Sau khi bọn họ bố trí thỏa đáng sơn động, Lạc Phi Phàm được người nâng vào, đặt ở trêи chiếc chăn
mềm mại, còn có người bưng cho Tiểu Bạc Hà và hắn một bình nước sạch.
Trời đã về khuya, nơi này gần bờ biển, cho nên trong sơn động to lớn như vậy cũng có chút ẩm ướt.
Quần áo trêи người nàng và Lạc Phi Phàm không cần phải hong khô, dù sao cũng làm bằng da của động
vật biến dị, có ướt không bao lâu cũng tự khô.
Đợi đến khi những người kia đi rồi, Tiểu Bạc Hà nhặt lên một nhành cây khô, ngồi ở bên cạnh sơn
động nhìn bầu trời đêm đầy sao, thủ người đang nằm trong sơn động.
Nàng rất yên tĩnh, hô hấp cũng rất nhẹ nhàng, phảng phất như không còn tồn tại, ngồi lặng yên mấy
giờ liền.
Ở nơi xa vang lên tiếng nước xông róc rách, ở đây vẫn có cá biến dị nhảy lên bờ, nhưng phụ cận đã
bị Tiểu Bạc Hà trực tiếp giải quyết.
Nàng cứ như vậy ngồi ở cửa động, lâu sau bên người có một cây hoa nở rộ, Tiểu Bạc Hà nghiêng đầu
nhìn, trêи cành một phiến lá mọc ra, màu sắc của phiến là không đều có chỗ đậm chỗ nhạt,
Tiểu Bạc Hà nhìn kỹ thấy chỗ đậm tạo thành một hàng chữ.
[Bạc Hà]
Nàng nhanh chóng lấy nhánh cây, chấm vào một ít sương sớm, viết lên phiến lá
[Tỷ tỷ?]
Màu đậm bắt đầu khuếch tán sau đó chậm rãi ngưng tụ lại hợp thành mấy chữ mới
[Có an toàn không?] [An toàn]
Tiểu Bạc hà tiếp tục đáp lại, nàng biết người đang giao lưu với nàng là An Nhiên, An Nhiên đã tìm
được nàng, hẳn là không lâu nữa sẽ có người tới đón nàng và đội phó Lạc.
Như vậy Tiểu Bạc Hà an tâm, chỉ cần có người tới tìm bọn họ, trước khi Lạc Phi Phàm bị biến thành
tang thi mang theo tinh hoa của Phấn hoa tới, thì hắn sẽ không có việc gì.
Ở Bách Hoa thành, đang nổ tung, mọi người đều vây quanh nhà An Nhiên, Chiến Luyện vừa thấy nàng
buông một cây lục đằng ra vội tiến lên hỏi: "Tìm được người chưa?"
"Tìm được rồi, ở hạ du, gần tới bờ đông, đội phó Lạc đã phát sốt."
An Nhiên trả lời Chiến Luyện và mọi người, nàng thông qua thực vật rõ ràng nhìn tình huống bên
trong, thấy Chiến Luyện chuẩn bị đi tìm Lạc Phi Phàm nên nàng nói:
"Đội phó Lạc vẫn còn ổn định, các ngươi không nên quá gấp gáp, mang thêm chút tinh hoa Phấn hoa
đi."
"Ừ, ta biết."
Chiến Luyện đáp lời, rồi ra cửa triệu tập nhân mã, cùng vật tư đi tìm người, những nơi tụ tập người
sống sót như này ở trong rừng rậm phân bố ở rất nhiều nơi, khá khó tìm, sau khi An Nhiên thu được
tin tức bắt đầu tra xét, dùng cả một ngày mới tìm được hai người cũng coi như là quá nhanh.
Trăng tròn nhô lên cao, trong động ấm áp, ngọn lửa cam vàng soi sáng khắp nơi, Lạc Phi Phàm nằm
trong chăn bị lạnh mà tỉnh dậy, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Bạc Hà ngồi ngoài cửa động.
Sống lưng mảnh khảnh ngồi thẳng tắp, mái tóc dài hỗn độn ở sau đầu, có cơn gió thổi tới làm đong
đưa vài cọng tóc, nàng như phát hiện ra quay đầu vô biểu tình nhìn hắn một cái.
Sau đó đứng dậy đi vào trong động, từ một cái bao vật tư mà đám người nơi này đưa tới nàng lấy ra
một cây nhiệt kế bằng thủy ngân đưa cho Lạc Phi Phàm.
"Cái gì?"
Lạc Phi Phàm nằm xuống, nhìn nhiệt kế trước mắt, cố ý không hiểu ý của Tiểu Bạc Hà, hắn nghiêng đầu
hỏi:
"Ngươi cho ta nhiệt kế làm gì?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT