Vị trợ thủ đắc lực này hoàn toàn không kịp phản ứng, đột nhiên Chiến An Tâm cười hề hề nói ra hai

cậu này là có ý gì a, hắn vẫn còn đang ngây ngốc thì Chiến An Tâm đã chủ động đi về phía chiếc xe,

thấy vậy hắn vội vàng đi theo sau nàng, cùng lên xe.

Chiếc xe chạy băng băng trêи cánh đồng bát ngát, Trần Triều Hỉ đã sớm cùng với những đoàn

trưởng lớn nhỏ trong căn cứ và giai tầng lãnh đạo đứng chờ ở cửa thành căn cứ Kim Môn.

Dùng thế trận như này để đón chào cũng được xem như cấp đủ mặt mũi cho Bách Hoa thành cũng như

Chiến An Tâm.

Bởi vì nàng là người thừa kế của Bách Hoa thành cho nên, vô luận từ góc độ nào thì một khi nàng

tiền vào căn cứ Kim Môn thì cũng đều được xem như ngoại giao.

Vì vậy, đương nhiên cần Trần Triều Hỉ tự mình tới nghênh đón nàng.

Chiến An Tâm xuống xe, đi theo sau Hứa A Văn, trong mắt mọi người, tựa hồ như Hứa A Văn mới là

người được nghênh đón. Trừ bỏ Trần Triều Hỉ, trong lòng mỗi người ở đây, đều có ít nhiều

coi khinh nàng, hừ, nhìn bộ dạng sợ đầu sợ đuôi kia vậy mà là người thừa kế Bách Hoa thành

sao?

Nghĩ tới An Nhiên, là một người uy phong như vậy, thế mà nhiều năm sau, lại không sinh được con

trai, chỉ sinh được một đứa con gái là Chiến An Tâm? Vậy tương lai của Bách Hoa thành thật sự là lo

lắng nha.

Tuy rằng trêи mặt họ đều treo nụ cười, nhưng ý tưởng trong nội tâm của bọn họ đều bị Chiến An

Tâm nhìn thấu, đã trải qua nhiều năm như vậy, nàng đã sớm bỏ mặc không so đo những ý nghĩ

kia vì nếu cứ để ý thì chẳng phải nhân sinh sẽ không ngừng phải so đo hay sao?

Nàng chỉ hết sức chuyên chú tìm kiếm trong đám người, ánh mắt nàng nhìn về phía Đinh Tu Khiết.

Đinh Tu Khiết sửng sốt, nhìn thẳng vào Chiến An Tâm, ánh mắt tràn ngập sát khí, nhưng Chiến An Tâm

lại nhoẻn miệng cười với hắn, trong nụ cười còn ẩn ẩn chút câu hồn nhϊế͙p͙ phách.

Này Này Chiến An Tâm cố ý sao?

Đinh Tu Khiết có chút hỗn độn.

Hắn lại thấy Chiến An Tâm chớp chớp mắt với hắn, đôi mắt kia tựa như đang nói chuyện, không ngừng

truyền lại tin tức, nàng thích hắn, nàng yêu hắn muốn chết, nàng không quản ngại ngàn dặm xa xôi

chạy tới tìm hắn, sau khi nàng gả cho hắn, Bách Hoa thành sẽ là của hắn.

Đinh Tu Khiết không rõ từ lúc nào hắn có ý niệm này nhưng hắn kiên định cho rằng giữa hắn và Chiến

An Tâm có sự hấp dẫn lẫn nhau!

Nếu Chiến An Tâm đã có ý đối với hắn, thì hắn chỉ cần có được nàng thì Bách Hoa thành chẳng phải

mặc hắn chiếm lấy hay sao?

Cho nên không thể giết Chiến An Tâm a, chẳng những vậy, còn phải dỗ dành, yêu quý,

như thế hắn mới có thể thuận lợi thừa kế Bách Hoa thành.

Sau khi quyết định, kế hoạch vốn có trong đầu Đinh Tu Kiết đã thay đổi, vị cường giả mới tìm được

kia không thể giết Chiến An Tâm, chỉ cần hắn giải quyết Trần Lam và Hứa A Văn là được.

Không sai, Đinh Tu Khiết đã tiếp nhận tình ý của Chiến An Tâm, nội tâm đã có ý tưởng muốn kế thừa

Bách Hoa thành nhưng lại không muốn bỏ qua căn cứ Kim Môn.

Bố trí lâu như vậy, hắn bỏ nhiều công sức ra như vậy rồi, hiện giờ Đinh Tu Khiết hắn muốn Bách Hoa

thành và cả căn cứ Kim Môn.

Dã tâm của người này làm Chiến An Tâm nghẹn họng nhìn trân trối.

Căn cứ Kim Môn và Bách Hoa thành là hai căn cứ thống lĩnh toàn bộ nam bắc, có thể nói, An Nhiên

cùng Trần Triều Hỉ còn không có năng lực thống nhất, Đinh Tu Khiết này coi mình là ai?

Mà cũng phải nói, An Nhiên không phải không có năng lực thống nhất mà ngược lại cấp bậc của An

Nhiên hoàn toàn có thể khống chế được phương bắc nhưng nàng không có năng lực quản lý.

Không có người có năng lực quản lý một mảnh địa giới lớn như vậy mà không bị rối loạn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play