mang bấm đồng ý.

Hình ảnh một người nam nhân chợt hiện lên ở giữa không trung, nam nhân nhìn thấy vệt đỏ trên cổ Sở Từ, híp híp mắt: "Xem ra tôi không cẩn thận quấy rầy việc vui ban đêm của Sở gia chủ rồi."

Sở Từ tùy ý nói: "Ông tìm tôi chỉ là nói lời vô nghĩa à?"

Người đàn ông bị cậu trực tiếp không khách khí như vậy đâm một chút, nhưng trên mặt như cũ là thần sắc không thay đổi, từ từ nói: "Đương nhiên không phải, tôi chỉ là muốn hỏi cậu một chút, Caesar · Augustus cùng cậu là quan hệ gì."

Nghe được tên của mình, Augustus cảnh giác mà nhìn qua.

Sở Từ đối với hắn chớp chớp mắt một chút, sau đó trả lời: "Việc này cùng ông có quan hệ gì?"

"Việc này quan hệ đến việc tôi lấy danh nghĩa gì đối với hắn đưa thư mời."

Người đàn ông đúng là người của tổ chức yến hội sắp đến tên liên minh hoà bình, đồng thời cũng là thủ lĩnh thế lực lớn nhất.

Sở Từ lộ ra trạng thái bừng tỉnh: "Thì ra là thế."

Augustus đã tiến vào trong mắt những người này, hơn nữa đây là thân phận của hắn.

Cậu thật sâu liếc mắt nhìn Augustus một cái, rồi sau đó cong đôi mắt lên, cười khanh khách mà nói: "Hắn là của tôi. Tôi nói như vậy, ông hiểu chưa?"

Người đàn ông gật gật đầu: "Được."

Ông ta không hề nói nhiều, trực tiếp cắt đứt liên lạc.

Liên lạc mới vừa ngắt, Augustus liền nhào tới: "Tôi là của ngài?"

Sở Từ "Ôi" một tiếng: "Thật nặng......"

Augustus vẫn rất hưng phấn, so với việc thắng Lý Tra còn muốn hưng phấn hơn: "Tôi là cái gì của ngài?"

Sở Từ ở giữa trán hắn hôn một cái: "Cậu là tiểu bảo bối...... của tôi."

Augustus: "Tôi không nhỏ."

Sở Từ: "Muốn hay không."

Augustus: "Thôi được, chỉ cần là của ngài, như thế nào đều được."

Đôi mắt của hắn lộng lẫy đến không thể tưởng tượng, phảng phất chứa đầy tất cả ánh sáng cả đời "Ngài nói, tôi là của ngài, không được đổi ý, không được trả hàng."

- -------------------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play