Nếu việc này diễn ra ở căn cứ Kim Môn, ích lợi của mình bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, căn cứ
bọn họ không phái người truy sát khôn chết không ngừng mới là lạ, nhưng hiện giờ, Bách Hoa thành
chỉ đưa ra khiển trách và kháng nghị, nghiêm trọng hơn cũng chỉ là thấy rừng rậm biến dị co lại,
vẫn chưa cho thấy hành độn trả thù gì của Bách Hoa thành chuyện này nói tế nào cũng không có logic.
"Có một việc ta muốn nói với ngươi."
Thanh âm Trần Triều Hỉ rất nghiêm túc vang lên ở đầu dây kia.
"Chúng ta tra được từ mấy người dân chạy nạn của căn cứ Bắc Sơn, lúc trước họ làm việc ở trong bộ
máy quán lý của căn cứ Bắc Sơn, họ nói, chính miệng con gái của An Nhiên nói, rừng rậm của
An Nhiên co lai từ hai hướng đông tây sinh trưởng về phía nam, sáng nay chúng ta đã chứng
thực được lời đó."
Nghe thấy tin tức này, A Miểu ngồi trong xe thiết giáp rùng mình, hỏi: "Quả nhiên viên tinh hạch
nguyên thủy của An Nhiên không bị mất?"
"Mất hay không cái này không xác định được, nhưng việc Bách Hoa thành chuẩn bị tấn công về phía nam
là rõ ràng."
"Bọn họ tính bỏ phương Bắc tiếp tục chiến đấu ở chiến trường phương nam sao?"
"Đúng vậy, A Miểu, nếu ngươi đã biết, vậy ngươi vất vả thêm một chuyến đi tới Bách Hoa thành, đây
là thời điểm căn cứ Kim Môn chúng ta bắt tay với Bách Hoa thành."
Từ trước đến giờ, kỳ thật làm chủ không phải căn cứ Kim Môn bọn họ, trêи thực tế rất nhiều chuyện
đều do Võ Ký của căn cứ Võ Xuyên thao tác.
Từ rất sớm, Trần Triều Hỉ đã đá văng tất cả chướng ngại, bao gồm việc nói dối phụ thân hắn là Trần
lão tướng quân hay xa lánh Trần Triều Cung, khi bắt đầu tiếp nhận căn cứ Kim Môn hắn lên kế hoạch
không tiếc hết thảy đại giới đảm báo cho cả một căn cứ khổng lồ này có thể sinh tồn trong mạt thế.
Cái gọi là vứt bỏ thất tình lục ɖu͙ƈ, cũng chỉ là thủ đoạn để sinh tồn mà thôi, nếu việc liên minh
với căn cứ Võ Xuyên có thể đạt lợi ích lớn nhất thì bọn họ có thể liên minh với nhau.
Nhưng nếu liên minh với Bách Hoa thành có thể làm căn cứ Kim Môn dễ dàng sinh tồn hơn, thì bọn họ
cũng không ngại ngần xé bỏ liên minh với căn cứ Võ Xuyên.
Ở cái mạt thế kỳ quái này, xã hội con người đã mất đi pháp trị cùng quy tắc, làm khoảng cách giữa
người với người trở nên xa hơn, nhưng cũng làm cho rất nhiều việc không quá phức tạp, ví dụ như
việc liên minh giữa hai căn cứ, nói kết hợp thì kết hợp nói xé bỏ thì không cần làm bất cứ việc gì
chỉ cần trực tiếp xé bỏ.
Con đường từ phía bắc tới phía nam còn được xưng là "Con đường tơ lụa thời mạt thế", không phải rất
dễ đi, đương nhiên cũng bị rất nhiều loài động vật biến dị vây đánh, nhưng con đường này có rất
nhiều người hành tẩu, được giúp đỡ rất nhiều cho nên moi người muốn từ phía nam tới phía bắc hay từ
bắc tới phía nam đều lựa chọn con đường kia.
"Con đường tơ lụa thời mạt thế" kia là con đường đi qua Tiểu Chu thành, mà phía nam của Tiểu Chu
thành là Bách Hoa thành.
Thời điểm A Miểu mở cửa xe thiết giáp bước xuống Tiểu Chu thành cũng là một tuần sau, thời
tiết nóng bức đến nỗi động vật biến dị cũng không muốn ra ngoài nhảy nhót, xe thiết giáp
của bọn họ trêи đường đã hỏng vài lần, còn phải đợi người của căn cứ Kim Môn tới tiếp viện, gặp các
loại lăn lộn tới được Tiểu Chu thành A Miểu cũng cảm thấy mình mất nửa cái mạng.
Bọn họ lấy danh nghĩ căn cứ Kim Môn đệ trình cho lãnh đạo của Tiểu Chu thành một bức thư giải hòa,
còn nói rõ muốn gặp An Nhiên, vốn dĩ cho rằng bởi vì quan hệ trước kia, bọn họ sẽ bị Tiểu Chu thành
làm khó dễ các loại
thậm chí bọn họ còn đã chuẩn bị tâm lý phải ở trong Tiểu Chu thành một hai năm gì đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT