Nhưng hiện tại An Nhiên đang nói cho Hồ Trinh biết, mạt thể không phải khắp nơi đều hắc ám, ai

không gặp khó khăn, nàng hay mọi người nhưng không phải mỗi người đều đưa ra lựa chọn giống nhau,

cũng không phải mỗi thế lực sẽ sống sót để trở thành một đoàn đội một căn cứ.

Đương nhiên, nàng gia nhập được một đoàn đội trong mạt thế này có thể nói là đã khá tốt, nhưng

không phải tốt nhất, đoàn đội tốt nhất tại mạt thế này là những người bên người An Nhiên,

toàn thân họ tràn ngập một cỗ năng lượng!

Hồ Trinh nhìn An Nhiên, trong mắt còn đọng nước mắt nhưng lại nàng lại nở nụ cười rưng rức, lần đầu

tiên nàng có tâm tư không muốn nước chảy bèo trôi, nàng muốn mang đứa nhỏ của mình theo sát bên

người An Nhiên, nàng muốn chậm rãi mang theo bọn nhỏ của mình sống giống như một con người ở mạt

thế này.

Có người của Bách Hoa thành tới gặp An Nhiên, hội báo tình huống tiền tuyến cho An Nhiên, Thiên

Viêm Sơn đã được bảo vệ, dị năng hệ hỏa cùng hệ thủy đã đi vào trong rừng sâu để dập tắt lửa, người

của Bách Hoa thành đang dò hỏi nên xử lý mảnh đất trọc bị thiêu trọi kia như thế nào.

Trong không trung, có một người bay tới, gần sát ở cửa sổ sát đất, vừa bay vừa hô t.

"An Nhiên, An Nhiên ngươi nhanh tới đây xem!!!"

Người gọi kia không phải ai khác, là Lạc Phi Phàm, hắn đang nâng một viên đá hình

tròn đỏ rực trong tay, hắn được Lưu Tiểu Quyết đưa vào bên trong cửa sổ mới vừa đứng vững hắn trực

tiếp vọt tới nói với An Nhiên:

"Là tang thi hệ hỏa, đây là tinh hạch của chúng, chúng nó ở trong rừng!" Lời vừa thốt ra tất cả mọi

người đều ồ lên, nhưng An Nhiên lại khá bình tĩnh, nàng đã sớm đoán được, hỏa hoạn cháy rừng xảy ra

liên tục như vậy, tuy rằng do thời tiết nóng bức nhưng cũng không thể xảy ra thường xuyên như vậy

được.

An Nhiên đi tới trước, nhìn viên đá đỏ rực trong tay Lạc Phi Phàm, đó là một viên tinh hạch hệ hỏa,

nóng bỏng giống như bàn ủi, An Nhiên vừa nhìn đã cảm thấy đau, vô luận nàng như thế nào cũng không

thể tiếp cận được nó, đừng nói đến việc hấp thu, trừ khi không muốn sống nữa.

Từ rất xa Triệu Như đi theo Lạc Phi Phàm, nàng cũng chạy tới nhìn thoáng qua viên tinh hạch hệ hỏa

trong tay hắn, ngay sau đó đã ôm ngực lui ra sau một bước, không dám tới gần.

Trong lòng Triệu Như cũng sợ hãi, càng miễn bàn dùng tay chạm vào nó, phỏng chừng trêи đời này có

thể dùng tay chạm vào viên tinh hạch hệ hỏa chỉ có dị năng giả hệ hỏa cùng hệ thổ.

Không dị năng giả hệ thổ cũng có khả năng sợ thứ này đi. "Ngươi phát hiện ra từ đâu."

An Nhiên cũng lùi hai bước về phía sau, nhìn Lạc Phi Phàm đang vui vẻ hỏi.

Hắn cười nói:

"Lửa bị khống chế, dị năng giả hệ thủy dập lửa, cuối cùng lưu lại một khối tinh hạch này, ta đi về

trước cho các ngươi nhìn xem, nói cho các ngươi một tiếng, này thật ra là do tang thi hệ hỏa, bất

quá tang thi hệ hỏa không có hình thái, như các ngươi thấy đó, nó chỉ có ý thức lan tràn về nơi có

cây cối."

"Này "

An Nhiên kinh ngạc, tang thi hệ hỏa không có hình thái cố định? Đó là khái niệm gì? Tang thi hệ

thủy tốt xấu gì thì cũng có hình thái, giống như chân gà ngâm sả ớt a, tại sao tang thi hệ hỏa lại

không có hình thái.

"Vậy con người chúng ta muốn giết chúng như thế nào? Ta không đối phó được với thứ này, ta càng ra

lực thì nó càng hăng hái a."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play